Sau Khi Bị Ép Làm Hải Vương

Chương 9: Khom người như con ngựa cái chịu thao 3P (H)

Làm hai nam nhân bắn ra, trong lòng Châu Hoan dâng lên một loại cảm giác thành tựu khó giải thích được, vừa rồi còn ở trong tay nam nhân cầu xin, bây giờ lại đem nam nhân đùa bỡn trong tay.

Tuy nhiên, một giây tiếp theo, Châu Hoan nhận ra rằng cô quá ngây thơ.

Lăng Triết, người đã hoàn hồn, phớt lờ Châu Hoan vẫn đang thở dốc càng không ngừng, nắm lấy tay cô kéo qua an ủi dươиɠ ѵậŧ nửa mềm của anh.

Châu Hoan hét lên và muốn rút tay lại: "Lăng Triết, thả tôi ra, các anh vừa mới đồng ý với tôi, thao sướиɠ rồi liền bỏ qua cho tôi. Anh đây là đổi ý sao?"

Lăng Triết nắm tay cô chậm rãi có trật tự, di chuyển lên xuống, nhìn như nhu hoà nhưng lại khiến cô không thể động đậy tay, đôi mắt hơi híp lại, tựa như dã thú đang nhìn chằm chằm con mồi.

"Đó là những gì A Triệt đã nói, anh không hứa điều đó."

Đây là được tiện nghi còn ra vẻ!

Châu Hoan cả giận run lên: "Anh thật không biết xấu hổ."

Lăng Triệt cũng vô lại nói: "Nếu anh trai còn muốn, vậy anh cũng muốn."

Dươиɠ ѵậŧ trong tay Châu Hoan chậm rãi cương lên, như thể sẵn sàng mặc giáp lâm trận bất cứ lúc nào, côn ŧᏂịŧ vốn mềm nhũn trong hoa huyệt cũng ngẩng đầu dậy.

Lăng Triết nhấc Châu Hoan lên, phụt một tiếng, dươиɠ ѵậŧ của Lăng Triệt thoát ra khỏi âʍ ɦộ ấm áp, tϊиɧ ɖϊ©h͙ vẩn đυ.c chảy ra từ giữa hai chân cô.

Lăng Triết xoay Châu Hoan để cô đưa lưng về phía anh, cánh tay mạnh mẽ của anh móc một chân của cô, côn ŧᏂịŧ ngẩng cao của anh áp sát âʍ ɦộ ẩm ướt đâm vào trong.

“Ư… A Triết…” Trinh Hoan lại bị nhồi nhét, run rẩy một cái, đứng bằng một chân có chút loạng choạng.

Lăng Triệt cũng đứng dậy, đè đầu Châu Hoan xuống thân dưới anh: "Hoan Hoan, em còn chưa liếʍ côn ŧᏂịŧ của anh, em liếʍ đi, nếm thử xem là côn ŧᏂịŧ của anh hay côn ŧᏂịŧ của anh trai ngon."

Có lẽ bởi vì Lăng Triệt thích vận động hơn, thân hình vạm vỡ hơn Lăng Triết. Mặc dù dươиɠ ѵậŧ của anh không dài bằng Lăng Triết nhưng nó thô hơn của Lăng Triết. Nó cũng sẫm màu hơn, lôиɠ ʍυ rậm rạp hơn. Giống như nó mọc dữ dội hơn người khác.

Côn ŧᏂịŧ có mùi hỗn hợp mồ hôi, hơi thở mạnh mẽ của người đàn ông xộc thẳng vào miệng và mũi của Châu Hoan.

Châu Hoan khom người, giống như con ngựa cái, bị hai người đàn ông phía trước và phía sau giáp công.

Hai người đàn ông đứng đẩy eo về phía trước, không tốn chút sức lực nào có thể đâm vào trong miệng trong huyệt của Châu Hoan, bầu ngực lớn treo lơ lửng trong không trung, lắc lư không ngừng theo va chạm của họ.

Sau khi trận hoan ái vừa rồi, hai anh em bọn họ đã biết cách đối phó với Châu Hoan.

Lăng Triết đâm chọc hoa huyệt một lúc, sau đó rút lui, trao đổi với Lăng Triệt, họ cùng nhau xoay Châu Hoan lại và để Lăng Triệt đâm hoa huyệt, Lăng Triết nhét vào miệng.

Không bao lâu lại lẫn nhau trao đổi, hai người thay phiên cắm vào, như này có thể phòng ngừa Châu Hoan giở trò xấu, hơn nữa thay phiên thao, hai người có thời gian nghỉ ngơi, bền bỉ kéo dài đến đáng sợ.

Sau khi thay phiên nhau trong nửa giờ, Châu Hoan đã choáng váng, đầu nghiêng sang một bên, thoi thóp, nhưng cả hai dường như đang chiến đấu để xem ai sẽ bắn trước, để có thể chế giễu đối phương.

Có lẽ nhìn Châu Hoan quá đáng thương, với cơ thể nhỏ gầy của cô phải thừa nhận hai người đàn ông cùng một lúc, vì vậy Lăng Triệt đã buông miệng cô ra để cô thở.

Hình tượng của Lăng Triệt trong trái tim của Châu Hoan đột nhiên cao hơn, cô cảm động nhìn Lăng Triệt : " Ôoooo ... A Triệt ..."

Lăng Triệt thản nhiên tiếp nhận xúc động của cô lấy dịch bôi trơn từ tủ đầu giường của Lăng Triết, nháy mắt với Lăng Triết, Lăng Triết hiểu ngay lập tức.

Lăng Triết bế cô lên, tiểu huyệt dươиɠ ѵậŧ của anh, vừa đi vừa làm, còn chưa đến bên giường, Châu Hoan bị cắm quá sâu kí©ɧ ŧɧí©ɧ chảy ra một dòng mật dịch.

Lăng Triết đặt người xuống, đầu tiên nằm trên giường, sau đó nhấc Châu Hoan lên để cô ngồi dạng hai chân xuống.

"A a a, A Triết... sâu quá, đội bụng lên rồi..."

Dịch đυ.c trong hoa huyệt khiến dươиɠ ѵậŧ lập tức trượt vào, qυყ đầυ hơi hơi phá vỡ miệng tử ©υиɠ.