Anh An đi đá banh với bạn, đến chiều tối ảnh mới về, Nam hay tranh thủ chạy vào phòng anh trai để mở máy tính mà chơi game, anh An cũng cho phép điều đó nên cậu càng ngày càng tự nhiên hơn, đúng sáu giờ tối, anh An đá banh về, anh mặc mỗi chiếc quần thun thể thao, người cởi trần mồ hôi vẫn còn nhễu ròng ròng xuống cái body săn chắc sáu múi của anh, nhìn cái làn da rám nắng khỏe mạnh ấy mà thằng Nam cứ ngẩn người ra.
Anh An vừa mở hộc tủ lấy ra một viên thuốc xanh lá rồi bỏ vào một ly nước lọc để đó cho nó sủi bọt tan nhanh ra, dĩ nhiên là thằng Nam biết thừa đó là thuốc vì, anh hai nó hay dùng chiêu này để dụ ȶᏂασ được gái ngay trong lần hẹn đầu, và anh An đổi bạn gái như thay áo, cứ hai ba ngày lại rước về một cô mới. Nó nhìn anh trai huýt gió mà hơi nhoẻn miệng cười, nó đã biết anh trai cất đống thuốc kí©ɧ ɖụ© kia ở đâu rồi, nó đã hứa với thằng bạn thân nhất là Tuấn sẽ lấy trộm một viên để thằng bạn nó gạ được ông ba dượng.
“Nhóc, chơi xong chưa, chút anh có bạn rồi, đừng ở lại phòng anh lâu quá đấy.” Anh An lấy đồ đi vào nhà tắm.
“Dạ, em biết rồi.” Thằng Nam chơi thêm một chút thì tắt máy, lặng lẽ đi ra khỏi phòng anh trai, nó xuống phòng khách ngồi đó ăn tô trái cây mà mẹ nó gọt từ hồi trưa để vào tủ lạnh đem ra, anh An tắm xong cũng đi xuống phòng khách ăn trái cây tô chung với nó, điện thoại đến, anh bắt lên nghe, vẻ mặt rạng rỡ. để vào tủ lạnh đem ra, anh An tắm xong cũng đi xuống phòng khách ăn trái cây tô chung với nó, điện thoại đến, anh bắt lên nghe, vẻ mặt rạng rỡ.
“Sao? Em bận đột xuất hả? Nhưng…thôi được rồi...hẹn em khi khác...” Cúp máy xong, anh An quạu đau nhìn thằng em trai.
“Nam, lấy cho tao ly nước lọc trong tủ lạnh, khát nước quá, mẹ nó...làm công tình tắm rửa thơm tho...lại hủy hẹn...”
Thằng Nam lật đật đi ra khỏi phòng khách, nó không quẹo xuống bếp mà đi vào phòng anh trai lấy ngay ly nước lọc đã pha sẵn thuốc kí©ɧ ɖụ© rồi vô tủ lạnh bỏ vài viên đá vào xong đem ra cho anh An.
“Cảm ơn mày nha em trai, có em trai cũng có ích lắm chứ.” Anh cười chọc nó rồi uống ực hết một ly.
“Thôi, anh em mình coi đá banh nha.”
“Anh coi đi, em chả hiểu gì hết cái trò đó.” “Mốt lớn mày sẽ hiểu thôi em trai à.”
Hai anh em cùng ngồi coi đá banh dưới phòng khách, được một hồi thì người anh An bắt đầu rã mồ hôi như tắm, ban đầu anh bật máy lạnh rồi bật cả thêm quạt, sau đó nóng đến nỗl
“Sao? Em bận đột xuất hả? Nhưng…thôi được rồi...hẹn em khi khác...” Cúp máy xong, anh An quạu đau nhìn thằng em trai.
“Nam, lấy cho tao ly nước lọc trong tủ lạnh, khát nước quá, mẹ nó...làm công tình tắm rửa thơm tho...lại hủy hẹn...”
Thằng Nam lật đật đi ra khỏi phòng khách, nó không quẹo xuống bếp mà đi vào phòng anh trai lấy ngay ly nước lọc đã pha sẵn thuốc kí©ɧ ɖụ© rồi vô tủ lạnh bỏ vài viên đá vào xong đem ra cho anh An.
