Giang Hàn Minh Y liếʍ môi và nói một cách quyến rũ: "Tôi muốn như này."
Nói xong, tay cô bắt đầu nắm lấy côn ŧᏂịŧ của Thẩm Quân Bạch Hiên rồi chuyển động lên xuống.
Bàn tay nắm lấy côn ŧᏂịŧ thật mềm, cho dù Thẩm Quân Bạch Hiên có khống chế du͙© vọиɠ trong cơ thể đến thế nào đi chăng nữa thì bản năng của đàn ông trong người cũng khiến cho côn ŧᏂịŧ của cậu càng lúc càng cương cứng lớn hơn ban đầu.
Giang Hàn Minh Y ngồi xổm xuống, kéo quần của chàng trai trước mặt xuống, cô dùng lưỡi phác họa hình dạng của đại côn ŧᏂịŧ dưới lớp qυầи ɭóŧ, liếʍ tới nỗi côn ŧᏂịŧ của Thẩm Quân Bạch Hiên muốn chọc thủng qυầи ɭóŧ mà xông ra ngoài.
Cởi lớp qυầи ɭóŧ xuống, côn ŧᏂịŧ thô to của Thẩm Quân Bạch Hiên trực tiếp bày ra trước mặt Giang Hàn Minh Y.
Cô cẩn thận thưởng thức nó, côn ŧᏂịŧ thô to của Thẩm Quân Bạch Hiên còn lớn hơn côn ŧᏂịŧ của Giang Hàn Minh Hiên em trai cô, lúc này môi Giang Hàn Minh Y khẽ cong lên.
"Đừng nhìn... " Thẩm Quân Bạch Hiên đỏ mặt, côn ŧᏂịŧ của mình bị người khác nhìn chằm chằm vào như vậy khiến cậu có hơi xấu hổ.
Dưới cái nhìn chăm chú của Giang Hàn Minh Y, côn ŧᏂịŧ đã trở nên căng cứng, đúng lúc này, Giang Hàn Minh Y đột nhiên tới gần và hôn lên thân côn ŧᏂịŧ.
Thẩm Quân Bạch Hiên lập tức khẩn trương: "Cậu... cậu đừng như vậy..."
"Không như vậy thì như này sao?" Nói xong cô liền áp mặt lên côn ŧᏂịŧ.
"Ưʍ... "
Thẩm Quân Bạch Hiên hít sâu một hơi, không đợi cậu bình tĩnh trở lại, Giang Hàn Minh Y liền ném thêm cho cậu một quả bom nữa.
"Hay là như này?" Cô vươn đầu lưỡi liếʍ quanh qυყ đầυ cực lớn, sau đó há miệng ngậm lấy một nửa vật thô to kia.
"Ưʍ..." Đại côn ŧᏂịŧ tiến vào trong khoang miệng ấm áp, Thẩm Quân Bạch Hiên hít vào một hơi, hô hấp cũng trở nên nặng nề hơn.
Trước đây đều phải tới lúc sắp bắn Giang Hàn Minh Hiên mới cắm vào trong miệng cô, đây là lần đầu tiên Giang Hàn Minh Y chủ động ngậm lấy côn ŧᏂịŧ của đàn ông.
Cô cố gắng há to miệng, dùng môi bao bọc lấy răng, tránh cho răng chạm vào đại côn ŧᏂịŧ của Thẩm Quân Bạch Hiên.
Sau đó Giang Hàn Minh Y thả lỏng yết hầu của mình và cố gắng nuốt lấy nhiều hơn, mà lúc này, động tác nuốt nước miếng khiến yết hầu co lại ép chặt côn thô to thịt trong miệng.
Không bao lâu sau, cô cảm giác côn ŧᏂịŧ thô to trong cổ họng nóng lên như một cây côn sắt được rèn nóng, nơi đầu qυყ đầυ có chất lỏng chảy ra, Giang Hàn Minh Y nhanh chóng mυ'ŧ sạch sẽ.
"Ưʍ... a..." Thẩm Quân Bạch Hiên thở hổn hển, ngón tay dùng sức nắm chặt lấy tay nắm cửa, cậu sợ mình không khống chế được mà ấn đầu Giang Hàn Minh Y cắm vào sâu hơn nữa.
Từ góc độ của cậu chỉ có thể nhìn thấy đôi lông mi dài cùng cái miệng đang không ngừng mυ'ŧ lấy đại côn ŧᏂịŧ thô to dữ tợn của cậu, miệng nhỏ bị côn ŧᏂịŧ thô to cắm vào đến mức trở nên hồng hồng.
"Đủ... đủ rồi… Tôi không chịu nổi nữa…"
Giang Hàn Minh Y cứ tiếp tục ăn côn ŧᏂịŧ lớn của cậu như vậy, Thẩm Quân Bạch Hiên sẽ không nhịn được nữa.
"Không đủ, tôi muốn làm côn ŧᏂịŧ của cậu bắn vào trong miệng tôi… Tôi muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của cậu..."
Giang Hàn Minh Y tiếp tục động tác trong miệng, tiếng hút vang lên bẹp bẹp, đầu cũng đong đưa nhanh hơn để cho cây gậy thô dài kia thọc vào sâu trong yếu hầu, cô nhìn Thẩm Quân Bạch Hiên bằng ánh mắt lấp lánh nước mắt.
"Đây là do cậu tự làm tự chịu..."
Hai tay Thẩm Quân Bạch ấn đầu Giang Hàn Minh Y xuống, thô bạo nhét côn ŧᏂịŧ thô to của mình vào trong miệng cô, dùng sức cắm rút mấy chục lần rồi gầm lên một tiếng bắn ra.
Dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt bắn thẳng vào trong miệng nhỏ, Giang Hàn Minh Y còn chưa kịp nuốt hết xuống, tϊиɧ ɖϊ©h͙ dư thừa chảy ra từ khóe miệng cô, theo khóe miệng sưng đỏ của cô chảy xuống mặt đất.