Tà Đế Triền Sủng: Thần Y Cửu Tiểu Thư

Chương 185: Làm tiểu sư muội của ta.

Vô Thương cưỡi ngựa ở phía trước, hắn có vẻ như rất mỏi mệt, đổ hai viên đan dược ăn vào để nâng tinh thần. Khi qua tay muốn thu hồi, quay đầu lại nhìn về phía Quân Cửu nhướng mày. Hắn cười đổ ra một viên đan dược quơ quơ ở trước mặt Quân Cửu: "Tiểu Quân Cửu, biết đây là đan dược gì không?"

"..."

Quân Cửu liếc xéo Vô Thương, một cái liếc mắt chính là ánh mắt trần trụi tựa như lại nhìn một tên ngốc tử.

"Dũ Linh đan, tiểu hài tử ba tuổi đều nhận thức đan dược này." Quân Tiểu Lôi mở miệng, tiếng nói giòn ngọt không thể nghi ngờ đánh tầng hai, lại lần nữa xem thường Vô Thương một phen. Vô Thương cười ha ha ra tiếng, cũng không xấu hổ, quay đầu giá ngựa đi về phía trước.

Bọn họ một đường đến gần một trấn nhỏ, Vô Thương nhảy xuống ngựa để cho bọn họ đi cùng hắn vào trong một cái viện. Vô Thương nói: "Năm tông cách nơi này đường xá xa xôi, cho nên chúng ta phải đi Truyền Tống Trận qua đó."

"Truyền Tống Trận?" Quân Cửu híp mắt.

Bên tai truyền đến thanh âm kinh ngạc của Vân Kiều: "Nơi này thế nhưng còn có Truyền Tống Trận sao? Ta cho rằng chỉ có năm tông mới có."

"Đương nhiên là chỉ có năm tông mới có. Đây là năm tông vì tuyển nhận đệ tử danh ngạch hạt giống, riêng sáng lập Truyền Tống Trận ở mười quốc. Chỉ có thể đi tới một chỗ, đó chính là năm tông đài. Các ngươi cuối cùng có thể trở thành đệ tử chính thức năm tông hay không, toàn phải xem thành tích năm tông đài." Vô Thương mở miệng nói.

Bọn họ hiện tại có được danh ngạch hạt giống, xem như đệ tử dự bị năm tông. Ở năm tông đài, còn có một hồi khảo hạch chờ đợi bọn họ.

Thấy Vô Thương đứng ở trong viện, bày biện từng viên linh thạch bậc một ở trên trận pháp. Quân Cửu hơi trầm ánh mắt xuống, nàng một bên vuốt ve Tiểu Ngũ, một bên âm thầm truyền âm cho Mặc Vô Việt: "Chúng ta đi Truyền Tống Trận, huynh có thể đuổi kịp sao?"

"Tiểu Cửu Nhi đây là đang hoài nghi thực lực của vi sư?" Tiếng nói trầm thấp lười biếng, âm sắc trêu người. Khoảng cách gần thật giống như dán bên tai Quân Cửu nói chuyện. Làm nàng nhịn không được sờ sờ lỗ tai.

Quân Cửu hừ lạnh: "Nói như vậy, huynh có thể làm lơ khoảng cách Truyền Tống Trận. Trực tiếp tìm được năm tông?"

"Không, ta không cần đi tìm năm tông. Chỉ cần tìm được nàng."

Đinh linh~

Chuông bạc trên cổ tay phát ra một tiếng giòn vang. Quân Cửu cúi đầu nhìn lướt qua, nhướng mày không nói. Nàng nhất thời đã quên, Mặc Vô Việt là có thể căn cứ cái này tìm được nàng.

Vô Thương mở miệng: "Đều vào đi, chúng ta phải xuất phát."