“Cảm ơn mày nha em trai, có em trai cũng có ích lắm chứ.” Anh cười chọc nó rồi uống ực hết một ly.
“Thôi, anh em mình coi đá banh nha.”
“Anh coi đi, em chả hiểu gì hết cái trò đó.” “Mốt lớn mày sẽ hiểu thôi em trai à.”
Hai anh em cùng ngồi coi đá banh dưới phòng khách, được một hồi thì người anh An bắt đầu rã mồ hôi như tắm, ban đầu anh bật máy lạnh rồi bật cả thêm quạt, sau đó nóng đến nỗi anh phải cởϊ áσ ra, ngực anh ướt sũng mồ hội, từng dòng từng dòng thi nhảu chảy dọc cái cặp ngực săn chắc kia xuống tận sáu múi bụng, môi anh khô lại nứt nẻ, gân nổi đầy trên trán.
“Sao nóng thế nhỉ?” Anh An thở hồng hộc. Anh dựa lưng vào ghế bố, nằm đó một chút thì mắt anh lờ đờ, họng anh không còn một giọt nước miếng.
“Lấy cho anh chai nước suối đi em.” Anh An thều thào.
Thằng Nam đứng dậy lấy cho anh một chai nước suối, anh vội mở ra rồi uống ừng ực, nước chảy xuống ướt cả mép quần anh.
“Đéo hiểu, sao nóng thế này, mệt quá, thôi, tao đi vào phòng nằm nghỉ chút đây.” Anh An nói rồi đứng lên, thằng Nam thấy đυ.m quần anh trai độn lê một bụm chà bá.
“THẰNG NAM, THẰNG NAM ĐÂU!!!” Bỗng nó nghe tiếng anh trai thét thật lớn. Nhà lúc này chỉ có hai anh em nó mà thôi, ba mẹ nó chín giờ tối mới đi công chuyện về.
Nó hốt hoảng chạy vô phòng anh trai, anh An đang ngồi dựa lưng vào thành giường, tay chỉ thẳng về phía cái bàn trước đó anh đã đặt cốc nước bên trên.
“LY NƯỚC CỦA TAO ĐÂU???”
“Dạ...dạ...em lấy cho anh uống rồi...” Thằng Nam thật thà đáp.
“MÀY LẤY CHO TẠO UỐNG???!!!!” Anh An trợn mắt, anh tức lắm, anh chỉ muốn lao đến đánh cho thằng em một trận mới hả dạ, thiếu gì nước nó không lấy mà nó lấy ngay cái ly anh đã bỏ thuốc vào, thì ra nãy giờ là do tác dụng của thuốc kí©ɧ ɖụ©, An ơi là An, trước giờ mày chuyện đi bỏ thuốc con gái để rồi giờ nghiệp quật lại rồi, anh nghĩ vậy trong bụng.
“Dạ...tại thấy anh vội uống quá nên em lấy đại ly nước trong phòng anh luôn, có chuyện gì không anh?” Thằng Nam xanh lè xanh lét mặt mày.
“CÚT...CÚT RA NGOÀI CHO TẠO...ĐỢI TAO KHỎE LẠI MÀY CHẾT MẸ MÀY VỚI TẠO... CÚT!!!!” Anh An rống lên làm thắng Nam sợ quá chạy vụt ra ngoài.
“MẸ NÓ THẰNG CHÓ NGU...” Anh tức quá cứ lầm bầm chửi rủa mãi.
Nửa tiếng sau, khi thuốc đã ngấm hoàn toàn, anh An cởi hết quần áo nằm đó mà thở hơi lên, cả người anh nóng bừng bừng, máu nứиɠ dồn lên mặt khiến anh mở mắt không nổi, cổ họng thì khô rát tuột cùng, rồi đột nhiên anh cảm thấy cơ thể như được giải thoát, sự hưng phấn tràn ngập lan tỏa khắp người, anh An đã có đủ chút
Sức lực để mở mắt, đột nhiên anh cảm thấy có một cảm giác buốt buốt nhồn nhột ở bên dưới, anh ngước lên thì thấy có một vật gì đó nhô lên màu đen đầy lông lá, cổ chợp mắt mấy cái cho tỉnh rồi anh An hoảng hốt, thì ra thứ đang lấp ló dưới hạ bộ anh chính là thằng em trai của anh, thằng Nam, nó đang bú ʍúŧ...©ôи ŧɧịt̠ của anh trai mình...
