“Muốn rời khỏi anh như vậy à?” Giọng nói của Kỳ Cảnh Sâm lạnh lùng, hơi thở ấm áp phả vào sau cổ Tống Trì làm cổ cậu tê dại, anh nói tiếp: “Cái lỗ da^ʍ kia của em đã sớm bị anh cᏂị©Ꮒ hỏng rồi, em còn muốn dùng dương vật của em đi cᏂị©Ꮒ người khác à?”
“Nếu không muốn làm vợ của chồng em , vậy em ngoan ngoãn làm cɧó ©áϊ đi.”
Sao có thể nói ra lời thô tục như vậy…
Tống Trì nghe mà tai nóng rực lên, cả đời cậu cũng chưa từng nghĩ là có thể nghe được mấy lời hạ lưu sắc tình như vậy từ miệng của kim chủ luôn luôn tự phụ cao quý.
Dù Tống Trì có ngốc đi nữa cũng nên ý thức được, Kỳ Cảnh Sâm hình như không giống so với tưởng tượng của cậu về anh.
Cậu đã tạo ra hình tượng kia để chiếm được sự yêu thích của Kỳ Cảnh Sâm, nhưng vì sao Kỳ Cảnh Sâm…
Không kịp tự hỏi xong, một bàn tay anh đã giữ chặt cằm Tống Trì, dòng nước ấm áp bị Kỳ Cảnh Sâm đổ vào môi cậu.
Cảm nhận được trong nước có vị ngọt kỳ quái, đồng tử Tống Trì không khỏi co giật, cậu ra sức giãy giụa.
“Anh cho em, uống cái gì?”
Nước không kịp uống tràn ra bờ môi, chảy dọc xuống theo cằm cậu, làm ướt cả vai và cổ Tống Trì.
Cậu cảm nhận được sức lực trong cơ thể đang dần dần xói mòn, cổ tay sắp không nâng lên nổi. Tống Trì không thể tin được hỏi anh: “Kỳ Cảnh Sâm, anh hạ thuốc em?”
“Ừ.” Kỳ Cảnh Sâm dùng động tác nhẹ nhàng mà lau khóe môi cho cậu rồi nói, “Tiểu Trì thật là thông minh.”
Tống Trì sợ hãi đến mức không nói thành lời, đầu óc cậu hỗn loạn như bùn. Cậu cảm nhận được Kỳ Cảnh Sâm cúi người tới gần thì theo bản năng nhắm mắt lại. Sau đó lại cảm thấy ngoài ý muốn vì Kỳ Cảnh Sâm chỉ muốn hôn lên môi cậu.
Hàm răng của cậu bị người đàn ông cạy mở, cái lưỡi của cậu bị anh cắn, Kỳ Cảnh Sâm mυ'ŧ môi lưỡi cậu, lưỡi anh xâm chiếm từng tấc trong khoang miệng cậu.
Eo của Tống Trì bị giữ chặt, cổ cậu hơi ngửa ra sau, Kỳ Cảnh Sâm càng ngày càng hôn mạnh hơn, cái lưỡi cũng không thuận theo mà liếʍ mυ'ŧ miệng cậu không tha, nuốt nước bọt của cậu.
Miệng Tống Trì bị anh cắn đau, cánh môi ướŧ áŧ mềm mại bị liếʍ mυ'ŧ quá nhiều dần sưng đỏ lên. Hai mắt sáng ngời đong đầy nước mắt, nhìn qua vừa khó chịu lại đáng thương.
Hơi thở nóng bỏng không phân rõ là của ai, Kỳ Cảnh Sâm đột nhiên nói: “Tiểu Trì, anh chưa hôn em như này khi em còn tỉnh táo bao giờ.”