Quân Cửu ôm Tiểu Ngũ dẫn đầu đi vào. Nàng nhìn quanh bốn phía, linh thạch bậc một được khảm có tất cả bảy viên. Tia sáng nhẹ nhàng hoàn toàn đi vào trong trận văn, vây quanh lấy bọn họ. Quân Tiểu Lôi cùng Vân Kiều đứng một trái một phải ở bên người Quân Cửu.

Vô Thương liếc mắt quét bọn họ một cái, câu môi cười xấu xa nói: "Cẩn thận. Lần đầu tiên ngồi Truyền Tống Trận sẽ thực choáng."

Vừa dứt lời, bạch quang lóa mắt nháy mắt cắn nuốt bọn họ..

Nhìn đến trong viện rỗng tuếch, chỉ còn lại có ánh sáng trận văn ảm đạm đi, cùng linh thạch vỡ vụn. Mặc Vô Việt nhẹ nhàng bâng quơ giơ tay, động tác ưu nhã lười biếng, lại nháy mắt thô bạo xé rách không gian. Hắn một bước đi vào, Lãnh Uyên theo sát phía sau đồng bộ biến mất.

Truyền Tống Trận? Bọn họ cũng không dùng loại đồ vật râu ria này.

Từ đây, mới là chân chính rời khỏi Thiên Túng Quốc, đi tới năm tông.

Giống như là bị một vỏ trứng gà bao phủ vào người. Đột nhiên lay động qua đi, lại lần nữa chân đạp thực địa. Vô Thương đặc biệt ác liệt, ý xấu nhìn qua. Quả nhiên, Quân Tiểu Lôi ngồi liệt dưới đất, mắt đầy ngôi sao nhỏ, Vân Kiều càng tao, trực tiếp nằm sấp xuống đất nôn ra.

Khi ánh mắt đáng giận kém chút là bỡn cợt dừng ở trên người Quân Cửu, Vô Thương ngẩn người. "Ủa?"

Quân Cửu bình bình ổn ổn đứng ở nơi đó, thần sắc bình tĩnh đạm mạc. Thấy hắn nhìn qua, Quân Cửu ngước mắt ánh mắt lạnh băng nhìn hắn một cái. Cái này không khoa học! Vô Thương bước đi qua đứng ở trước mặt Quân Cửu, không thể tin tưởng nhìn chằm chằm nàng đánh giá: "Tiểu Quân Cửu, muội không sao chứ?"

"Nếu như muội khó chịu ngàn vạn lần đừng gượng chống. Lần đầu tiên sử dụng Truyền Tống Trận đều là có hậu di chứng, muội cũng đừng ngất đi. Còn có mèo con trong lòng muội nữa, đây là hôn mê đi? Có cần ta xem cho muội một chút hay không?"

Vô Thương vẻ mặt nghiêm túc, hắn mới không tin Quân Cửu không có việc gì. Nhớ trước đây lần đầu tiên hắn dùng truyền tống, cũng nôn ra giống như Vân Kiều. Quân Cửu sao có thể không có việc gì?

Quân Cửu nghe vậy lại nhìn về phía Vô Thương lần nữa, nhìn thấy ánh mắt của nàng, Vô Thương cảm giác mình bị hoài nghi là tên thiểu năng trí tuệ lần thứ hai. Quân Cửu lạnh lùng mở miệng: "Ta không có việc gì. Còn Tiểu Ngũ, nó là ngủ rồi."

Nói xong, Quân Cửu nhéo nhéo đệm thịt của Tiểu Ngũ. Tiểu Ngũ lập tức duỗi người, còn buồn ngủ nhìn Quân Cửu: "Meo?"

Vô Thương: . Không! Đây không phải sự thật!

Mộng bức khó có thể tin sửng sốt vài giây, Vô Thương mới lấy lại tinh thần, vội vàng ổn định hình tượng của mình. Hắn mở miệng: "Đều nghỉ ngơi tốt chưa? Hiện tại đi theo ta, các ngươi còn có một khoảng cách phải đi mới đến năm tông đài."

