Cơm nước xong xuôi, Thẩm Thiên Trản mượn cớ đi vệ sinh để ra quầy thu ngân tính tiền.
Trước khi đi vẫn không quên dùng ánh mắt ám hiệu cho Tô Tạm để cậu ta nắm bắt.
Tô Tạm và Thẩm Thiên Trản cấu kết với nhau làm việc xấu hai năm, sớm đã bồi dưỡng được sự ăn ý. Thẩm Thiên Trản vừa liếc mắt, cậu ta lập tức hiểu ý, mượn cớ mời rượu, nâng bình trà ngồi xuống bên phải Quý Thanh Hòa.
Cậu vừa mới ngồi xuống, Quý Thanh Hòa liền ngước mắt nhìn, ánh mắt thanh lãnh. Nếu không phải Tô Tạm xác định người đắc tội anh không phải bản thân thì quả thật cảm thấy ánh mắt này của Quý Thanh Hòa giống như đang nhìn xác chết, không hề có chút độ ấm nào.
Cậu ta ho nhẹ một tiếng, nhẹ cất giọng, ý đồ làm dịu đi xấu hổ: "Chắc Quý tổng còn có ấn tượng với tôi nhỉ? Hai ngày trước chúng ta vừa gặp mặt tại Quý Xuân Nhĩ Loan."
Lúc này Quý Thanh Hòa dứt khoát không nâng mắt lên, hoàn toàn coi thường.
Tô Tạm như hòa thượng sờ mãi không thấy tóc, gặp tình huống như vậy liền lúng ta lúng túng, chỉ có thể kiên trì tiếp tục nói: "Vậy tôi tự giới thiệu lần nữa?"
"Ban ngày tôi là người đại diện của Hướng Thiển Thiển tại Điện ảnh Thiên Đăng, tối đến kiêm chức trợ lý của Chế tác Thẩm, tôi tên Tô Tạm."
Dứt lời, Tô Tạm không biết có phải gặp ảo giác hay không, cậu ta Quý tổng lạnh lùng rốt cuộc cũng cho cậu một con mắt.
"Kiêm chức trợ lý." Quý Thanh Hòa nới nới cổ áo, có chút hứng thú: "Còn phân ra ban ngày với ban đêm?"
"Đoàn đội chị Trản có sắp xếp trợ lý, tính chất công việc của tôi càng giống trợ lý sinh hoạt, chuyên bồi rượu." Tô Tạm cười ngây ngô hai tiếng rồi hỏi: "Quý tổng và chị Trản của tôi quen biết lâu rồi nhỉ? Nhìn qua giống như bạn bè rất thân."
Ngón tay Quý Thanh Hòa vuốt vuốt tách trà, anh không nói lời nào.
Gương mặt anh vốn dĩ đã lạnh lùng, lúc không nói lời nào thì càng lạnh hơn. Tô Tạm cảm giác được anh lạnh nhạt, nói cách nào cũng không vô.
Đúng là khó nhai, khó trách đến bây giờ Thẩm Thiên Trản vẫn chưa có được số điện thoại.
Tô Tạm nhấm nháp rượu, ánh mắt liếc qua Hướng Thiển Thiển bị lơ cả đêm, phản ứng theo bản năng của một người đại diện chuyên nghiệp lập tức bắt đầu hoạt động, tròng mắt cậu ta xoay vòng, trực tiếp nói vào trọng điểm: "Quý tổng tiện tay để lại cho tôi cách thức liên lạc được không?"
Cậu lấy điện thoại di động ra lắc qua lắc lại: "Wechat hay số điện thoại đều được."
Quý Thanh Hòa thoáng liếc mắt qua, anh nói: "Tôi không có Wechat."
Tô Tạm đang định ấn mở quét qua, nghe vậy thì dừng tay lại, giao diện liền dừng lại tại vòng bạn bè vừa mới xem.
Khoảng ba phút trước, Thẩm Thiên Trản vừa cập nhật trạng thái trong vòng bạn bè.
Có phải thuộc giống chó hay không thì không biết, nhưng thật sự là rất chó.
Hình ảnh kèm theo là chiếc ly thủy tinh đế cao được làm mờ, tiêu điểm của bức ảnh ở phía sau, chính là tay phải của Quý Thanh Hòa đang thưởng thức cái tách.
Quý Thanh Hòa hơi mỉm cười, nháy mắt thay đổi chủ ý: "Có điều chờ một lát sẽ lập tức có."
——
Thanh toán xong, sau khi ngồi một lát.
Thẩm Thiên Trản thấy Quý Thanh Hòa có hơi mệt mỏi, cần về sớm nghỉ ngơi liền thông báo chính thức tàn tiệc.
