Trong điện thoại của cô có lưu số của Hình Chi Việt.
Không có quên.
Bây giờ đứng trước mặt anh, cô có thể đọc dãy số đó một cách thành thạo.
Cô không tin.
"Bao nuôi anh một năm hết bao nhiêu tiền?" Vừa nói, cô vừa móc từ trong ví ra một tấm thẻ ngân hàng.
"Nguyễn Kim." Hình Chi Việt cau mày. Đây là lần thứ hai anh gọi tên cô.
Mọi động tác của cô khựng lại, giữ nguyên tư thế đứng thẳng, cúi đầu nhìn thân dưới anh rồi vội vàng hướng mắt đi chỗ khác.
Mở bức tranh trước mặt người đàn ông, trên đó vẽ một đóa hoa hồng trắng, cánh hoa mềm mại tinh xảo, mỗi đóa hoa đều rất chân thực.
Cô thở phào nhẹ nhõm, ít nhất… đó không phải là bức vẽ khỏa thân của anh.
Nhìn thấy hành động của cô, trong lòng anh mơ hồ hiểu rõ, bình tĩnh nói: "Lúc em vào tôi vừa mới tỉnh dậy."
"Nếu như người tiến vào không phải tôi mà là người khác thì sao?" Nguyễn Kim hỏi vặn lại.
Người đàn ông khẽ cười, ngữ khí có vẻ ấm áp: "Chỉ có em, sẽ không có ai khác."
Nghe xong lời này cô sửng sốt một lúc, sau khi định thần lại, cô nhét chiếc thẻ ngân hàng vào lòng bàn tay anh như những gì cô định làm trước đó.
Còn chưa kịp nói gì, Hình Chi Việt đã đứng dậy.
Chiếc khăn tắm tuột xuống ngay dưới mí mắt cô, phần thân dưới bị lộ không sót thứ gì.
Người đàn ông không vội kéo khăn lên, mà nghiêng người về phía trước, ghé sát đôi môi lạnh lẽo vào tai cô và thổi nhẹ.
Trong khi cô rùng mình, anh thấp giọng nói: "Không phải Nguyễn tiểu thư đã nói sẽ bao nuôi tôi một năm sao? Hiện tại chúng ta bắt đầu đi."
Nguyễn Kim có cảm giác như chỉ cần một cái liếc mắt đã bị anh nhìn thấu.
Nụ hôn triền miên rơi xuống, anh cạy môi cô ra, đồ vật kia từ từ đứng thẳng.
Chỉ trong một cái chớp mắt, hai cơ thể áp sát vào nhau, dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng buộc cô phải ngoan ngoãn khuất phục.
Ngay sau khi cánh cửa được khóa lại, đôi tay kia bắt đầu cởϊ qυầи áo của cô. Thẻ ngân hàng bị ném sang một bên, chiếc túi rơi khỏi vai, đồ bên trong rơi vãi khắp sàn.
Cô nửa quỳ trên khăn tắm, người đàn ông đứng ở phía sau đỡ eo và mông cô, hết lần này đến lần khác mạnh mẽ đâm chọc.
Cây gậy khổng lồ thọc vào rút ra trong đường hầm chật hẹp, dâʍ ŧᏂủy̠ rỉ ra từ hoa huyệt, chảy xuống đùi, một ít làm ướt cả đám lôиɠ ʍυ đen nhánh của anh, thỉnh thoảng hai túi thịt to tướng của anh lại vỗ vào mông cô, một lúc sau miệng huyệt đã bị làm cho sưng đỏ.
"Ưm… ưm ahh…"
Nguyễn Kim cố gắng kiềm chế bản thân. Cô chưa bao giờ làʍ t̠ìиɦ ở một nơi xa lạ rộng rãi và sáng sủa như vậy, mặc dù… nơi này cũng rất kín đáo.
Trong căn phòng trống rỗng vang vọng tiếng la hét của cô và âm thanh nam nữ làʍ t̠ìиɦ.
Côn ŧᏂịŧ lớn mang đến kɧoáı ©ảʍ ngút trời, cả người trở nên nóng hổi nhớp nháp, bầu vυ' nẩy lên nẩy xuống liên tục.
Làm đã tư thế này rồi, Hình Chi Việt trải chiếc khăn tắm ra để cô nằm xuống, gập hai chân của cô thành hình chữ M và nâng chúng lên một chút, để cô có thể nhìn thấy lỗ nhỏ của mình bị thao đến mức chảy đầy dâʍ ŧᏂủy̠ như thế nào.
So với những lần trước, lần này mới thật sự giống như hẹn bạn tình, cả hai người đều không nói lời gì thừa thãi, chỉ vùi đầu làm, chìm đắm để nước sữa hòa quyện.