Sau Khi Bị Ép Làm Hải Vương

Chương 10: Song long nhập động 3P (H)

Lăng Triệt cầm chất lỏng bôi trơn, thấy vậy, Lăng Triết đã ôm đầu Châu Hoan, hôn lên miệng cô để cô nằm sấp trên người anh.

Bởi vì vấn đề tư thế, mông của Châu Hoan bị đẩy vểnh lên, để lộ cúc huyệt về phía Lăng Triệt, mà hoa huyệt mấp máy giống như thịt trai, khẽ đóng khẽ mở nuốt dươиɠ ѵậŧ dưới thân.

Lăng Triết hôn Châu Hoan say mê, Châu Hoan không tự chủ phát ra âm thanh lười biếng.

"Ừm... A Triết, thật thoải mái..."

Châu Hoan mềm nhũn không biết rằng nguy hiểm đang đến, vì vậy cô đắm chìm trong sự dịu dàng của Lăng Triết.

Lăng Triệt lén lén lút lút dùng ngón tay bôi dịch bôi trơn, đẩy nếp gấp giống như hoa cúc của hậu môn sang một bên, nhẹ nhàng đút dịch bôi trơn nhờn mịn.

Châu Hoan cảm thấy cúc huyệt của mình bị ngón tay của người đàn ông mở rộng nhẹ nhàng nhàn nhạt nới rộng, cô đột nhiên tỉnh táo lại, điên cuồng bò về phía trước, làm côn ŧᏂịŧ vốn đang chôn trong hoa huyệt của Lăng Triết tuột ra.

Lăng Triệt không ngờ Châu Hoan phản ứng nhanh như vậy, nhất thời không bắt được cô và để cô trốn thoát.

Châu Hoan đột nhiên bộc phát, lưu loát xoay người, nhanh chóng trượt xuống khỏi giường, nhưng chưa được hai bước, Lăng Triệt đã ngăn ôm ngang cô.

Châu Hoan hét lên sợ hãi, chân tay múa loạn .

"A a a, thả ta ra, đồ súc sinh... nói cho ta biết, ngươi có phải muốn chơi lỗ hậu của ta không? Ngươi nghĩ lâu lắm rồi phải không?... Nếu như ngươi thật sự cắm vào, ta sẽ... Ta. . . Ta sẽ hận chết ngươi..."

Lăng Triệt vùi đầu vào cổ của Châu Hoan, nở một nụ cười trầm thấp: "Ừ, em hận a, hôm nay anh nhất định phải cắm nó, em nhanh phối hợp thêm chút nước, để anh xoa xoa cho em. "

Tên đàn ông chó má này!

Châu Hoan hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng một mình Lăng Triệt có thể giữ chặt cô, chớ nói chi còn thêm một Lăng Triết, cô căn bản trốn không thoát.

Lăng Triệt có thể nâng Châu Hoan bằng một tay, bế cô trở lại giường, để hoa huyệt Châu Hoan vào côn ŧᏂịŧ đang cương cứng của Lăng Triết, ấn mạnh xuống.

"Ô ô... hai tên cầm thú các ngươi sẽ bị báo ứng." Hoa huyệt của Châu Hoan rất ẩm ướt do tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà Lăng Triệt đã xuất tinh trước đó, vì vậy ngay cả khi ngồi xuống như thế này cô cũng không cảm thấy đau.

Chỉ là cô tức giận, ngoài miệng thút thít lên án bọn hắn.

Phần tử phạm tội Lăng Triệt ngoảnh mặt làm ngơ, lòng cứng như sắt, cẩn thận bôi dịch bôi trơn lên dươиɠ ѵậŧ.

Anh quỳ xuống sau mông của Châu Hoan, cọ xát dươиɠ ѵậŧ lên xuống ở hậu huyệt cô, đẩy nếp gấp hậu huyệt cô ra, đưa qυყ đầυ vào.

Nhờ có chất lỏng bôi trơn cùng màn dạo đầu phong phú, hậu huyệt của Châu Hoan đã hoàn toàn ẩm ướt, mặc dù không đau lắm nhưng nó vẫn căng quá mức.

"A a... Mau đi ra, ta sắp chết ô ô." Châu Hoan cố ý phóng đại, oa oa hét lớn một tiếng, mới vừa rồi nhẹ giọng khóc nức nở biến thành tiếng khóc lớn.

Nội tâm chân thật của Châu Hoan: Ưʍ.. Tiểu huyệt thật căng thật thoải mái, mặc dù rất sảng khoái nhưng cô phải bịt chặt miệng lại, nếu bọn họ biết cô hưởng thụ thì khóc lóc vừa nãy vô ích…

Lăng Triệt đã nhìn thấy khẩu thị tâm phi của người phụ nữ này trước đây, cô rõ ràng đang vặn vẹo mông, mυ'ŧ chặt, nhưng miệng cô lại kêu lên như bị cưỡиɠ ɧϊếp.

Vì vậy, Lăng Triệt giả vờ như cái gì cũng không nghe thấy, phối hợp nhịp nhàng với Lăng Triết bên dưới, cùng tiến cùng ra, hai cây côn ŧᏂịŧ sát lại rất gần nhau, bên trong chỉ cách một tầng màng mỏng của Châu Hoan, đem Châu Hoan dưới thân hai cái lỗ đều lấp tràn đầy.

Hai côn ŧᏂịŧ thao Châu Hoan đến phát điên, nhanh chơi cô đến hít vào nhiều thở ra không đáng bao nhiêu.

Châu Hoan dường như hiểu ra chút, chẳng lẽ hai người đàn ông này vì chuyện trời xui đất khiến này mà ai cũng không phục sao.

Nhưng nếu trong lòng các người tức giận cũng không nên bắt tôi để phát tiết chứ.

Dầu gì hai người đàn ông các người lớn vậy không thể đánh một trận sao?

Châu Hoan nghĩ đến đây sẽ khóc lớn tiếng hơn, cảm thấy mình vô tội cực kỳ.