Chạn Vương Làm Vợ

Chương 38: End

Chạn vương mạnh miệng đút nước l*и cho chồng, cọ l*и xong thì cho chồng bú sữa

Da^ʍ tính của Trần Đào đã bị ba người đàn ông khai phá, sau khi có hormone kí©ɧ ŧɧí©ɧ, l*и da^ʍ của anh luôn trong trạng thái ướŧ áŧ, nếu là trước kia, anh sẽ nhờ ©ôи ŧɧịt̠ bự của các chồng chặn cửa l*и lại, nước mật cũng không lãng phí, tách đùi một cái là Dịch Gia Niên sẽ chồm đến, bú l*и sụt sụt nuốt sạch nước da^ʍ của anh, sau đó hai người sẽ lăn lộn một phen, cuối cùng dươиɠ ѵậŧ sẽ vùi vào l*и da^ʍ ủ ấm.

Nhưng lời nói dối của ba người đã bị Hoàng Đan Đan vạch trần, anh còn vô tình cấn bầu, nhân sinh đảo lộn, anh ra cấm lệnh với ba người, không có sự cho phép của anh thì không được táy máy tay chân, bây giờ thì chính anh lại là người ngại vì không thể công khai bú ɭϊếʍ dươиɠ ѵậŧ nữa, rõ ràng l*и múp cũng thèm ©ôи ŧɧịt̠ bự bỏ xừ, nhưng đành nén du͙© vọиɠ, chờ các chồng tìm lý do đến sờ mó mình, anh sẽ ỡm ờ cho bọn chà l*и liếʍ vυ', xoa dịu khát vọng làʍ t̠ìиɦ, anh tin rằng làm thế này thì mình sẽ không giống tự nguyện.

Ba người cũng hiểu ý của anh, bọn họ chiều theo Trần Đào, cả ba không phải lúc nào cũng ở cạnh anh 24/7 được, cho nên ai ở nhà thì sẽ phụ trách giả vờ làm acquy cưỡиɠ ɧϊếp anh, để tránh Trần Đào rảnh quá suy nghĩ lung tung, cứ trằn trọc tự hỏi mình có biến thành nữ không bla bla rồi lại buồn bực. Làm một chạn vương sinh ra trong gia đình trọng nam khinh nữ, đối với anh biến thành phụ nữ kinh khủng hơn cả bị đàn ông đút đít, thà gϊếŧ anh đi còn hơn.

Ví dụ lúc Dịch Gia Niên ở nhà, buổi sáng gã sẽ quấy rối anh. Khi ngủ Trần Đào khép đùi rất bình thường, nhưng khe l*и múp rụp hồng hồng sẽ lấp ló giữa hai chân, tẩm nước da^ʍ lấp lánh, Dịch Gia Niên nhìn là nứиɠ, suồng sã banh đùi anh ra, vỗ cái bốp vào miệng l*и, cảm xúc mềm mại làm gã không muốn rời xa, bàn tay trùm lên mu l*и nhẹ nhàng xoa nắn.

"Ưʍ..." Trần Đào bị quấy rầy không ngủ được, mắt còn chưa mở, mông đã phe phẩy, hẩy l*и về phía bàn tay hư hỏng.

Dịch Gia Niên sẽ nắm le đĩ béo mập véo nhẹ, hộŧ ɭε nhạy cảm phủ đầy dây thần kinh, mẫn cảm không chịu được, bị gã đàn ông đối xử mạnh bạo như vậy, Trần Đào phê giật bắn người.

Anh đành phải nắm lấy tay Dịch Gia Niên, nức nở xin tha.

Dịch Gia Niên nhìn dáng vẻ nũng nịu của anh thì càng muốn bắt nạt hơn, thế là gã vùi đầu xuống, hì hục liếʍ láp thịt l*и mềm mại, l*и ướt vừa bót vừa nộn, còn hùa theo kẹp lưỡi gã, Dịch Gia Niên khoái lắm, bú ɭϊếʍ quên trời quên đất.

