Giấu Em Theo Dòng Thời Gian

Chương 23

(*) Phú nhị đại: con nhà giàu.

Thẩm Thiên Trản cũng rất bận, cô phải gặp biên kịch, càng không ngừng xem tác phẩm, lựa chọn biên kịch thích hợp.

Vòng bạn bè từ cà phê sữa cho đến Cẩu Kỷ Tử được giữ ấm trong phích, mỗi ngày Mạnh Vong Chu đều kiên trì nhấn thích.

Sau một tuần bận rộn như vậy, Thẩm Thiên Trản đi công tác.

Người được thả lỏng trước tiên chính là Tô Tạm, cậu ta gần như lập tức để cho trợ lý cấp dưới đi đến cửa hàng pháo mua một dây về đốt cho vang trời, lấy đó để chúc mừng.

Lúc ở sân bay Thẩm Thiên Trản mới biết được tin này, ngoài cười nhưng trong không cười, mở WeChat của Tô Tạm ra, thân thiết gọi điện thoại.

Tô Tạm đang cùng Hướng Thiển Thiển thử vai, lúc nhận được điện thoại của Thẩm Thiên Trản thì tim gan rung lên một cái, vội vàng che điện thoại trốn vào trong xe bảo mẫu: "Chị Trản?"

Thẩm Thiên Trản hỏi: "Bận rộn gì sao?"

"Đưa Thiển Thiển thử vai, phim mới của đạo diễn Lôi không phải đang tuyển diễn viên sao, hai ngày trước lúc uống trà dưỡng sinh có đυ.ng phải nên muốn nhân cơ hội đi thử một chút. Chị sao rồi? Máy bay không có đến trễ chứ?"

"Không có." Thẩm Thiên Trản đang xếp hàng xét vé, căn dặn: "Đừng quên đăng bài trong vòng bạn bè."

Nghe đến đây Tô Tạm liền cảm thấy toàn thân không còn chút sức lực nào, cậu ta bất đắc dĩ thở dài, hỏi: "Chị Trản, cái này có được không? Đã đăng vòng bạn bè một tuần rồi, ngay cả một cái like Quý tổng cũng không nhấn." Nói không chừng người ta căn bản không xem vòng bạn bè, thấy người của Thiên Đăng bọn họ liền đi vòng qua.

Thẩm Thiên Trản hỏi lại: "Cái kia thì không phải sao? Gần đây Hướng Thiển Thiển vừa nhàn một chút cậu liền buồn cô ta không lộ ra ánh sáng, buồn fan hâm mộ có bệnh hay quên. Không nắm chặt cảm giác tồn tại trên người Quý Thanh Hòa thì anh ta trực tiếp quên chuyện hợp tác rồi sao?"

Tô Tạm cau mày, mặt mũi tràn đầy vẻ không đồng ý: "Lúc đầu em đã cảm thấy chiêu lấy lui làm tiến này của chị là đả thương địch mất một vạn tự tổn tám ngàn, quay đầu đi, đừng đem bản thân ra đùa đến chết."

Với lại, có câu này cậu ta không nói.

Cậu ta luôn cảm thấy chị Trản dùng vòng bạn bè của anh ta cố gắng xây dựng hình tượng tích cực trong công việc và sinh hoạt… đặc biệt giống như bị đàn ông cặn bã đá, cố ý ra vẻ không có anh cuộc sống tôi cũng rất tốt, ý đồ đả kích người đàn ông chó chết không có mắt, khiến anh ta lạc đường biết quay lại.

Cậu gõ gõ tay vịn, bỗng nhiên sáng suốt hỏi một câu: "Chị Trản, em có một ý nghĩ đặc biệt to gan."

Thẩm Thiên Trản vừa kiểm xong vé lên máy bay, nghe vậy vừa tìm chỗ ngồi vừa hờ hững hỏi: "Ý nghĩ gì?"

Tô Tạm nói: "Đoạn diễm ngộ tại Tây An của chị… hẳn là Quý tổng he?"

Thẩm Thiên Trản: ". . ." Mẹ nó miệng cậu từng khai quang sao? Mau dừng lại cái ý nghĩ nguy hiểm của cậu đi.

Ban đầu Tô Tạm chỉ là thuận miệng hỏi một chút, cậu ta đoán chị Trản của cậu nghe xong hẳn là cười haha, hoặc mắng chửi trong đầu anh ta không có chút nào là không thực tế, hoặc cười đến nỗi vừa phong lưu vừa đa tình, một chút xấu hổ cũng không có nói cô tuy là muốn nhưng lại không có diễm phúc này.