Giọng nói Kỳ Cảnh Sâm trầm xuống, Tống Trì bị anh hôn cho cả người mềm nhũn, mặt cậu đỏ bừng nói: “Ách… Có lẽ em có thể giải thích một chút……”
Trong nửa năm nay, mỗi lần bọn họ hôn đều chỉ hôn lướt qua rồi thôi. Tống Trì biết Kỳ Cảnh Sâm có bệnh sạch sẽ, cậu còn thầm phỉ nhổ kỹ thuật hôn của đối phương còn không bằng cả học sinh tiểu học.
Nhưng rất nhanh sau đó, ngón tay thon dài của người đàn ông đã sờ vào bên trong quần áo cậu, tay của anh đã sờ đến thịt vυ' mềm mại trơn láng trước ngực cậu, anh bóp mạnh đầṳ ѵú hơi nhu lên.
“Ưm Anh…”
Kỳ Cảnh Sâm trực tiếp xé rách áo của Tống Trì, cặρ √υ' nhỏ xinh non nớt nảy ra, đầṳ ѵú hơi dựng đứng lên, giống như còn mang theo hương sữa ngọt nị.
Tống Trì xấu hổ đến mức mặt sắp bốc cháy.
Trước đó Tống Trì đã nói với Kỳ Cảnh Sâm mình là người song tính, hỏi anh có cảm thấy cậu kỳ quái hay không. Nào biết người đàn ông này lại cầm một phần tài liệu cùng cậu nghiêm túc thảo luận về cấu tạo sinh lý của người song tính và nguyên nhân hình thành.
Tuy rằng cũng dùng đến từ ngữ như: “Vυ'”, “Bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ©”, “dương vật”, nhưng đúng là vô cùng nghiêm túc thảo luận, trực tiếp làm Tống Trì nghe đến héo.
Mà lúc bình thường bọn họ làʍ t̠ìиɦ, Kỳ Cảnh Sâm cũng không chạm vào bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nữ tính của cậu, ngay cả nhìn cũng rất ít khi. Tống Trì còn tưởng là Kỳ Cảnh Sâm có sở thích kỳ quái như: ‘Cuồng vυ'’ hay ‘Cuồng bướm’ gì gì đó.
Hai vυ' trắng như tuyết lộ của cậu ra trong không khí, không nhịn được mà run rẩy. Rốt cuộc thì Kỳ Cảnh Sâm cũng không nhịn được nữa. Anh cúi đầu ngậm hai núʍ ѵú nhỏ xinh vào miệng, dùng sức mυ'ŧ mạnh như bú sữa.
Hai vυ' trắng nõn bị liếʍ mυ'ŧ dính đầy nước bọt và dấu cắn, hai vυ' ướt đẫm, quầng vυ' nhạt màu cũng bị liếʍ thành màu đỏ đậm dâʍ đãиɠ. Đầṳ ѵú của cậu càng trướng hơn, còn tê ngứa khó chịu nữa. Cậu không kiềm được mà ưỡn ngực lên giống như đang ưỡn lên lên để nhét vυ' của mình vào miệng người đàn ông vậy.
“Vυ' của Tiểu Trì da^ʍ quá, cả ngày lúc nào cũng lúc ẩn lúc hiện quyến rũ chồng.”
“Ưm… Em không có…”
“Còn dám nói là không sao.” Người đàn ông tát một cái mạnh lên núʍ ѵú của cậu rồi nói, “Còn dám cãi nữa không, anh đánh nát vυ' em luôn.”
“A ——” Bé vυ' của Tống Trì chưa bao giờ nhận phải kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, cậu khẽ há miệng, biểu tình có vẻ si ngốc, hai vυ' run rẩy bị người liếʍ đến biến dạng, đến cả đầṳ ѵú cũng bị cắn đến sắp sưng to gấp đôi.
Tuy rằng đã biết được Kỳ Cảnh Sâm có một khuôn mặt khác nhưng Tống Trì có nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra được, người có khuôn mặt đẹp trai hơn người như anh lại có thể làm ra chuyện hạ lưu như vậy.
Mặt Tống Trì hơi đỏ lên.
Nhưng cậu lại rất thích.