Wenlay chú ý tới phản ứng của hắn.
Rõ ràng đầu tóc rối bời, khắp người đau nhức, nhưng nàng vẫn thoáng thấy móng tay của Laninchet trở nên trắng xanh.
Đầu óc của nàng ngưng trệ trong giây lát, rồi nàng nhận thức được, vừa rồi Stryer đã nhét thứ gì đó vào trong thân thể nàng.
Wenlay tay có chút run run.
Nàng thò tay vào lỗ huyệt, dùng hai ngón tay sờ soạng mò mẫm tìm lối vào ướŧ áŧ nhớp nháp, cắn răng từ từ đút ngón tay vào. Đồ vật nhét thật sâu, nàng phải dang rộng hai chân, để cho ngón tay tiếp tục thọc vào phía trong thăm dò.
Cùng với động tác của nàng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn sót lại trong hoa huyệt chảy ra ngoài, trên mặt đất nhanh chóng đọng lại một vũng nước ướt.
Chờ đến khi Wenlay kẹp lấy chìa khoá cứng rắn, mồ hôi túa ra trên trán. Khuôn mặt bừng đỏ xấu hổ, các mạch máu trên cổ đập thình thịch.
Lấy chìa khóa chỉ dài một đốt ngón tay ra. Bề mặt kim loại màu bạc sẫm bị vấy bẩn dịch cơ thể sền sệt.
Wenlay không muốn nghĩ những chất lỏng này là cái gì.
Nàng gắt gao nắm chặt chìa khóa trơn trượt và mở khoá cho Laninchet. Lần đầu tiên mọi chuyện diễn ra tốt đẹp, nhưng khi nàng cắm vào ổ khoá bên phải, ngón út không cẩn thận đυ.ng phải mu bàn tay lạnh lẽo của hắn.
Những dòng chữ xa lạ lại lần nữa xuất hiện trong khoảng không.
【 Laninchet là đại hoàng tử của Seagate, sở hữu tài năng trị quốc cực kỳ ưu tú. Hắn lãnh lùng, thiếu thốn tình cảm, có bệnh ở sạch rất nghiêm trọng. 】
【 Trước khi gặp Eve, hắn luôn thực hiện nghĩa vụ của mình, vẫn chưa từ bỏ vị hôn thê đã thất trinh. Nhưng sau đó hắn gặp Eve, trong những lần gặp gỡ tiếp xúc với nàng ta, cuối cùng hắn nhận ra hôn nhân không có nghĩa là tình yêu. 】
"Chuyện gì vậy?”
Giọng của Laninchet vang lên.
Wenlay hoàn hồn, nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn tú vài giây, cụp mi mắt xuống không nói gì. Ngón tay cứng đờ đè nặng chìa khóa, dùng sức vặn xoay nó và mở chiếc còng tay ra.
Laninchet xoa xoa cổ tay ứ máu bầm tím và đứng dậy. Hắn nhìn về phía Wenlay quỳ trên mặt đất, lông mày hơi nhíu lại rất khó để phát hiện ra, sau đó cởi bỏ áo khoác, choàng lên bờ vai trần trụi của nàng.
Đây không phải lại sự quan tâm. Đó chỉ là phép lịch sự thuần thúy thôi.
Wenlay túm lấy cổ áo, nghiêng người đứng ổn định thân thể. Dáng người của Laninchet đĩnh bạt cao lớn, nàng mặc quần áo của hắn, vừa lúc che đi cặp đùi đỏ ửng.
Hai người lần lượt bước ra ngoài.