Nam Chính Hắc Hóa Lại Trùng Sinh

Chương 61

Lúc Tề Noãn đi vào gian phòng, nhìn thấy Lăng Việt, lập tức căng thẳng.

“Lăng tổng……”

Lăng Việt lãnh đạm nhìn lướt qua cô ta, “Ngồi đi.”

Tề Noãn ngồi xuống, câu nệ không biết phải làm như thế nào cho phải, đây là lần đầu tiên cô ta ăn cơm với Lăng Việt.

Người phục vụ tiến vào rót nước, giọng nói lạnh nhạt: “Hai vị muốn ăn cái gì?”

Thái độ của người phục vụ làm Lăng Việt hơi hơi nhíu mày.

Đây là ký hiệu của Hải Lan?

Đời trước, lúc Hải Lan đề nghị Lăng Việt dùng mỹ nam kế với Tề Noãn, thì hai người vẫn chưa bắt đầu yêu nhau cuồng nhiệt, cho nên hắn cũng không biết rốt cuộc Hải Lan có âm thầm quan sát hắn hay không.

Lăng Việt để Tề Noãn chọn món, Tề Noãn căng thẳng chọn món xong, người phục vụ đi ra ngoài, giữ cửa trượt, cố ý để lại một khe hở khoảng 20cm.

Lăng Việt không dấu vết nhìn lướt qua khe hở kia, bỗng nhiên hiểu ra cái gì đó, khóe miệng hơi cong lên, mà Tề Noãn đang cúi đầu không dám nhìn hắn lại không phát hiện ra ý cười này.

“Lăng tổng, anh muốn nói chuyện gì của Hải Lan cho em?” Sau ngày hôm đó, Tề Noãn thức tỉnh bản thân, cô ta thật sự là quá mức nóng nảy, cho nên mới làm cho Lăng Việt chán ghét, cô ta muốn từ từ xé bỏ lớp mặt nạ của Hải Lan để cho Lăng Việt xem, cho Lăng Việt biết rốt cuộc Hải Lan là loại người như thế nào.

Lăng Việt lạnh nhạt nói, “Tại sao cô lại muốn nói xấu Hải Lan? Nhằm vào cô ấy?”

Tề Noãn cả kinh, vội giải thích: “Em không có nói xấu cô ta chỉ là cô ta…… cô ta……”

Lăng Việt hơi hơi híp mắt, trầm giọng: “Cô ấy thế nào?”

“Cô ta, cô ta không giống với vẻ bề ngoài đó đâu.”

“Vậy Tề tiểu thư thì sao?”

“Hả?” Tề Noãn sửng sốt, cô ta không nghĩ tới Lăng Việt sẽ nói đến cô ta.

“Theo như tôi được biết, Tề tiểu thư rất thân thiết với các đồng nghiệp nam cùng bộ phận, đặc biệt là Tống Hiểu Kính, các bộ phận khác cũng nói hai vị là quan hệ bạn trai bạn gái, nếu như vậy, thì hành động của Tề tiểu thư ở ngoài công ty mấy hôm trước là sao?”

Tề Noãn ngẩn ra, vội lắc đầu: “Không phải, em và Tống Hiểu Kính chỉ là bạn bè bình thường, thật đó!”

Lăng Việt cười nhạo một tiếng, “Tôi lại không thèm để ý……”

Còn chưa nói xong, điện thoại của Lăng Việt đã vang lên, Lăng Việt nhận điện thoại.

“Sao vậy?”

Ngay sau đó nhìn lướt qua gương mặt vừa hoảng loạn vừa tủi thân của Tề Noãn, nói với người bên đầu dây bên kia: “Ừ, đã biết, bây giờ anh sẽ về.”

Sau khi cúp điện thoại, Lăng Việt nhìn Tề Noãn đang hoảng loạn: “Xem ra bữa cơm này phải để cô ăn một mình rồi, hai ngày nữa chúng ta sẽ hẹn nhau ra nói chuyện tiếp, tôi rất muốn biết, rốt cuộc cô có thành kiến gì với Hải Lan.”

Nói xong Lăng Việt đứng lên, nhìn Lăng Việt kéo cửa đi ra ngoài, Tề Noãn cũng lập tức lên: “Lăng tổng, trước hết anh nghe em giải thích!”

Tề Noãn muốn đuổi theo, lại bị người phục vụ mang đồ ăn lên chặn đường, cô ta trái, người phục vụ cũng trái, cô ta phải thì người phục phải.

“Anh mau tránh ra.”

“Tiểu thư, đồ ăn hai người gọi phải làm sao bây giờ?”

Nhìn Lăng Việt đã đi mất, suy sụp xụ vai, “Đem vào đây đi, đem lên thêm một bình rượu hoa anh đào cho tôi.”

Biết không đuổi kịp Lăng Việt, Tề Noãn cũng cũng chỉ có thể trở lại ngồi lên đệm.

Người phục vụ đặt toàn bộ sushi lên bàn, sau khi rời đi thì đóng kín cửa lại, nói với bộ đàm: “Khách ở phòng số 5 yêu cầu mang lên một bình rượu hoa anh đào.”

Vừa dứt lời, gian phòng ở phía đối diện mở ra, Hải Lan bước ra, ra hiệu ok với người phục vụ.

Sau khi Hải Lan mang giày xong, cầm lấy túi xách nhanh chóng đuổi theo.

Chuẩn xác tìm được xe của Lăng Việt, ngồi vào ghế phụ, đóng cửa lại.

“Bí mật hành động, có vui không?”

Hải Lan không cài dây an toàn, nhìn Lăng Việt đang ngồi trên ghế lái, nở nụ cười, còn cười rất ngọt: “Trước mắt thì rất vui.”