Nhân Viên Công Vụ Đóng Thế Cảnh Nóng Của Cục Xuyên Không

Chương 6: Em chào thầy! (5): Đầu sếp Phó xanh xanh (H)

Được đặt lên thân người đàn ông, Miên Miên như kẻ lữ hành tìm được nguồn nước trong sa mạc, mặc kệ chiếc dươиɠ ѵậŧ giả vẫn đang mắc tại miệng tử ©υиɠ, hai bàn tay nhỏ mềm mại mê mẩn mà vuốt ve l*иg ngực và những thớ cơ rắn chắc.

Tựa vào đầu giường, một tay giơ điện thoại chuyển sang camera sau quay lại hình ảnh cô gái nhỏ, một tay mân mê đôi vυ' mềm mại, thỉnh thoảng lên vuốt lấy cặp mông tròn vểnh của cô, Hạ Thanh Hàn cảm thấy bức tranh mình vẽ cũng không tả được một phần mười không khí căng chặt ám muội này.

Điện thoại vang tiếng đã kết nối, ở đầu dây bên kia, Phó Gia Minh đã ấn nút chấp nhận lời mời cuộc gọi. Tại thư phòng, Phó Gia Minh trong phút chốc nghĩ máy tính mình bị dính virut. Trên màn hình máy tính chuyên xử lý công việc của anh, bên cạnh các tab công văn đang mở dày đặc, vợ mới cưới của anh trần trụi nằm sấp trên bạn thân anh.

Chiếc lưỡi đỏ nho nhỏ duỗi ra hết liếʍ lại mυ'ŧ đầṳ ѵú của Hạ Thanh Hàn, tưởng như cô tìm được một đại lục mới. Thấy cô vui vẻ liếʍ mυ'ŧ, Hạ Thanh Hàn còn không biết xấu hổ mà cười cười ra vẻ sủng nịnh, lấy tay vuốt lấy mái tóc của cô như khích lệ.

- Lý Thanh Thanh! – âm thanh giận dữ của Phó Gia Minh là gián đoạn tiếng nước nhóp nhép của mỗi lưỡi và da thịt.

Miên Miên mê man mà nhìn lên, hai mắt đẫm lệ nghen ngào.

- Chồng, chồng,.. em khó chịu lắm

Vừa hô chồng cô vừa hạ người xuống, co cọ mặt vào dươиɠ ѵậŧ đã thức tỉnh của Hạ Thanh Hàn qua lớp qυầи ɭóŧ. Hai bàn tay nhỏ cũng rất tích cực mà ve vuốt các thớ cơ bụng rắn chắc. Hết cọ cọ, cô lại mở miệng ngậm lấy, hai tay nỗ lực sờ soạng xung quanh tựa như không biết làm sao để tìm được vật bên trong.

Tiếc cho Doãn Phong không chịu nghe điện thoại 2 giây, Hạ Thanh Hàn ác độc mà ngắt điện thoại, kệ mặc tiếng chất vấn bên kia điện thoại của Phó Gia Minh. Thú thật ra thì anh nhịn sắp hỏng rồi.

Kéo ra góc qυầи ɭóŧ, côn ŧᏂịŧ nóng bỏng hưng phấn mà đập thẳng vào bên má Miên Miên. Thấy vui mắt, Hạ Thanh Hàn nắm lấy côn ŧᏂịŧ, đập thêm mấy lần lên hai má phúng phính đỏ bừng. Tưởng anh đánh mình, Miên Miên bẹt miệng lại đáng thương khóc nấc lên.

Thấy cô khóc, Hạ Thanh Hàn lấy côn ŧᏂịŧ ma sát với má cô như ve vuốt an ủi, Miên Miên lại như nhớ đến bài học anh từng dạy, há miệng ngậm lấy túi tinh căng trướng quen thuộc, hai tay cũng nhanh chóng hạ xuống ve vuốt côn ŧᏂịŧ.

Nhìn cô gái nhỏ học một hiểu mười, Hạ Thanh Hàn không nhịn được mà kéo người đặt xuống dưới thân. Thấy mình bỗng chốc đổi vị trí, Miên Miên ngơ ngác mà nhìn anh, đầu gối nhấc lên cọ xát dươиɠ ѵậŧ đang căng cứng như mời chào.

