Lấy Thân Trả Nợ

Chương 2: Triều phun, phun nước vào miệng anh

Có thể do tính cách của đàn ông nên Chu Dục thích nhìn cô tự thủ da^ʍ, như Chu Dục đã nói, cô vốn là một người vợ thảo, cô không thích làm loại chuyện này một chút nào, mỗi lần làm đều cảm thấy xấu hổ.

Nhưng để chiều lòng anh, cô học dần dần, biết anh thích gì liền làm cho anh xem.

Cắm ba ngón tay vào, tiểu huyệt của cô bị Chu Dục mở rộng hơn rất nhiều, dù sao cũng đã trôi qua hai năm, không còn chặt như lúc ban đầu nữa, thậm chí lúc đầu một ngón tay đi vào cũng kẹp rất chặt, kẹp đến nỗi không rút ra được chứ đừng nói đến dươиɠ ѵậŧ của anh.

Lúc đầu, dươиɠ ѵậŧ của anh mới cắm vào, vì chặt quá mức khiến anh còn tưởng cô còn trinh, chưa từng bị chồng chơi qua, tuy chặt như vậy nhưng khi cắm vào không gặp bất kỳ trở ngại nào.

Dù anh biết màиɠ ŧяiиɧ bị đâm thủng không nhất định phải chảy máu nhưng nhất định phải có màng, và anh không hề chạm vào được thứ đó.

Nhưng anh biết, khả năng còn trinh không cao, dù sao thì cũng đã kết hôn một khoảng thời gian, chồng cô cũng không phải nhà hiền triết, sao có thể không vượt qua được âʍ ɦộ của cô, nhưng được cắm vào âʍ ɦộ khít như vậy vẫn khiến Chu Dục thích thú.

Khi mới bắt đầu làʍ t̠ìиɦ với cô, cô không nhiệt tình, nhưng anh lại nghiện, còn không ngừng nói với cô: “Sao tiểu huyệt lại chặt như vậy? Chưa từng bị ai cắm vào hay sao? Có phải cái đó của chồng cô nhỏ quá, không khác gì tăm xỉa răng, khiến cô khó chịu, cho nên âʍ ɦộ mới giống như chưa bị ai chơi qua đúng không? Dươиɠ ѵậŧ của ông đây lớn lắm, kéo căng tiểu bức của cô, phải dùng dươиɠ ѵậŧ lớn mới khiến cái miệng nhỏ này thoải mái. Phải dùng dươиɠ ѵậŧ để nới lỏng, tiểu bức mới mở ra, nếu không cái lỗ nhỏ như vậy, cô tự sờ cũng khó.”

Lúc bắt đầu cô hận không thể bóp chết anh.

Sau này cũng nhận ra.

Miệng anh chưa từng nói những lời dễ nghe, nhất là khi nói đến vấn đề giường chiếu.

Ba ngón tay của cô thọc vào rút ra trong tiểu bức, lỗ nhỏ mở ra, tay cô chỉ ra vào, âm thanh thọc vào rút ra rất to, cô sung sướиɠ đến mức không ngừng chảy nước, rơi xuống bàn.

Hai đùi dang rộng trên bàn, cô thủ da^ʍ cho anh nhìn trong tư thế dựa nửa người vào bàn.

Mặt cô càng lúc càng đỏ, tiếng rêи ɾỉ ngày càng dâʍ đãиɠ, cô biết anh thích nghe mình kêu, cho nên rêи ɾỉ thành tiếng “ưm ư ư a...”

Ngón tay của cô chọc vào, tốc độ không thể nhanh hơn, nếu nhanh quá sẽ khiến cô xấu hổ, cho nên cô chậm rãi moi móc.

Chu Dục thấy cô chậm chạp như vậy, không biết bao giờ mới có thể phun ra, anh giúp cô, nắm lấy tay cô, dùng tay giúp đỡ cô.

Tốc độ của anh rất nhanh, anh cầm tay cô, không ngừng móc tiểu huyệt của cô, thọc vào bên trong.

