Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 312: Ngày xuân (kết thúc)

"Cái này cậu cuối cùng là được đền bù mong muốn." Một đám giống cái cùng một chỗ nói chuyện phiếm bát quái, đối với phụ nữ có thai mới ra lò Alice là các loại cảm thán cùng pha trò.

Alice mặt ửng đỏ, hiện tại cô mới có thai một tháng cũng chưa lộ ra, nhưng mà gần đây cô chính là thích thỉnh thoảng vuốt bụng, như thế tựa như có thể cảm giác được đứa nhỏ tồn tại, đến bây giờ cái loại cảm xúc vui thích trong lòng này đều có thể rất dư vị.

Nhìn bộ dạng mọi người vui vẻ, Laura cười cười, nhìn nhìn Liễu Thư mang thai, tiểu bao tử trong lòng Kathy, còn có Alice hiện tại tươi cười vui thích, chính là trong lời nói ít nhiều có mất mát: "Thực hâm mộ các cậu."

Liễu Thư nhìn Laura, nói đến thời điểm vừa tới bộ lạc, không lâu liền gặp được lễ ký khế ước của Đạt Nhĩ cùng Laura, nay thời gian trôi qua nhiều thế này, mọi người đều tìm được bạn lữ của mình, ngay cả đứa nhỏ đều có, duy nhất đó là Laura cho tới nay đều chưa có đứa nhỏ, kỳ thực dựa theo đạo lý mà nói cũng có thể sắp rồi.

Có điểm chột dạ, Liễu Thư gãi đầu an ủi: "Đừng nghĩ nhiều như vậy, đó đều là dựa vào duyên phận, Laura cậu sẽ có đứa nhỏ, đừng áp lực lớn như vậy, như thế cũng bất lợi với mang thai." Vốn nên có một quả Hồng Anh quả là cho Laura, nhưng mà từ chỗ Tiểu Hỏa lấy được mấy quả, đưa một quả cho một người, một quả cuối cùng liền cho Alice, lại nhiều thêm một quả cũng không có. Lòng Liễu Thư nghĩ cũng chỉ có thể nhìn sang năm, nếu đến lúc đó Laura còn chưa có đứa nhỏ thì phải tìm Tiểu Hỏa trước tiên dự định một quả trước.

"Cậu nói rất đúng, kỳ thực tớ cũng... cũng không phải thực vội, nhưng, mỗi lần thấy ánh mắt Đạt Nhĩ nhìn Lotter Leila nhà các cậu tớ liền có chút khó chịu." Nói xong Laura liền cúi đầu, cô làm sao không muốn chứ, chẳng qua không có cũng là chuyện không có biện pháp, cô là thực thích tiểu hài tử.

"Kỳ thực ấy..." Sờ sờ cằm, Liễu Thư nghĩ nghĩ nói: "Tớ cảm thấy, có đôi khi phương diện tâm tình cũng là một trong những nguyên tố, cậu có nghĩ tới để cho Đạt Nhĩ mang cậu rời bộ lạc đi dạo chung quanh hay không, ngắm nhìn phong cảnh chơi đùa khắp nơi, như vậy chẳng những có thể thả lỏng tinh thần, cũng có rất nhiều lạc thú, còn có thể tăng tiến cảm tình của các cậu nữa." Ai nha, càng nói, ngược lại Liễu Thư càng động tâm, trong lòng ngứa ngáy, nhưng mà trong bụng có đứa nhỏ, hơn nữa trong nhà còn có hai đứa, trong khoảng thời gian ngắn cô là đừng mong chạy khắp nơi.

"Như vậy thật sự có thể?" Laura tỏ vẻ có chút hoài nghi, nhưng mà nhìn vẻ mặt bộ dạng đồng cảnh của Liễu Thư thì trong lòng cũng để ý, quyết định không bằng sau khi trở về thương lượng một chút cùng Đạt Nhĩ. Nói đến cũng sắp sang xuân rồi, đến lúc đó trồng xong cây nông nghiệp trong ruộng cũng không cần bận việc khác, khi đó có rất nhiều thời gian, không bằng, trở về hỏi một chút.

"Thật sự nha, tớ cũng muốn." Kathy là chuyện gì thì cô nàng đều có thể chen một chân được, Liễu Thư liếc trắng cô nàng, chỉ chỉ Fiona vù vù ngủ trong lòng, như cười như không nói: "Cậu đi ra ngoài thì đưa đứa nhỏ cho ai trông hả, đừng nghĩ đưa cho Alice, cậu ấy bây giờ còn đang có thai đấy, đừng để đến lúc đó Ngả Đạt trừng chết cậu nga." Bỏ một câu uy hϊếp cuối cùng, Kathy mếu máo, hừ nhẹ một tiếng, ôm đứa nhỏ đi qua chổ Alice tìm kiếm an ủi. Nhìn lại con gà chọi này, mọi người đều bất đắc dĩ, tỏ vẻ gần đây Liễu Thư và Kathy đặc biệt thích đấu võ mồm, ừm, đương nhiên, phần lớn thời điểm đều là một mình Liễu Thư hoàn toàn ngược ai kia.

——

Sinh đứa nhỏ đau đớn đã nếm thử qua một lần, lại đến một lần nữa Liễu Thư đã có chuẩn bị tâm lý rất lớn.

Thời điểm đầu xuân khí lạnh còn nặng, ăn qua điểm tâm Liễu Thư nằm ngay tại trong phòng, cảm giác hôm nay thân thể hoàn hảo, tiểu tử trong bụng tại thời điểm cô đứng dậy lại còn chào đón cô nữa chứ. Dưới tâm tình thực không tệ bèn lấy tới áo ngắn mấy ngày hôm trước chuẩn bị khâu cho hai đứa Lotter tiếp tục làm. Cửa lớn mở ra có thể nhìn thấy Allen đang chẻ củi ở trong sân, mà hai đứa nhỏ chơi ở bên ngoài một hồi lại bỏ chạy vào nhà, vây