Nhưng bây giờ, bên tai anh ta hoàn toàn yên tĩnh, không có bất kỳ cái gì đáp lại, chỉ mơ hồ nghe được tiếng nhắc nhở ôn nhu của tiếp viên hàng không tại cửa khoang trước.

Xong rồi xong rồi!!!!

Hình như cậu ta lại không cẩn thận khởi động kỹ năng "Miệng quạ đen" thiên phú rồi.

Đầu óc Tô Tạm ong ong một trận, không dám tin: "Đệch! Thật?!!"

Thẩm Thiên Trản giống như mới lấy lại tinh thần: "Giả đấy."

Tô Tạm hiểu Thẩm Thiên Trản rất rõ, anh ta căn bản không tin hai chữ này, giọng nói run rẩy không thành câu: "Người đàn ông một đêm ngủ bảy, tám lần của chị là Quý tổng?"

Thẩm Thiên Trản bất đắc dĩ nhíu chặt mi tâm: "Bảy, tám lần thì cường điệu hơi quá. . ."

Tô Tạm lập tức không biết nên bày ra tư thế bội phục và kính ngưỡng đối với thực lực mạnh mẽ của Quý Thanh Hòa trước hay là thay chị Trản của cậu ta gọi một cuộc gọi trước, khó trách gần đây Thẩm Thiên Trản không hề nhắc đến tiểu nhất, tiểu nhị, tiểu tam hay tiểu tứ gì cả, tình cũ gặp lại mị lực hiển nhiên càng lớn hơn nha~

Cậu ta xoa xoa tay, vừa khẩn trương vừa hưng phấn: "Vậy hiện tại hai người các người... ai cặn bã hơn ai?"

Thẩm Thiên Trản bộp một tiếng, cúp điện thoại.

——

Lần này Thẩm Thiên Trản đi công tác chỉ dẫn theo Kiều Hân, cô đi Hàng Châu.

Một tháng trước Kiều Hân có đưa đến một bản gốc kịch bản phác thảo, sau khi nội bộ thông qua, hai bên liên lạc qua điện thoại được một tuần thì Thẩm Thiên Trản cảm thấy hiệu suất không cao, quyết định tự mình bay một chuyến đến Hàng Châu cùng biên kịch gặp mặt nói chuyện.

Từ trước đến nay cô làm việc đều nhanh gọn lẹ, trưa hôm đó đến Hàng châu, buổi chiều đã hoàn thành quyết định hợp tác, thậm chí buổi tối còn có thời gian nhàn nhã đi dạo Tây Hồ cùng Kiều Hân.

Đáng tiếc, Thẩm Thiên Trản trời sinh không có mạng hưởng thụ, lúc cô ngồi trên ban công dạng lõm của Starbucks tự chụp hình thì điện thoại tự động đẩy lên một đầu tin tức giải trí —— tiểu hoa Hướng Thiển Thiển đang hot cùng kim chủ dạo đêm bên đường.

Thẩm Thiên Trản lập tức không còn tâm trạng chụp hình, cô thuận tay ấn mở tin tức xem bài.

Bài đăng viết rằng có cư dân mạng trong lúc dắt chó đã tình cờ gặp được Hướng Thiển Thiển và bạn trai dạo đêm bên đường, cả hai nắm tay nhau rất thân mật.

Bên dưới bài viết là hình ảnh là mờ mờ của Hướng Thiển Thiển và Quý Thanh Hòa sóng vai đi dạo trong đêm. Tất cả có ba tấm, tấm thứ nhất Hướng Thiển Thiển ghé mắt cười yếu ớt, cùng Quý Thanh Hòa giữ vững khoảng cách một đấm sóng vai mà đi, tấm thứ hai là Hướng Thiển Thiển cúi đầu nhìn đường, bên trên ghép thêm bốn chữ "Ngượng ngùng cúi đầu", tấm thứ ba là. . .

Thẩm Thiên Trản mở ra tấm ảnh lớn, phóng to chỗ hai người nắm tay hư hư thực thực —— chi tiết quá mờ, căn bản không thể thấy rõ.

Về lý trí, cô xác nhận Quý Thanh Hòa và Hướng Thiển Thiển không vượt quá ba lần gặp mặt, bọn họ khó có thể thân thuộc như vậy, bọn họ khó có thể thân thuộc như vậy. Nhưng về mặt tình cảm, lấy bản thân làm ví dụ, cô quen biết một ngày đã ngủ cùng Quý Thanh Hòa, hai người muốn phát sinh chút gì đó thì dựa vào khoảng thời gian một tuần kia cũng có thể có khả năng.