"A... A... Đừng mà..." Trần Đào bị liếʍ rên la không ngừng, miệng thì bảo đừng, nhưng đùi lại banh rộng, cả người nằm mềm oặt trên giường, ngón tay cào loạn lên ga giường, đầu lưỡi Dịch Gia Niên đào vét tìm tòi trong l*и Trần Đào, anh đáp lại bằng da^ʍ mật cuồn cuộn vô tận.

Chờ Dịch Gia Niên tha cho anh, Trần Đào đã sướиɠ đờ người, bất lực giương đùi, cửa l*и đỏ hồng óng ánh, xuân tình chạy dọc cơ thể.

Trần Đào thở phì phò, chân đạp nhẹ vào bụng Dịch Gia Niên, mắng gã không tuân thủ quy định, anh chưa đồng ý mà dám đυ.ng vào anh.

Dịch Gia Niên nói dăm ba cái quy định vớ vẩn, hôm qua cho phép rồi, tự dưng hôm nay lại ra vẻ là sao?

Trần Đào tức giận đạp gã một cú, nói tối hôm qua là Dịch Gia Niên dụ anh chơi game, xong còn đòi cá cược, anh đâu phải đối thủ của gã, chơi vài ván đã thua mất cái l*и, để ©ôи ŧɧịt̠ bự múa may vẽ loạn lên môi l*и, chọc mép l*и anh lật lên lật xuống, mật chảy giàn giụa.

Dịch Gia Niên cũng tức, nhéo hộŧ ɭε Trần Đào bảo anh ác ghê, bây giờ anh mang thai chỉ được cọ cọ sờ sờ không cho cắm vào, gã bị nghiện l*и bót nhiều nước rồi, bây giờ chỉ được cọ ở ngoài thì sao chịu nổi, thèm quá nên phải kiếm cớ để ứ ừ một tí rồi ra ngoài ngủ, hôm sau lại lẻn vào thỏa mãn chút.

Gã ngang ngược trách cứ Trần Đào như thể anh mới là người sai, Dịch Gia Niên tính tình bá đạo vô lý, trước mặt gã Trần Đào cũng không dám tác oai tác quái, bị gã nói mấy câu thì mềm nhũn.

Trừ việc không cho Dịch Gia Niên cắm vào, anh phô bày cơ thể mời gã yêu thương, muốn làm gì thì làm. Trần Đào quỳ lên giường, chổng mông mẩy về phía Dịch Gia Niên, gã chộp lấy thịt mông đẫy đà nhào nặn, ngậm lấy môi l*и phình phình bú ɭϊếʍ, cơ thể anh đã quen mùi tình, cửa l*и vừa tiếp xúc với môi Dịch Gia Niên đã mấp máy, nhả nước mật vào mồm gã.

Sau đó anh quay người lại, mặt dán vào háng Dịch Gia Niên cọ cọ, Dịch Gia Niên bảo anh dùng răng kéo khóa quần mình xuống, nhưng Trần Đào vụng về kéo cả ngày không được, mà lại cọ ©ôи ŧɧịt̠ Dịch Gia Niên cứng ngắc, anh dứt khoát móc dươиɠ ѵậŧ gã ra, thân ©ôи ŧɧịt̠ thô tráng hầm hố đập cái bốp vào mặt Trần Đào, độ nóng làm anh rụt người, rồi lại xán tới, hé môi ngậm lấy đầu khấc, thân ©ôи ŧɧịt̠ của gã bự quá, anh ngậm nó vào mồm mà hai má biến dạng luôn.

Dịch Gia Niên cảm thụ khoang miệng ấm áp, sướиɠ run người, mãi đến lúc muốn bắn thì rút ©ôи ŧɧịt̠ khỏi miệng Trần Đào, đẩy anh ngã lên giường, hai tay banh mép l*и của anh ra, dươиɠ ѵậŧ chống vào cửa l*и, đầu ©ôи ŧɧịt̠ hơi nhích nhích, xả trọn tinh nùng vào l*и anh.

Chơi lâu quá nên Trần Đào hơi mệt, lúc Dịch Gia Niên vỗ mông anh bảo tắm cho sạch, anh vươn tay đòi gã bế.

