𝑬𝒅𝒊𝒕𝒐𝒓: 𝑾𝒆𝒐~
TᏂασ lên? Vừa nghe đến loại chữ này, Văn Dặc thế nhưng không cảm thấy thấp kém, mà là lâm vào trong mộng ảo.
Trong đầu là một bức hình ảnh như thế này: Cô gái hai chân mảnh khảnh câu ở trên eo cậu, theo động tác hạ thân cậu ȶᏂασ vào mà trên mặt cô hiện lên biểu tình thống khổ cùng vui thích, nước mắt nước mũi tèm lem, đối với cậu mà đau khổ cầu xin.
Cách Kiêu thấy anh Dặc có chút thất thần, lại đề ra một câu: “Anh Dặc, nếu anh thật thích, em lập tức đi đem người mang về cho anh.”
Mang về? Thật là có bộ dáng cường đoạt dân nữ.
“Không cần.” Ngữ khí đạm bạc cự tuyệt đề nghị của Cách Kiêu: "Chúng mày đi về trước đi.”
Cách Kiêu cũng không biết Văn Dặc bị làm sao, xuất phát từ quan tâm vẫn là hỏi cậu: “Anh Dặc, anh muốn làm gì?”
Văn Dặc cũng không quay đầu lại, hướng đến đường phố bên kia đi, chỉ để lại một cái bóng dáng dần dần biến mất ở trong bóng đêm.
++++++++
Cố Bắc Đình buông ra máu tươi đầm đìa trên bụng, Tống Thanh Thì liếc mắt, cô vừa rồi nhìn thấy máu chảy từ trên bụng ra ngoài.
Xốc lên vạt áo cùng quần đã nhiễm thấu máu, da thịt giống như là bị nổ tung, thập phần khϊếp người.
Tống Thanh Thì nhìn thoáng qua liền nhanh chóng dời mắt: “Anh không có việc gì đi, cần tôi……”
“Có dao không?”
Tống Thanh Thì nghe được lời này liền hoảng hốt, thiếu chút nữa lại quay đầu: "Dao đồ chơi có thể chứ?”
Cố Bắc Đình: “……”
Cô thật đúng là đi tìm cho hắn một con dao đồ chơi.
Rương hành lý đặt ở trên mặt đất, hai đầu gối nữ quỳ xuống đất, cô dẩu mông tròn trịa, eo nhỏ bị nhìn không sót gì, động tác quá chuyên chú mà quên mất váy ngắn căn bản che đậy không được hết.
Hai vòng mông tròn lớn phì phì rất là rõ ràng, trường hợp sắc tình đến mức tận cùng, lại tính là ngay cả chính nhân quân tử khi nhìn thấy, cũng khó bảo toàn sẽ không biến thành quỷ chết dưới hoa mẫu đơn.
Yết hầu căng thẳng, toàn thân lửa cùng máu nhắm thẳng tụ xuống dưới bụng, ngay cả miệng vết thương thấm máu tốc độ đều bị chậm lại.
Cảm thụ được thời điểm vừa rồi đem người đè ở dưới thân, thân hình nhỏ yếu mỏng manh, Cố Bắc Đình đã hối hận không giải quyết nhu cầu sinh lý trước.
Mẹ nó, hắn cứng!
Bực bội nhìn phía ngoài cửa sổ, thời điểm vừa định phát hỏa chất vấn cô có phải hay không tìm không thấy, cổ tay cô đã duỗi một cây dao trắng nõn lại đây, trên mu bàn tay còn có một viên nốt ruồi màu đen.
Dao đồ chơi kia là một cái lưỡi dao, tuy rằng có chút nhỏ, nhưng cũng không phải không thể dùng.
Nâng lên đôi mắt mệt mỏi nhìn chăm chú vào vẻ mặt nữ sinh sợ hãi lại đứng đắn, Cố Bắc Đình bất đắc dĩ đến muốn cười, mở miệng giọng nói cùng hình thể không hợp mà nói: “Có thể.”
Khi lòng bàn tay thô ráp tiếp nhận con dao không cẩn thận cùng đốt ngón tay Tống Thanh Thì chạm một chút, nữ sinh nháy mang theo mắt sắc mặt kinh sợ.
Cố Bắc Đình chính là cố ý!