"Nếu…… Tôi so với cậu ta tỏ tình trước, cậu có thể hay không cùng tôi ở bên nhau?"
"Tôi……" Hiện tại tình huống này, cô nào nói được ra sự thật?
Từ Nghiên thanh thanh ngạnh giọng nói, "Tóm lại, chúng ta chỉ là bạn bè, cậu về sau…… Không cần lại động tay động chân với tôi."
"Chính là cậu không chán ghét tôi chạm vào cậu?"
"Tôi……" Nào có? Từ Nghiên trừng lớn mắt, dư lại hai chữ bị hắn nuốt đi vào!
Môi hắn đổ xuống môi cô, mắt thâm thúy nhìn cô, ánh mắt mang theo ý vị giận dỗi, hai tay hắn khẩn trương siết chặt eo thon của cô, lực đạo mạnh đến nỗi như là muốn đem cô khảm vào trong lòng mình thân, cô không động đậy, một đôi ngực đáng thương đè dẹp lép ở vòm ngực cứng rắn của hắn, trướng trướng tê tê.
Hắn bao lấy đôi môi mềm mại của cô, dùng đôi môi của mình mềm nhẹ vuốt ve, bên môi nháy mắt liền truyền đến cảm giác điện giật, cô không tự chủ được rùng mình, tư vị kỳ dị từ đôi môi dán chặt vào nhau của hai người lẻn đến đầu quả tim……Trái tim cô bang bang loạn nhảy dựng lên.
"Nghiên nghiên, tôi rất thích cậu……" Hắn thở dài một tiếng, bàn tay to đè sau gáy cô gia tăng nụ hôn này, môi mỏng ái muội khẽ mở, dò ra đầu lưỡi non mềm của cô đảo loạn.
Điện lưu tiến tới từng đợt, cô khống chế không được mà bị trêu chọc đến một mảnh tê dại.
"Ngô ân…… Ân, ân……" Không cần, không cần hôn! Cô nói không nên lời lời, bị lấp kín môi chỉ có thể phát ra tiếng rêи ɾỉ rầu rĩ.
Lại không biết tiếng kêu của cô chọc đến Mạc Quân Lâm càng hưng phấn.
Hắn tâm ý vừa động, bàn tay to ấm áp ở eo nhỏ mềm mại dần vuốt ve lên trên.
Mùi hương rên người cô, cô mềm mại duyên dáng gọi to, cô mềm mại thân thể như không xương, đều là như vậy mê người!
Hắn và Nghiên Nghiên, từ nhỏ đến lớn, hắn ôm cô vô số lần, nhiều năm như vậy lại chạm đều không thể chạm vào, rốt cuộc lại có thể ôm cô, tư vị kia quá kì diệu, kì diệu đến nỗi hắn một lần lại một lần mất khống chế!
"Ngô…… Ân……"
Từ Nghiên chỉ cảm thấy mọi giác quan đều bị nụ hôn của hắn chiếm lấy, mà vòng eo bị hắn sờ qua đều bủn rủn cả lên, thậm chí, chân mềm đến độ chống đỡ không nổi thân mình.
Hơn nữa, mỗi khi thân thể của mình run rẩy cọ qua cơ thể cương ngạnh như thiết của hắn, liền nói không ra mà phát ngứa…… Không được, không được, cô không thể lại cùng hắn thân mật!
Lý trí cô hồi phục lại, dùng hết lực toàn thân đột nhiên đẩy, vội vàng lùi ra sau một bước, nhưng nam nhân cứng rắn kia lại đi theo tiến lên một bước!
Cô bị hắn gắt gao cầm eo ấn ngã vào vách tường, cảm giác áp bách của thân hình mười phần cao lớn kia lại một lần bao phủ cô, ánh mắt hắn rất tối rất sâu, con ngươi nóng bỏng nhìn cô đầy cảm xúc, cô nâng lên đôi mắt, nhìn lén dò xét, sau đó, môi cô lại bị hung hăng hôn lấy!