“A a a...Đừng...Quá nhanh...” Cô không đuổi theo kịp được tốc độ của anh, phía dưới tê dại, Triệu Ý kêu lớn tiếng hơn.

Nhưng Chu Dục vẫn tiếp tục đùa bỡn cô, anh cầm tay cô thọc vào bên trong, tiểu huyệt đóng mở, nơi non mềm hồng hào giống như một con bào ngư đang đóng mở, cứ phun ra rồi lại nuốt vào.

Chu Dục nhìn chằm chằm đôi mắt của cô, Triệu Ý cảm thấy bản thân bị chơi đến mức sắp triều phun, đôi mắt của cô trợn lên, nằm ở trên bàn, nhìn biểu cảm của cô giống như sắp lêи đỉиɦ.

Chu Dục buông tay, ngồi xổm xuống, miệng áp sát tiểu bức của cô, chờ nước chảy ra từ bên trong.

Triệu Ý phun ra, Chu Dục há mồm đặt ở nơi chảy nước, nó thật sự đi vào miệng của anh, trông giống như cột nước đang phun nước.

Anh uống một ngụm, có vị tanh và ngọt nhẹ, nhưng vị tanh nhiều hơn vị ngọt.

Không phải người phụ nữ nào cũng có thể triều phun, lúc trước anh đã rất ngạc nhiên khi phát hiện ra thể chất của cô dễ dàng chảy nước, sau đó mỗi lần làʍ t̠ìиɦ đều thích uống dâʍ ŧᏂủy̠ của cô.

Có một lần trở nên nghiêm trọng hơn, cảm giác như bị anh uống cạn hết nước.

Triệu Ý nhìn anh há miệng hứng nước của mình chảy ra, cô nằm xuống, cảm thấy xấu hổ không dám gặp người khác, ngón tay của cô ướt đẫm, còn dòng nước dính nhớp phía dưới vẫn đang chảy.

Cô đã nhìn thấy dáng vẻ lưu manh của Chu Dục nhiều lần, nhìn nhiều quá cũng thành thói quen.

Cô nằm xuống, Chu Dục ôm eo cô, bế cô lên.

Triệu Ý biết ý của anh là gì nên cô dừng một lúc, sau đó đứng dậy, cởϊ qυầи của anh.

Anh đã đứng thẳng, cách chiếc quần có thể nhìn thấy thứ đó của anh sưng to, cởϊ qυầи bên ngoài, để lộ chiếc qυầи ɭóŧ, dươиɠ ѵậŧ thô to đứng thẳng như sắp sửa xuyên qua chiếc qυầи ɭóŧ.

Cô cởϊ qυầи cho anh, khi chạm vào qυầи ɭóŧ thì bỏng rát, cứng rắn, nóng hổi.

Cô nhìn anh với đôi mắt quyết rũ, khóe mắt mang theo thủy triều.

Chu Dục cũng nhìn cô.

Cô lập tức cúi đầu xuống, cởϊ qυầи lót của anh, thứ đó nhảy ra, đập vào tay cô.

Du͙© vọиɠ của anh thật sự rất mãnh liệt, lúc anh ở nhà không có việc bận, hai người bọn họ làʍ t̠ìиɦ hàng ngày, anh có thể cứng bất cứ lúc nào.

Còn khi về nhà có việc bận thì một tuần cũng phải làm ít nhất 4 đến 5 lần.

Khi rất bận thì một hoặc hai lần.

Đồng nghiệp nữ trong văn phòng của Triệu Ý đã kết hôn, thỉnh thoảng cô nghe bọn họ phàn nàn về việc đời sống tìиɧ ɖu͙© với chồng không được như ý muốn, kích cỡ của chồng không thỏa mãn được họ, điều này khiến cô hơi ghen tị.

Nửa tháng một lần, một tháng một lần, nửa năm một lần, như vậy sẽ cảm thấy dễ chịu hơn.

