Sau khi cao trào, lỗ nhỏ hồng phấn kia bắt đầu chuyển đồng. Cao Minh Viễn dịu dàng vuốt ve bụng nhỏ của đối phương, hắn chậm rãi nói:
“Bảo bối à, nơi này của cậu rất ngứa ngáy khó chịu đúng không? Ta giúp bảo bối liếʍ một chút là được rồi”
Nói xong đầu lưỡi ấm áp kia lại chui vào bên trong lỗ nhỏ, nó điên cuồng liếʍ láp phần thịt mềm mại sau đó tấn công phần thịt ruột ướt đẫm kia, và tận hưởng cảm giác co rút thoải mái kia. Vũ An Nhiên run rẩy, cậu có thể cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ không ngừng lan truyền khắp cơ thể mình, trong vô thức cậu phát ra những tiếng rêи ɾỉ đầy sáng khoái nhưng hai chân lại muốn đá Cao Minh Viễn ra xa. Sau đó cậu bị đối phương kéo đến bên mặt gương, chỉ cần ngẩng đầu có thể nhìn thấy bộ dạng xuân sắc của mình lúc này.
Chỉ là lúc này cậu đã đánh mất đi lý trí, cậu không những không nhận ra người trong gương là ai mà còn phát ra những tiếng gầm rú đầy uy hϊếp chẳng qua giọng điệu có chút mềm mại thôi. Cậu cảm giác đùi mình lại được tách ra một lần nữa, đầu lưỡi bắt đầu chui vào bên trong và điên cuồng tấn công một cách dữ dội vô cùng.
“Hức..không...
Ánh mắt Cao Minh Viễn hiện lên vẻ hài lòng, hắn có thể liếʍ lỗ nhỏ mềm mại của Vũ An Nhiên và chứng kiến bộ dáng xinh đẹp của đối phương trên mặt kính rộng, biến thành tang thi đối phương không chỉ trông có vẻ yếu ớt hơn mà còn cực kỳ hấp dẫn. Cách đây ba tháng, Cao Minh Viễn đã dẫn Vũ An Nhiên đến một làng du lịch nhỏ để tìm kiếm thức ăn, ngôi làng đó tuy nhỏ nhưng lại có nhiều người, trong đó có vô số tang thi và người sống sót. Chỉ là Cao Minh Viễn không thể chấp nhận được việc Vũ An Nhiên sẽ chú ý đến người khác nên đã tìm một cơ hội thích hợp dẫn đối phương đến tầng hầm nhỏ này.
Trong suốt một tháng này, điện thoại của Vũ An Nhiên liên tục reo, Cao Minh Viễn biết người gọi đến là ai, và người kia có mục đích gì. Tuy rằng bọn họ đều muốn bảo vệ Vũ An Nhiên nhưng thực ra ai trong số họ đều có du͙© vọиɠ đê hèn với cậu, chẳng qua trước khi mạt thế diễn ra thì bọn họ phải kiềm chế rất nhiều nên mới không xảy ra chuyện gì.
Nhưng hiện tại đã khác.
Suốt những tháng này ở bên cạnh Vũ An Nhiên đã khiến Cao Minh Viễn nảy sinh ra du͙© vọиɠ chiếm hữu, hắn không muốn Vũ An Nhiên nhìn thấy người khác nên sẽ không bao giờ đồng ý dẫn cậu đi gặp đám người kia.
Đây là một cơ hội trời ban.
Lần này hắn không những có thể độc chiếm Vũ An Nhiên mà còn có thể muốn làm gì thì làm, bộc lộ những du͙© vọиɠ đã bị chôn sâu trong lòng. Cho dù bây giờ Vũ An Nhiên đã biến thành tang thi đi chăng nữa, thì hắn sẽ không bao giờ ghét bỏ, ngược lại vô cùng phấn khích. Hắn chỉ là muốn giúp Vũ An Nhiên rửa sạch cơ thể mà thôi. Trước kia tiểu thiếu gia nhà hắn rất thích sạch sẽ, đã lâu như thế không tắm sẽ khiến tiểu thiếu gia cảm thấy khó chịu.
Hắn chỉ muốn hầu hạ, làm tiểu thiếu gia vui vẻ thôi.
Điều duy nhất khiến Cao Minh Viễn cảm thấy bất mãn chính là sau khi biến thành tang thi thì những giác quan của Vũ An Nhiên đã trở nên vô cùng trì độn, hắn phải mất rất nhiều thời gian mới khiến nó trở nên mẫn cảm như bây giờ.
“Rống!!”
Đầu lưỡi bên trong lỗ nhỏ bỗng nhiên di chuyển một cách kịch liệt, những tầng thịt mềm mại bị đâm thẳng vào bên trong và bắn ra vô số dâʍ ŧᏂủy̠, kɧoáı ©ảʍ lên cao khiến Vũ An Nhiên không nhịn được phát ra những âm thanh gào rống đáng sợ, cậu theo bản năng vươn ngón tay cào mạnh vào trên nền đất. Thấy thế Cao Minh Viễn dịu dàng nắm chặt, giọng điệu ngập tràn dịu dàng:
‘Đừng làm như thế, sẽ bị thương”
" a a a!!”
Bàn tay nắm chặt của Cao Minh Viễn bỗng nhiên thả lỏng, âm thanh gào rống của Vũ An Nhiên trở nên khủng bố, đôi mắt tang thi bỗng nhiên trợn trò, nước miếng không ngừng chảy ra bên ngoài, vòng eo nhỏ nhắn run rẩy liên tục, lỗ nhỏ bắn ra vô số dăm thủy sau đó phun ra thứ chất lỏng ấm áp. Cả người cậu mềm nhũn ngã về phía sau giống như là phải chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ vô cùng mạnh mẽ và đáng sợ.