"Ngô……!" Hơi thở nam tính nóng rực ập vào trước mặt, làm cô kinh ngạc, đầu lưỡi cường thế chui vào đôi môi khẽ nhếch của cô, trơn trượt liếʍ qua.
Đầu lưỡi hắn linh hoạt từng cái gãi trong cái miệng nhỏ của cô mỗi một chỗ, thậm chí liều mạng mà đem đầu lưỡi cô bắt được vào trong miệng, hắn lại hút lại mυ'ŧ, cô bị ăn thật sự đau, đau quá lại tê tê, thân thể trở nên cực kỳ nóng……Cô không chút sức lực chống cự, cảm thấy chắc là sẽ bị hắn ăn đến xương cốt đều không dư thừa.
Tranh thủ hắn tách cánh môi ra một chút, cô dồn dập thở phì phò nói, "Ân, ân…… Quân Lâm, ân…… Không cần……"" Không cần, cầu cậu không cần lại thân mật lên đây!
Thân thể đều trở nên mềm mại, cô trở nên, trở nên càng kì quái……
Chính là, cô mảnh mai vô lực bộ dáng đáng yêu, đôi mắt vì động tình mà ngập nước, ở trong mắt Mạc Quân Lâm căn bản chính là cổ vũ hắn tiếp tục hôn cô!
Hắn cổ họng trên dưới lăn lộn, tay to dùng sức khẩn trương ôm lấy eo nhỏ, đè lên thân thể mềm mại của cô, cúi đầu lại là một cái hôn sâu.
Lần này hôn đến càng triền miên, hắn liếʍ mυ'ŧ, liếʍ, gặm, giống dã thú đang cực kỳ đói, muốn đem nàng như thức ăn mà nuốt vào bụng!
Hắn càng lúc càng khẩn trương ôm ấp, Từ Nghiên mũi chân đều bị ôm đến cách mặt đất, thân thể mềm mại kề sát hắn, cô có thể cảm giác được hắn hô hấp cũng giống chính mình đều dồn dập, trái tim hắn cũng nhảy đến thật nhanh thật nhanh……
"Nghiên Nghiên, Nghiên Nghiên, miệng cậu thật ngọt!"
Hắn lẩm bẩm, môi trườn đến khóe miệng cô liếʍ mấy cái, lại ở má cô cọ tới cọ đi, tiếp tục, lại hôn đến phần cổ trắng nõn tinh tế.
Nơi này, tản ra mùi thơm ngào ngạt…… Hắn thật sâu ngửi một ngụm, mở ra môi ngậm lấy phần cổ thịt nộn kia nhẹ nhàng liếʍ mυ'ŧ, phát ra ' táp đi ' tiếng vang.
"Ngô, ân……!"
Ngứa…… Thật ngứa, thật ngứa a!
Đôi mắt xinh đẹp nổi lên nồng đậm hơi nước, trong cổ họng phát ra tiếng rêи ɾỉ mềm nhẹ, theo lửa nóng của nụ hôn không ngừng rơi xuống, hơi thở càng thêm dồn dập.
Hắn vươn đầu lưỡi hồng nhạt liếʍ trên thùy tai nộn thịt, dùng răng nhẹ nhàng gặm cắn.
Cô cảm thấy hơi hơi tê, nhưng đau qua đi, trong cơ thể dâng lên một cỗ cảm giác khó nhịn, ở chỗ sâu trong cơ thể không ngừng len lỏi, cuối cùng nhiệt hội tụ đến bụng nhỏ, chưng ra róc rách xuân thủy ấm áp.
Nhận thấy được giữa chân chảy ra ướŧ áŧ, cô mắc cỡ chết được……Cô cư nhiên, cư nhiên lại ướt!