Cô cho rằng tất cả đàn ông đều như vậy, đi làm về, mệt mỏi chẳng còn ham muốn gì nữa.

Thể lực của Chu Dục rất tốt, làm việc mệt mỏi, trở về nhà giống như trút bỏ năng lượng của mình, thậm chí còn làm cô mãnh liệt hơn.

Suy nghĩ của Triệu Ý nhanh chóng kết thúc, anh đã cứng, không cần phải khẩu giao cho anh, không cần phải sờ vào, trực tiếp cắm vào là được.

Phía dưới của cô đã ướt, cắm vào sẽ không đau.

Cô dang rộng hai chân, ngồi lên dươиɠ ѵậŧ của anh, đối diện với dươиɠ ѵậŧ của anh, ngồi theo tư thế nữ ở trên, cô cầm dươиɠ ѵậŧ của anh, chậm rãi ngồi xuống.

Mặc dù cô cảm thấy tiểu bức của mình đã đủ ướt, cũng mở rộng rồi nhưng mỗi lần dươиɠ ѵậŧ của anh đi vào đều khiến cô có một cảm giác khó chịu vì bị kéo căng.

Cô ngồi xuống, nhìn Chu Dục, Chu Dục sờ mông cô, thấy cô không cắm vào hoàn toàn còn ấn mông cô khiến toàn bộ dươиɠ ѵậŧ đi vào.

Cắm vào, đẩy lên một chút, có hơi sướиɠ.

Triệu Ý ngồi giạng chân, vì sợ ngã nên đè lên vai anh.

Cô vặn mông bao vây dươиɠ ѵậŧ của anh, bị anh giữ mông thọc vào rút ra, âm thanh không quá lớn nhưng khá da^ʍ.

Cô cắn môi rêи ɾỉ.

Tay Chu Dục di chuyển lên trên, đẩy áσ ɭóŧ của cô lên cao, núm vụ lộ ra ngoài, thấy hai bên đầṳ ѵú đã nhô lên thì há miệng ngậm vào.

Anh ngậm một bên, đầu lưỡi đảo một vòng quanh đầṳ ѵú rồi mυ'ŧ mạnh, đồng thời thọc vào tiểu bức của cô.

Một bên núʍ ѵú bị anh mυ'ŧ đến ướt đẫm, anh chuyển sang bên còn lại, hai bên sưng đỏ, động lại nước miếng của anh.

Sau khi mυ'ŧ liếʍ xong hai bên núʍ ѵú của cô, anh tiếp tục nắm mông cô, dùng sức đâm mạnh vào trong tiểu bức, dươиɠ ѵậŧ chìm vào chỗ sâu bên trong.

Cô tự làm thì tốc độ rất chậm, nhưng được anh dẫn đường lại nhanh hơn, mỗi lần đều đâm sâu vào bên trong.

Lúc sắp xuất tinh, Chu Dục tìm kiếm trên bàn xem có bαo ©αo sυ hay không, anh thích làʍ t̠ìиɦ ở mọi ngóc ngách trong nhà, vì thế có thể tìm thấy bαo ©αo sυ ở khắp nơi, miễn lo lắng du͙© vọиɠ dâng lên rồi còn phải đi tìm bαo ©αo sυ.

Mỗi lần Triệu Ý nhìn thấy anh mời mọi người đến nhà ăn cơm, cô đều phải dọn dẹp đống bαo ©αo sυ trước khi mọi người đến.

Gần đây không ai đến, đương nhiên không phải dọn dẹp, anh sờ một lúc thì lấy được một chiếc bαo ©αo sυ trên bàn.

Chu Dục làm rất tốt các biện pháp an toàn, anh không muốn cô mang thai.

Anh tìm được bαo ©αo sυ rồi yêu cầu Triệu Ý đeo vào giúp anh.

Anh rút cái đó của anh ra, cô đeo bαo ©αo sυ vào, sau đó cắm trở lại, anh đâm thọc một lúc thì cùng cô lêи đỉиɦ.