Thẩm Thiên Trản cho lái xe đưa Quý Thanh Hòa và Mạnh Vong Chu đến Sảnh Thời Gian, lúc hai người xuống xe, cô cũng bước xuống đưa thêm hai bước.
Mạnh Vong Chu thấy Thẩm Thiên Trản khách khí như vậy thì nhớ tới hôm qua cô rời đi vội vàng, không thể tạm biệt nhiệt tình liền có chút tiếc rẻ cảm khái hai câu: "Chế tác Thẩm cảm thấy có hứng thú với sưu tập đồng hồ như vậy thì chờ đến sắp tới hiệp hội tổ chức hoạt động tôi sẽ nói với cô một tiếng, cô có rảnh thì đi."
Đêm nay Thẩm Thiên Trản bỏ không ít công sức ở chỗ Mạnh Vong Chu, gần như thông suốt tất cả tình hình của Hiệp hội sưu tập đồng hồ Bắc Kinh, cô cười cười đồng ý.
Cô đang lo không có lý do hợp lý để tạo cảm giác tồn tại trước mặt Quý Thanh Hòa đây.
Tán gẫu cùng Mạnh Vong Chu xong, Thẩm Thiên Trản đưa ánh mắt về phía Quý Thanh Hòa, hoàn thành phần quan trọng nhất trong kế hoạch lạt mềm buộc chặt của cô: "Quý tổng."
Cô hít sâu một hơi, giống như sắp đưa ra một quyết định khó khăn nào đó, giọng nói trịnh trọng: "Chúng ta đã không có duyên hợp tác, sắp tới tôi sẽ không quấy rầy anh nữa."
Mạnh Vong Chu xen vào: "Không phải hôm qua hai người còn nói rất chuyện rất tốt sao?"
Thẩm Thiên Trản giống như đóa sen trắng tuyệt thế, đôi mắt lộ vẻ ủy khuất, muốn nói lại thôi: "Quý tổng không quá tán thành, tôi cũng cảm thấy việc hợp tác là hai bên tình nguyện, không thể cưỡng cầu."
Đêm nay Mạnh Vong Chu và Thẩm Thiên Trản trò chuyện vui vẻ, anh ta thấy cô không câu nệ tiểu tiết càng tán thưởng thêm vài phần, nghe cô nói vậy liền liếc nhìn Quý Thanh Hòa với ánh mắt vô cùng trách cứ.
Thẩm Thiên Trản dừng lại, vỗ vỗ vai Mạnh Vong Chu, cô nói: "Anh yên tâm, không ảnh hưởng đến việc chúng ta nâng ly vui đùa." Dứt lời, cô lại nhìn về phía Quý Thanh Hòa, phất phất tay: "Quý tổng nghỉ ngơi sớm một chút, giữ gìn sức khỏe."
Từ đầu đến cuối Quý Thanh Hòa không hề biểu hiện ra cảm xúc gì, chỉ khi nghe đến giữ gìn sức khỏe mới có phản ứng: "Yên tâm, dù sao tâm nguyện của tôi cũng là chết dưới hoa mẫu đơn."
Ánh mắt anh rơi vào trên mặt Thẩm Thiên Trản, dừng lại một lúc lâu rồi nói tiếp: "Tưới nước cho hoa mẫu đơn lớn lên rất hao phí thận, tôi sẽ giữ gìn thật tốt."
Dáng vẻ tươi cười của Thẩm Thiên Trản cứng đờ, suýt nữa không treo lại được.
Cô làm bộ không hiểu, trên mặt vẫn tươi cười thân thiện nói tạm biệt nhưng nội tâm sớm đã: "Mau cút ngay cho bà!!!"
——
Mấy ngày tiếp theo Thẩm Thiên Trản nói được làm được, không đến Sảnh Thời Gian tìm cảm giác tồn tại.
Chỉ để cho Tô Tạm mỗi ngày không quy định giờ giấc cập nhật vòng bạn bè, nhất thiết định phải thấy được thành viên —— Quý Thanh Hòa.
Có lúc sẽ đăng trạng thái làm việc —— vĩnh viễn sáng láng, báo cáo công việc, người ngồi đầy phòng họp.
Có lúc sẽ đăng trạng thái sau khi tan làm —— tiệc rượu, bàn cơm, KTV.
Có đôi khi càng biếи ŧɦái hơn, đăng hình Thẩm Thiên Trản với chất lượng cao.
Lúc mới bắt đầu, bình luận trong vòng bạn bè của Tô Tạm liền từ "Phú nhị đại(*) khủng hoảng kinh tế rồi?", "Con chó cậu đã thay đổi" thành "Tô Tạm cậu tỉnh lại đi! Cậu là phú nhị đại chỉ biết ăn chơi đàng điếm", cậu ta hận không thể thay vòng bạn bè thành chỉ có Quý Thanh Hòa mới có thể thấy được.