"Được." Quân Tiểu Lôi đứng lên, lung lay rồi mới đứng vững. Vân Kiều ăn hai viên đan dược, mới ngăn chặn nội tâm kích động muốn nôn nữa. Hắn sắc mặt tái nhợt, thoạt nhìn suy yếu lại vô lực. Thấy bọn họ như vậy, đáy lòng Vô Thương mới cân bằng chút.

Đây mới là phản ứng bình thường! Quân Cửu nàng là một tiểu biếи ŧɦái đi?

"Trong mười quốc, tất cả đệ tử thông qua học viện khảo hạch, lấy được danh ngạch hạt giống đều sẽ tụ họp lại ở năm tông đài. Các ngươi đến đủ người rồi, sẽ thống nhất tiến hành một hồi khảo hạch. Trận khảo hạch này, cũng sẽ có các vị trưởng lão năm tông tự mình kiểm tra đánh giá."

Vô Thương nói tiếp: "Có thể thông qua khảo hạch hay không, cái này cũng không quan trọng. Được các trưởng lão yêu thích mới là mấu chốt nhất. Tỷ như Quân Vân Tuyết kia, được Hà trưởng lão Thiên Võ Tông thừa nhận, thi đấu thua, cũng vẫn có thể tới năm tông đài."

Điểm này, Quân Cửu bọn họ đã sớm biết. Bọn họ không phải hài tử ba tuổi, còn tin cái gì mà công chính. Lại nói nữa thì có Quân Cửu ở, Quân Vân Tuyết đi năm tông vẫn sẽ đánh nàng ta răng rơi đầy đất, không có gì khác nhau.

Mà Vô Thương còn muốn nhìn một chút ba người lòng đầy căm phẫn, tức dậm chân, lại thất bại lần nữa.

Hắn sờ sờ cằm, lắc đầu thở dài, đệ tử lLần này, thật đúng là không dễ đùa. Ngẩng đầu nhìn về phía trước: "Tới năm tông đài rồi. Cầm thẻ thân phận của các ngươi đi qua, chính là tương ứng với phòng ốc chỗ các ngươi ở. Chờ đệ tử mười quốc đều tới rồi, sẽ có người tới thông báo cho các ngươi làm cái gì bước tiếp theo."

Nói xong, Vô Thương lại cười cười với Quân Cửu. Hắn đưa qua đi một cái lệnh bài, chớp chớp mắt nói: "Tiểu Quân Cửu đây là lệnh bài của sư huynh. Nếu như có ai khi dễ muội, muội cứ việc lấy ra để dọa bọn họ. Sư huynh chính là ở Đan Tông, rất chờ mong muội tới nga~~"

"Đi thong thả không tiễn." Quân Cửu không cự tuyệt lệnh bài, nhưng thái độ lãnh đạm của nàng, cũng làm Vô Thương không nắm chuẩn nàng rốt cuộc có nguyện ý tới Đan Tông hay không.

Không có luyện dược sư nào không muốn tới Đan Tông! Huống chi, hắn đều đưa ra cành ôliu. Nhưng Quân Cửu không phải người thường, cũng không thể dùng biện pháp tầm thường để đối đãi. Vô Thương nghĩ nghĩ, lại bổ sung một câu: "Tiểu Quân Cửu, nếu như muội nguyện ý tới Đan Tông. Ta có thể thỉnh sư phụ thu muội làm đồ đệ, làm tiểu sư muội của ta."

"Hít!" Đột nhiên tiếng hút khí truyền đến.

Quân Cửu bọn họ quay đầu lại, nhìn đến một thiếu nữ sợ ngây người nhìn các nàng. Nàng ta hiển nhiên là nghe thấy được lời Vô Thương vừa mới nói. Thấy các nàng nhìn qua, thiếu nữ sợ tới mức vừa quay đầu liền chạy.