Dịch Gia Niên mắng yêu đồ nũng nịu, hí hửng ôm anh vào lòng, Trần Đào thuần thục ngồi vào háng gã, thả lỏng môi l*и, hai múi thịt tách sang hai bên, ôm lấy thân ©ôи ŧɧịt̠ gân guốc. Lúc tắm rửa hai người lại âu yếm nhau, Dịch Gia Niên nói anh đằng nào cũng tắm sạch thôi, mình tranh thủ tí, thế là suồng sã chà chà l*и anh, trút đống dịch nhầy tiếp theo lên vυ' Trần Đào.

Cứ như vậy, tính dục của Trần Đào đã giảm đáng kể, cho nên lúc Trương Nghiêu tan ca sớm về nhà, tiến về phía Trần Đào đang nửa nằm trên sofa xem TV, muốn thơm thơm nựng nựng vυ' mật, Trần Đào từ chối, bảo hắn đừng làm phiền anh xem phim.

Trương Nghiêu có thể cưỡng ép anh, nhưng bây giờ Trần Đào đang nhạy cảm, hắn không trẻ trâu như Dịch Gia Niên, chỉ cười cười bước vào phòng.

Tắm rửa xong thì hắn đi ra, toàn thân tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, da Trương Nghiêu trắng nõn, dáng người săn chắc, phủ một tầng cơ bắp mỏng, cơ bụng sáu múi, tuy nhiên cây hàng bên dưới thì hoàn toàn tương phản với bề ngoài của hắn, xấu xí tanh tưởi chĩa thẳng lên trời, trứng dái bên dưới nặng trĩu, tràn ngập mùi vị đàn ông.

Trương Nghiêu đủng đỉnh ngồi xuống cạnh Trần Đào, dạng hai chân ra, chĩa ©ôи ŧɧịt̠ về phía anh, vừa uống nước vừa gọi điện thoại.

Vẻ mặt hắn ta rất đứng đắn, nội dung cuộc trò chuyện là xử lý công việc, nhưng đầu ©ôи ŧɧịt̠ dữ tợn chĩa thẳng mặt Trần Đào lại đang rỉ tinh.

Trần Đào không thể tập trung xem phim, nhịn không được liếc liếc Trương Nghiêu, mắt cứ đảo về phía hắn, lúc Trương Nghiêu cúp điện thoại nhìn anh thì cuống quít dời mắt, mắng hắn trơ trẽn, cởi truồng khoe chim.

Trương Nghiêu không thèm để ý, hắn lại gần Trần Đào, nói cởi truồng trong nhà thì làm sao, anh có ý kiến gì? Đàn ông con trai mà soi mói thế?

Trần Đào nghẹn họng, đành quay đầu đi cố không để ý đến cây gậy nóng bỏng, mạnh miệng bảo ai soi mói đâu, không ngờ em lại thích ăn lông ở lỗ.

Trần Đào đang nửa nằm, dươиɠ ѵậŧ của Trương Nghiêu đặt ngang tầm mắt anh, anh đã cố dặn lòng đừng có nhìn, nhưng Trương Nghiêu cứ khom lưng làm nó tiến về phía Trần Đào, anh đã loáng thoáng ngửi thấy mùi sữa tắm từ thân ©ôи ŧɧịt̠, cảm nhận được nhiệt khí phả ra, xấu hổ nói làm gì đấy, đã bảo không được đυ.ng vào tôi rồi.

Trương Nghiêu nói em có chạm vào anh đâu, em chỉ đứng đây thôi mà.

Qυყ đầυ cách môi anh có một khoảng, yết hầu Trần Đào lên xuống, một lúc sau mới nói em đứng chắn TV rồi, xê ra.

Trương Nghiêu cười cười cọ đầu ©ôи ŧɧịt̠ vào môi Trần Đào, trét một lớp tϊиɧ ɖϊ©h͙ lên môi anh, lúc Trần Đào còn đang ngơ ngác, hắn lên tiếng, anh liếʍ liếʍ giúp em rồi em tránh.

Trần Đào quá dễ thỏa hiệp, anh nghĩ nếu liếʍ một chút là có thể thoát khỏi hoàn cảnh xấu hổ này thì cũng được, thế là Trần Đào vươn lưỡi rê một đường trên dươиɠ ѵậŧ bụ bẫm, sau đó làm thêm vài đường nữa, rồi anh nhắm mắt lại chăm chú liếʍ láp cán ©ôи ŧɧịt̠ gân guốc, bôi đầy nước miếng lên ©ôи ŧɧịt̠ bự, vẻ mặt say mê.