Cúi xuống ngậm lấy đôi môi mềm mại, lướt qua cặρ √υ' đáng yêu, Hạ Thanh Hàn tìm xuống lỗ nhỏ rút ra chiếc dươиɠ ѵậŧ giả. Vật thô dài rút ra còn đem theo từng sợi từng sợi dâʍ ɖị©ɧ, lỗ nhỏ lập tức co lại, mấp máy như nuối tiếc được lấp đầy.

Thiếu đi chiếc dươиɠ ѵậŧ giả, ngọn lửa lại thiêu đốt lý trí Miên Miên, cô khẩn thiết muốn được lấp đầy. Cô ưỡn lên thân mình nho nhỏ muốn được cọ xát với dươиɠ ѵậŧ của Hạ Thanh Hàn, đôi tay cũng vươn loạn xạ mà vuốt ve anh.

Thấy cô gấp gáp, Hạ Thanh Hàn lại cố tỏ vẻ thong dong, anh nửa dọa nạt nửa dụ dỗ ép buộc cô, một ngón tay nhợt nhạt ra vào ma sát trong lỗ nhỏ.

- Gọi tên anh, anh sẽ cho bé ăn, ngoan. – Vừa nói, ngón tay trong lỗ nhỏ đã thêm một.

- Thanh Hàn, Thanh Hàn, cho em, cho em…. – Dưới sự ma sát của ngón tay anh, Miên Miên nức nở mà van cầu.

Thấy hành hạ cô cũng đủ, Hạ Thanh Hàn rút ra ngón tay, đặt vật thô cứng của mình ở cửa mình cô, từ từ tiến vào nơi ấm áp. Kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ thuốc và màn dạo đầu kéo dài khiến nơi lỗ nhỏ không trở ngại gì mà nuốt trọn anh. Anh cũng chẳng ngại ngần gì mà thúc mạnh vào tử ©υиɠ cô gái nhỏ. Túi tinh dưới những cú thúc của anh và dâʍ ɖị©ɧ ướt đẫm tạo ra những thanh âm khiến người ta đỏ mặt.

Dưới thân anh, Miên Miên không ngừng rêи ɾỉ, đôi vυ' trắng nõn liên tục bị thúc đến lắc lư, hai tay cô cũng không ngừng ve vuốt chúng. Hạ Thanh Hàn yêu chiều mà hôn mυ'ŧ đôi vυ' ấy.

Sau khi bắn lần đầu tiên, tựa như nhớ đến lời phàn nàn về vấn đề mang thai của cô từ Phó Gia Minh, Hạ Thanh Hàn lấy một chiếc gối kê dưới hông cô, không để tϊиɧ ɖϊ©h͙ mình chảy ra.

Đứng lại bên đầu giường, Hạ Thanh Hàn đem dươиɠ ѵậŧ đã mềm lại nhét vào khuôn miệng xinh xắn. Miên Miên đã hơi mơ hồ, chỉ theo bản năng mà liếʍ mυ'ŧ côn ŧᏂịŧ như liếʍ mυ'ŧ cây kẹo que mình yêu thích. Thấy động tác trúc trắc của cô, nhớ đến tất cả đều do mình từ đầu chỉ dạy, chẳng mấy chốc Hạ Thanh Hàn lại cứng.

Cứng lại, Hạ Thanh Hàn lại tiến lại đến thân thân với âʍ ɦộ nhỏ đang rỉ ra chút tϊиɧ ɖϊ©h͙. Nhét cẩn thận chiếc gối cô định dưới mông Miên Miên, nhấc hai chân cô lên vai, anh lại không ngại ngần mà thúc vào âʍ ɦộ.

Đã bắn một lần, anh không còn vội vàng phát tiết mà bình tĩnh dùng kĩ thuật muốn đưa Miên Miên lêи đỉиɦ, tốt nhất là nghiện anh không dứt ra được nữa, Hạ Thanh Hàn có chút đắc ý nghĩ.