Đột nhiên, hắn hôn trở về miệng cô, lại là như vậy triền miên, thẳng hôn đến khi ý thức cô phiêu tán, chính là nam nhân đều đem móng vuốt sói ấn ở bộ ngực mềm mại lại xoa lại niết, cô hốt hoảng, cũng không biết muốn phản kháng…… Cô mặc nịt ngực là thuần bằng bông cơ bản, không dày, Mạc Quân Lâm một chạm vào là có thể cảm giác được đầṳ ѵú nho nhỏ đã cứng rắn thẳng tắp, hắn ngón tay cái ấn ở mặt trên nhẹ xoa, bàn tay nâng lên vυ' lớn nhỏ vừa phải để trẻ bú sữa, như thế nào có thể mềm như vậy? Hình dạng dường như nước mật đào, xúc cảm thật tốt.
Còn có hương vị của cô, hương thơm ngọt ngào đáng yêu, nụ hoa nở rộ.
Hắn mυ'ŧ miệng cô, sắc tình mà xoa vυ', trong mắt lại không buông tha mỗi một biểu tình của coi, khuôn mặt đỏ bừng, ánh mắt mê loạn mông lung, còn lộ r nụ hoa nở rộ thơm ngọt kiều mị, thật sự là quá đáng yêu! Hắn thích đến muốn chết, càng muốn hung hăng khi dễ cô!
Bộ ngực bị nam nhân xoa bóp cùng hôn môi là kí©ɧ ŧɧí©ɧ không giống nhau, từng đợt kɧoáı ©ảʍ truyền đến đầu quả tim, lẻn đến bụng dưới, nháo đến giữa chân cô tinh lộ càng không biết xấu hổ mà tiết ra một mảng lớn dâʍ ŧᏂủy̠, lập tức, qυầи ɭóŧ cô liền ướt, nếu cởi ra sẽ thấy, liền sẽ phát hiện cô hôm nay mặc qυầи ɭóŧ ren màu trắng đã hoàn toàn trở nên trong suốt……
' Cộp cộp cộp… '!
Có người mang giày cao gót nhanh chóng đi đến, âm thanh đột nhiên vang lên làm cô sợ đến cả người chợt lạnh, hoảng sợ lấy lại tinh thần.
Đã thế ở thời điểm này, một bàn tay lại đột nhiên mà với vào giữa đùi cô, ấn lên trên tiểu hoa môi phồng lên của cô.
Đều còn cách một cái quần, tay hắn sờ đến lại là thủy dịch chảy đầy tay…… Hắn kinh ngạc, sau đó là hưng phấn, dán ở bên tai cô thở dốc nói, "Nghiên Nghiên, cậu thật hưng phấn…… Nước đều tràn ra ."
Cô lại một lần tao đến xấu hổ và giận dữ muốn chết, chính là có người vừa vào, cô không dám lớn tiếng, chỉ có thể nhanh tay bắt lấy bàn tay to đang tác loạn, không cho hắn động!
Chỉ đáng giận tay hắb dán ở bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của cô thật sự bất động, nhưng rồi môi hắn lại cúi xuống, hôn vào cái miệng nhỏ hơi hơi sưng đỏ của cô.
Hắn biết cô căn bản chống cự không được cùng hắn hôn môi, thật đáng yêu…… Chỉ là, hắn cũng là, cùng cô hôn môi tuyệt không thể tả, hắn thật muốn đem miệng cô cấp tốc ăn sạch!
Hôn một hồi, tay nhỏ đang nắm chặt bàn tay to của hắn liền mất đi sức lực.
Cô vừa buông ra, tay đạt được phóng thích, đầu ngón tay hắn liền bao lấy âʍ ɦộ mềm mại, giống tao dương, từng cái nhẹ chọt.
"Ngô, ân……" Này kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá độc ác, chính là Từ Nghiên bị hắn hôn miệng, cũng bị kích đến tiết ra vài tiếng rêи ɾỉ, chỉ là, âm thanh xả nước vừa vặn đi qua.
Đợi sau khi người đi ra ngoài, Mạc Quân Lâm buông môi cô ra, lại lui một bước, ngồi ở trên cái nắp bồn cầu sạch sẽ, đem Từ Nghiên ôm đến trên người.
