"Nhược Nương... Ta khát..." Mặc dù Bùi Tuần có dáng người cao lớn, nhưng khi nhìn thấy Khương Nhược giống như một con búp bê sữa, hắn lại không nhịn được mà ôm chặt lấy nàng làm nũng, lúc này còn nói mình khát nước, nhất định phải uống sữa.
"Ngươi, ngươi bình tĩnh, bình tĩnh..." Mặc dù Bùi Tuần là người trong sáng, nhưng nàng cũng là nữ nương đã trải qua cuộc sống, khuôn mặt tuấn tú của nam nhân đang dán lên ngực của mình, càng không ngừng cọ cọ trên người nàng không chút lưu tình.
Đương nhiên nàng cũng có chút phản ứng, theo lớp vải tuột ra, hai bầu ngực căng mọng như quả dưa lộ ra, núʍ ѵú cứng lên dựng đứng chọc vào hai bên má của nam nhân khiến nữ nhân xinh đẹp không khỏi đỏ mặt.
Còn không ngừng ngửi mùi sữa thoang thoảng trên cơ thể Khương Nhược, nam nhân lại vô cùng phấn khích.
Không nhịn được mà giống như mọi khi ngậm lấy núʍ ѵú hồng hào của nàng vào trong miệng.
"A, a ~ Ngươi, ngươi, ngươi mυ'ŧ chậm một chút, ưm a ~" Tuy rằng lúc còn nhỏ, thiếu niên này một ngày ít nhất phải ăn ba cữ sữa. Nhưng hiện giờ tuổi của Bùi Tuần ngày càng lớn, cũng không thể giống như khi còn nhỏ.
Một người lớn như vậy, còn mυ'ŧ loạn trước ngực của mình, lại gấp gáp như vậy khiến cả người nàng không nhịn được mà trở nên mềm nhũn, không kiên nhẫn rêи ɾỉ một tiếng, ngón tay thon dài lưu luyến không rời, cẩn thận xoa xoa tóc của nam nhân, không nhịn được mà xoa xuống phía bên dưới tấm lưng của đối phương.
"Ừm..." Hắn càng không ngừng ngậm lấy đầu nhũ hoa của mỹ nữ, nuốt xuống dòng sữa ngọt ngào, vừa ăn sữa của nàng, nam nhân cũng không nhịn được dùng bàn tay to xoa nắn bầu ngực đầy đặn, cố gắng vắt ra càng nhiều dòng nước ngọt lành.
Mặc dù phu nhân Bùi gia ngày thường vô cùng xinh đẹp đoan trang, nhưng dựa theo quy củ trong phủ, xung quanh lão gia đều có rất nhiều thê thϊếp, đương nhiên con của thị thϊếp cũng không ít, nương Bùi Tuần lúc nào cũng phải để ý tới chuyện hậu trạch, quản lý con cái và thị thϊếp của phu quân, đương nhiên cũng không có bao nhiêu tinh lực dạy dỗ nhị thiếu gia.
Cho nên kể từ khi Bùi Tuần bắt đầu có trí nhớ, vẫn là do một mình Nhược Nương quan tâm tới hắn, dạy hắn đọc sách viết chữ, mỗi ngày còn cho hắn ăn ba cữ sữa. Giờ phút này ôm mỹ nữ mềm mại kiều diễm này, không ngừng mυ'ŧ lấy dòng sữa ngọt ngào, Bùi Tuần chỉ cảm thấy trong lòng ấm áp, toàn thân vô cùng thoải mái.
"Ưm ~ ngươi, ngươi, ngươi chậm một chút ~" Nam nhân không ngừng mυ'ŧ lấy đầṳ ѵú của nàng, từng cơn kɧoáı ©ảʍ tê dại từ đầṳ ѵú truyền đến, mỹ nữ không khỏi đỏ mặt, tim đập thình thịch không ngừng.
Suy nghĩ trong đầu càng thêm rối bời, thân thể đầy đặn rất mềm mại, chỉ có thể mềm nhũn dựa vào đầu giường, không ngừng phát ra tiếng rêи ɾỉ yêu kiều, âm thanh vô cùng dâʍ đãиɠ trêu chọc người khác.
Cả người nàng không chỉ mềm nhũn mà ngay sau đó còn cảm thấy bụng dưới căng lên, hai cánh hoa thịt phía bên dưới không ngừng đóng mở co giật, chảy ra rất nhiều dâʍ ɖị©ɧ, thật sự là rất xấu hổ!
Đôi mắt trong veo như tơ, mê mang nhìn nam nhân đang cố hết sức ôm lấy hai bầu ngực đầy đặn của mình, ngậm hai đầṳ ѵú không ngừng mυ'ŧ sữa, Khương Nhược cảm thấy chủ nhân của mình càng lúc càng lớn.