Ở trận chiến thứ hai, khi côn ŧᏂịŧ tho to xảo trá mà tìm tòi, bình tĩnh mà thăm dò hết những điểm mẫn cảm của Miên Miên. Hạ Thanh Hàn ngậm lấy vành tay nhạy cảm, liếʍ mυ'ŧ trên chiếc cổ thon dài rồi say mê bú ʍúŧ đôi vυ' ngạo nghễ. Tay anh ấn lấy tay Miên Miên trên bụng cô, ép cô cảm nhận từng lần anh tiến vào.

Bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá mức, Miên Miên không chịu được mà triều xuy, từng dòng nước bắn lên bụng Hạ Thanh Hàn, từng giọt từng giọt thấm vào khu rừng rậm phía dưới. Thấy được cô triều xuy, anh cũng không dừng lại, dương cụ thô to tiếp tục tấn công điểm mẫn cảm của cô, liên tục thì thầm bên tai cô những lời da^ʍ mĩ.

- Chồng em không biết có đang tìm đường đến không nhỉ?

- Không biết em mang thai con chồng em trước hay anh trước nữa?

- Bé cưng, không cần gấp vậy, rồi em sẽ cho em tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà.

….

Vừa hưng phấn vừa tủi nhục, Miên Miên lại khóc to hơn, miệng nhỏ bên trên không ngừng rêи ɾỉ, miệng nhỏ bên dưới thì không biết cố gắng vẫn thít chặt lấy côn ŧᏂịŧ như vật cứu mạng.

Trong đêm đen dần hửng sáng, cái bụng nhỏ của Miên Miên dần tích đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, to dần lên như đã mang thai 3, 4 tháng.

Trên đường quốc lộ, một người đàn ông đang điên cuồng nhấn ga đuổi đến khách sạn, chẳng biết vợ sắp cưới của anh đã sớm triều xuy bao lần dưới thân bạn tốt.

---

3 giờ sáng,

Tiếng chuông cửa phòng tổng thống vang lên không ngừng, Hạ Thanh Hàn cười cười rút thân mình khỏi cô bé đã sớm ngất đi, tiện tay nhặt lên chiếc dươиɠ ѵậŧ giả bịt kín lỗ nhỏ, không để tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình chảy ra rồi mặc kệ cô trên chiếc giường lớn. Cuốn lấy chiếc khăn tắm, Hạ Thanh Hàn trốn sang căn phòng khác theo lối đi thông phòng, gọi điện bảo thư ký chạy lên tầng đưa thẻ vào phòng dự phòng cho Phó Gia Minh.

Hạ Thanh Hàn anh chỉ hơi liều chứ không ngu, giờ này đem mặt ra gặp thằng nóng tính kia chắc chắn sẽ bị đánh một trận. Dù là vợ nó là do người nó yêu nhét đến trên giường anh, dù là từ đầu chính nó nhét vợ vào tay anh. Tất nhiên, Hạ Thanh Hàn đã hiểu rõ tiền căn hậu quả vụ này từ lúc thấy gương mặt nhỏ phúng phính đáng yêu của Lý Thanh Thanh hiện rõ dưới ánh đèn mờ. Để xử lý thì anh sẽ có cách của mình.

Bên này, cậu thư ký nhỏ run rẩy đưa thẻ phòng cho Phó Gia Minh, không biết là do ánh đèn hay hiệu quả tâm lý, cậu thấy đỉnh đầu sếp Phó thấp thoáng một màu xanh xanh. Tự vấn về hãng thuốc nhuộm rẻ tiền của sếp Phó, cậu thư ký quay người chạy về phòng nhắn tin đòi tăng lương với sếp Hạ để bù đắp tổn thương tâm lý, nhân tiện xin thêm ngày nghỉ về với vợ với danh nghĩa phí bịt miệng. Câu chuyện có sếp Hạ, một cô gái và sếp Phó giận dữ tìm đến cửa, rảnh mồm cậu cũng cho được ra trăm phiên bản lưu truyền ở công ty rồi.

Trái lại với tâm tình bắt đầu khởi sắc của cậu thư ký nhỏ vì đã nhận được phí bịt miệng từ sếp Hạ, cánh cửa phòng sa hoa càng mở rộng, anh thấy đầu mình càng xanh.