Trong đầu cô một mảnh hỗn loạn mơ hồ, căn bản không cách nào phản ứng, ngay sau đó, váy mỏng quần dài của cô đã bị nhanh chóng kéo xuống ném đi, mà hai cái đùi bị bắt đặt tại trên đùi thô tráng của nam nhân.
"A……!" Cô hoảng hốt thét chói tai, lập tức tưởng khép lại được hai chân đang rộng mở, lại bị hắn cường ngạnh kéo ra.
Bàn tay hắn vừa to lại bao lấy tiểu âʍ ɦộ chỉ mặc một cái qυầи ɭóŧ ướt đẫm…… Cơ hồ tương đương bị trực tiếp sờ đến chỗ mắc cỡ kia!
"Cậu như thế nào…… Ân, không cần…… Quân Lâm, không cần……!"
Cô cầu xin tha thứ mang theo tiếng khóc, điềm đạm đáng yêu, bất lực mà ở trên người hắn vặn vẹo, muốn tránh thoát, nhưng cánh tay rắn như sắt vòng qua eo cô giống như khóa vào, vây đến cô không cách nào tránh thoát.
Cô bắt lấy bàn tay to đang ấn ở trên âʍ ɦộ kia, lại lập tức bất động, thậm chí tay bị mang theo chạm vào chính cô, nơi đó nhão dính dính, ướt, nước nhiều đến như là mất khống chế…… Cô đây là, đây là làm sao vậy? Vì cái gì sẽ chảy không ngừng, chảy đến ướt như vậy…… Cô cảm thấy thẹn đến không dám đối mặt, nức nở khóc lóc, lại càng mẫn cảm đến cảm giác được hắn tà ác vuốt ve đυ.ng vào, từng cái nháo đến đầu quả tim cô nhảy phốc phốc kinh hoàng, như là tùy thời muốn nhảy ra l*иg ngực, bộ ngực phập phồng như là bờ biển sóng to.
Đột nhiên, qυầи ɭóŧ bị kéo ra, mấy ngón tay chui vào, ngón tay thô ráp thuần thục tìm nhụy hoa yêu kiều, xoa bóp tiểu hoa môi nộn thịt, mang theo từng tảng lớn tê dại rùng mình.
"Ngô……" Không cần!
Kɧoáı ©ảʍ bức cho cô ngẩng cổ cao lên, khuôn mặt trắng nõn bị lửa nóng thiêu đốt đến cực hồng, a, này thật sự, quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ…… Mạc Quân Lâm đùa bỡn tiểu hoa bao nộn nộn, dưới háng kia một cây dục long sao có thể không dâng trào gắng gượng? Nhưng hắn không nghĩ sẽ dọa cô, sớm giữ ở giữa ống quần, chỉ dám lén lút động chân, trộm cọ mông nhỏ co dãn mười phần của cô.
Lại có một trận nước ấm từ tiểu huyệt tràn ra tới, thấm qua qυầи ɭóŧ.
Hắn kinh ngạc cảm thán, "Nước thật nhiều a…… Nghiên Nghiên, cậu thật nhiều nước!"
' Cộp cộp ' tiếng vang lên.
Lại có người đi vào.
Từ Nghiên mềm mại nằm ì ở trên người nam nhân, vẫn luôn run nhè nhẹ, hô hấp dồn dập, buông ra môi đỏ lơ đãng phát ra ' ân ân, a a ' kiều mị rêи ɾỉ.
Mạc Quân Lâm sợ bị người phát hiện, đem hai ngón tay nhét vào trong cái miệng nhỏ bị hôn đến hồng diễm như hoa anh đào.
Hắn ở bên tai cô nỉ non, "Nghiên Nghiên ngoan, có người tới, chúng ta nói nhỏ thôi."
Nói xong, Từ Nghiên liền trừng lớn mắt, thẳng eo lên, thật mạnh kêu rên một tiếng!
Hắn thế nhưng lại nhân cơ hội đem ngón tay nhét vào âʍ đa͙σ cô!