Trương Nghiêu không nhắc anh, cũng không dịch người cho Trần Đào dễ liếʍ, hắn im lặng để anh bú ©ôи ŧɧịt̠ mình.

Chờ nhạc phim vang lên, Trần Đào mới hồi phục tinh thần, phát hiện dươиɠ ѵậŧ của Trương Nghiêu còn đang nằm trong miệng mình, mà lưỡi anh thì đang say sưa mυ'ŧ như mυ'ŧ kẹo.

Anh xấu hổ, tiến không được mà lùi cũng không xong. Trương Nghiêu nhìn vẻ mặt bối rối của Trần Đào, không nói gì cả, rút ©ôи ŧɧịt̠ ra khỏi khoang miệng ấm áp, tỏ vẻ chưa có chuyện gì xảy ra.

Trần Đào bó tay với bản thân, không có can đảm mắng Trương Nghiêu nữa, chỉ lí nhí bảo Trương Nghiêu mặc quần áo vào. Đương nhiên Trương Nghiêu sẽ không nghe lời anh, hắn cứ vẩy ©ôи ŧɧịt̠ đi qua đi lại trước mặt Trần Đào, rõ ràng phòng khách rất lớn, nhưng Trần Đào cảm thấy mùi ©ôи ŧɧịt̠ cứ lờn vờn trong không khí, mà hình như nhiệt độ của điều hòa bật hơi cao, anh cứ thấy nóng nóng.

"Em tém tém lại có được không? Không thì để anh vào phòng." Trần Đào bực mình.

Lúc này Trương Nghiêu mới cười bảo Trần Đào, anh thấy đấy, em không quản lý được ©ôи ŧɧịt̠ của mình, hay anh trông giúp em đi.

Trần Đào ngây người, trông kiểu gì cơ?

Tay Trương Nghiêu cách quần xoa xoa môi l*и béo mập, dùng chỗ này để trông nè. Trần Đào hiểu ý, nếu anh dùng l*и kẹp dươиɠ ѵậŧ lại thì nó sẽ không vẩy lung tung nữa, muốn cựa quậy thì chỉ có thể lăn lộn giữa khe l*и của anh, chà l*и anh ngứa ngáy, sau đó sẽ chảy nước.

Quần Trần Đào đã ướt, anh lí nhí đồng ý, để anh giúp em trông dươиɠ ѵậŧ. Trương Nghiêu vừa cởϊ qυầи cho anh vừa tán thành, anh cứ coi như tại ©ôи ŧɧịt̠ của em không có chỗ để, nên anh tốt bụng cho em mượn l*и để gác tạm cũng được.

Đúng, đúng vậy, Trần Đào nói xong thì cưỡi lên người Trương Nghiêu, thịt l*и mềm mại ngậm lấy ©ôи ŧɧịt̠ bự nóng bỏng, môi l*и tẽ ra ngoài, phần thịt nhiều nước bọc lấy cán ©ôи ŧɧịt̠ thô to.

L*и da^ʍ nũng nịu mấp máy, nhẹ nhàng lau chùi ©ôи ŧɧịt̠ bự của tên đàn ông, cả hai thoải mái thở dài.

Tiếng TV vang lên ồn ào nhưng hai người không quan tâm nó đang chiếu cái gì, chỉ mải đắm chìm trong kɧoáı ©ảʍ chà l*и đê mê, hai múi thịt của anh vừa tê vừa ngứa, bị gậy thịt cứng rắn cà run rẩy, giật giật ọc ra từng đợt nước da^ʍ.

Lúc Trương Nghiêu lịch sự hỏi em có thể bú √υ' anh không, Trần Đào ngoan ngoãn đồng ý, anh vén áo lên, dịu ngoan nâng thịt vυ' đầy đặn, nhét núʍ ѵú đỏ hồng vào miệng hắn ta, mặc hắn thỏa thích day cắn, dù núʍ ѵú bị nghiến bẹp xuống, anh cũng chỉ thở dốc co rút nhẹ miệng l*и, mát xa hắn sướиɠ tê đầu.