Anh xuất tinh, tận hưởng nó.

Chỉ làm một lần, chắc chắn không đủ đối với anh, thứ đó vẫn còn cứng, nhưng anh muốn ăn cơm, vì thế không chơi cô nữa.

Sau khi rút ra, anh đi tắm rửa.

Chu Dục đi đến bên ngoài phòng tắm, Triệu Ý đã lấy quần áo cho anh, đặt ở bên ngoài.

Còn cô thì đi vào phòng ngủ.

Cô tắm rất chậm, khi tắm xong, đi ra ngoài thì Chu Dục đang ăn cơm.

Nhìn dáng vẻ anh ăn cơm, Triệu Ý suy nghĩ, khi nào mình mới có thể thoát khỏi anh.

Khi nào mới có thể tìm thấy tên khốn Trần Cương.

Điều kiện gia đình của Triệu Ý không tốt, cha mẹ cô ly hôn khi cô còn rất nhỏ, hai người họ, từng người đã xây dựng tổ ấm khác của riêng mình.

Cô đi theo cha, cha cô lấy một người vợ mới, đối xử với cô không tốt, sau này người đó sinh được đứa con trai, coi cô như bong bóng trong suốt, mẹ kế không thích cô nên đuổi cô về quê, vì thế cô học tập ở nông thôn.

Sau đó, cô thi đỗ đại học, lên thành phố học tập, tìm việc làm mấy năm vẫn không tìm được một người bạn trai phù hợp, người ở trong thôn sốt ruột, nói luôn mồm, bà nội cũng lo lắng cô không thể kết hôn cho nên nhờ người trong thôn giới thiệu hộ.

Triệu Ý không bài xích vấn đề đi xem mắt, cô cũng muốn tìm một người đàn ông, có thể coi như một người bạn đồng hành ở trên thành phố.

Bằng cách này mà cô quen Trần Cương.

Thời gian đầu hai người quen nhau khá tốt, hắn tương đối đẹp trai, điều kiện gia đình cũng tốt, có nhà có xe.

Nguyên nhân chính là lúc hai người đi hẹn hò, hắn đối xử với cô rất tốt, mọi chuyện diễn ra suôn sẻ, cứ như vậy mà hai bên gia đình gặp mặt, tổ chức hôn lễ.

Kết quả, sau khi kết hôn, cô mới phát hiện mình bị Trần Cương lừa làm vợ hắn.

Sau khi kết hôn, Trần Cương không hề chạm vào cô, chia giường ngủ, hỏi hắn thì hắn chỉ nói một câu do công việc bận rộn nên mệt mỏi.

Sau đó có một ngày cô phát hiện hắn đưa một người đàn ông về nhà, bị cô nhìn thấy cảnh tượng ghê tởm.

Lúc này Triệu Ý mới biết Trần Cương là gay, hắn không thể cứng khi đối mặt với cô, cưới cô cũng chỉ để ứng phó với gia đình.

Cô bị lừa, muốn ly hôn với Trần Cương, nếu không sẽ nói điều này cho gia đình hắn biết, kiện hắn ra tòa.

Trần Cương đồng ý, hắn bảo cho hắn một tháng, hắn sẽ ly hôn với cô.

Cô tính từng ngày ly hôn, không ngờ chỉ sau vài ngày, hắn lại dẫn một người đàn ông khác về nhà.

Người đàn ông kia chính là Chu Dục.

Triệu Ý nhớ rõ sau khi về nhà, Trần Cương liền nói với cô: “Anh em tốt của anh, em mau đi nấu cơm đi, nấu ba món mặn, một món canh để tiếp đón anh ấy.”

Triệu Ý đã thỏa thuận với hắn, sẽ trở thành người vợ tốt của hắn trong vòng một tháng, đến hạn thì sẽ ly hôn.

Có người tới, đương nhiên phải tiếp đón.

Cô đồng ý, liếc mắt nhìn Chu Dục rồi đi vào bếp nấu cơm.