Chà l*и bú √υ' một hồi, cơn nứиɠ của Trần Đào đạt đỉnh điểm, ngoại trừ việc không thể cắm l*и vì mang thai, anh banh mép l*и kiều nộn ra để đầu ©ôи ŧɧịt̠ của Trương Nghiêu chọc vào bên trong, qυყ đầυ mới mấp mé tiến vào, vách l*и trơn mềm đã nhiệt tình lao lên liếʍ mυ'ŧ.

Trần Đào bị tìиɧ ɖu͙© xâm chiếm, toàn thân ửng hồng, sau khi mang thai du͙© vọиɠ của anh tăng nhiều, nhưng vì không được thỏa mãn mà khó chịu, nay Trương Nghiêu dỗ ngon dỗ ngọt, anh nghe lời hắn, dươиɠ ѵậŧ cứ thế chọc ngoáy l*и múp, mỗi lần đầu ©ôи ŧɧịt̠ dí vào vách l*и là anh giật nảy người, vυ' bự non mềm rung lắc, tạo thành sóng vυ'.

Mấy tháng qua anh thường xuyên như vậy, ngoài miệng bảo không cần, cơ thể lại phản chủ, chỉ cần bị ©ôи ŧɧịt̠ bự dụ dỗ là bao nhiêu liêm sỉ vứt hết, ngoan ngoãn cởϊ qυầи dùng miệng l*и béo mập ngấu nghiến dươиɠ ѵậŧ dữ tợn của các chồng, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ cưỡi bọn họ để ủ ©ôи ŧɧịt̠, vυ' bự là đồ tráng miệng, bao giờ bọn họ thích thì nhấm nháp, dù có cắn trầy vυ', anh cũng chỉ nũng nịu trách móc chứ không ngăn cản.

Vậy nên lúc anh bắt đầu nghiêm túc từ chối bọn họ, không cho sờ vυ' bú l*и, hai người thấy rất kì quái. Ban đầu Trương Nghiêu và Dịch Gia Niên chỉ nghĩ là Trần Đào bị hormone ảnh hưởng nên sớm nắng chiều mưa, thế là nhường nhịn anh hết nấc, không cho sờ thì không sờ, chỉ lén lút sàm sỡ anh, nhân lúc anh không chú ý thì xoa l*и mấy phát, nhéo nhéo núʍ ѵú vểnh cao rồi bị Trần Đào hờn dỗi mắng mấy câu.

Nhưng chưa được hai ngày, Trương Nghiêu phát hiện điều kì lạ, Trần Đào dường như càng thêm ỷ lại Vinh Huyên, có lúc đang bấm điện thoại, anh sẽ đột ngột lôi Vinh Huyên vào phòng, khóa cửa không cho bọn họ vào theo, chỉ có thể cách ván cửa nghe tiếng rêи ɾỉ áp lực của Trần Đào.

Lúc Vinh Huyên ra khỏi phòng anh, Trương Nghiêu đứng ngoài cửa chặn y lại, lạnh lùng nói với y: "Vinh Huyên, bọn tôi luôn nghe theo ông, nhưng chuyện tình cảm của Trần Đào phải công bằng."

Vinh Huyên lướt qua người hắn, nhẹ giọng nói: "Ông đừng nghĩ nhiều."

Trương Nghiêu nhìn cửa phòng Trần Đào, suy ngẫm, anh cứ ngốc ngốc như vậy thì tốt biết mấy, Trần Đào có thể tham tiền ham hư vinh, nhưng hắn rất sợ anh sẽ có tình cảm với bọn họ, biết yêu rồi thì nguy lắm, bọn họ có thể chia đều cơ thể của anh, nhưng không thể đảm bảo trái tim anh sẽ san sẻ công bằng cho từng người được.

Hắn cho rằng Trần Đào đã thông suốt, bắt đầu thiên vị này nọ, nhưng đâu có biết thật ra là Trần Đào sợ bọn họ biết mình tiết sữa sẽ cắn nát vυ' mình, nên mỗi lần trướng sữa đều lén tránh hai người, bảo Vinh Huyên giúp mình bú bớt.

[End]

==============