“NAM!!!” Anh An thét lên.
Thằng Nam cẫn An thản há miệng ngậm lấy đầu khấc nóng hổi đỏ ửng của anh An, nước miếng từ miệng nó tắm ướt làm dịu cơn nóng tỏa ra từ thân ©ôи ŧɧịt̠ nóng bừng bừng của anh, đầu lưỡi liên tục liếʍ vào sợi gân nối giữa đầu khấc và bao qυყ đầυ.
“NAM, MÀY LÀM GÌ VẬY? THẲNG CHÓ Dâʍ ɭσạи KIA? TẠO LÀ ANH TRAI RUỘT CỦA MÀY ĐÓ...NAM...NGHE KHÔNG?”
“Em giúp anh hai mà, thấy anh khổ sỡ vậy em lo quá.” Thằng Nam vừa liếʍ vừa đưa đôi mắt to tròn ngây thơ nhìn anh nó. Anh An tự nhiên lại cảm thấy ánh mắt đó quá ngây thơ quá dễ thương, nhìn nó vừa bú ɭϊếʍ ©ôи ŧɧịt̠ anh vừa nhìn anh kiểu đó lại khiến ©ôи ŧɧịt̠ anh càng cứng vì nứиɠ hơn.
“MÀY KHÙNG HẢ? TẠO VỚI MÀY LÀ ANH EM ĐÓ, THẲNG CHÓ Lσạи ɭυâи...”
“Lσạи ɭυâи gì chứ? Em là giúp anh thôi, để
Anh nằm đó mà nứиɠ đến bể ©ôи ŧɧịt̠ rồi chết luôn hả?”
“Mau nhả ra Nam...nghe anh không?”
Thằng Nam bú mạnh hơn, nó cố nuốt hết trọn thân ©ôи ŧɧịt̠ của anh hai vào cổ họng, có miệng nhỏ xíu của nó ép chặt thân ©ôи ŧɧịt̠ to bự của anh An, ©ôи ŧɧịt̠ cũng tầm 17cm là ít, làm anh An sướиɠ quá mà trợn trắng mắt rung người vài cái, thằng Nam bị sặc nó ói lên ©ôи ŧɧịt̠ anh một vũng nước nhầy nhụa rồi nó đưa tay thoa đều ra khắp đùm ©ôи ŧɧịt̠ và hai bắp đùi anh hai nó.
“Cho mày chừa, cái tội miệng còn nhỏ xíu mà khoái bú ©ôи ŧɧịt̠ bự nè hahaha.” Anh An cười trong cơn hoan da^ʍ. Anh đã không còn tỉnh táonữa rồi.
Thằng Nam bực vì bị anh nó cười nhạo, mắt nó vẫn còn đỏ hoe sau cơn sặc so sù sụ liền nhắm ngay hai hòn dái anh nó mà đưa tay xoa xoa bóp bóp.
“A...BỎ RA...THẰNG CHÓ...
“Ừ, thằng chó ngậm trứng dái anh luôn này, cho anh chết.” Nói rồi thằng Nam cúi xuống đớp lấy từng hòn dái anh vào miệng mà nút thật mạnh.
“AAAAAA....CHẾT MẸ TẠO RỒI.... NAM ƠI....” Anh An gồng người rú lên, sáu múi bụng nổi lên cuồn cuộn.
CHỤT...CHÚT...!!!
Thằng Nam nút hết hòn này rồi nhả ra để nút sang hòn còn lại, hai hòn dái anh An bị nó nút đến sưng lên, phủ đầy nước miếng ướt nhẹp. Nó nhả ra cười, anh An thì thở hổn hển sau cơn sướиɠ vừa rồi. Thằng Nam nghĩ ra cách chơi đùa khác, nó biết anh nó giờ chẳng còn sức để ngồi dậy đánh đòn nó đâu, nên nó phải tận dụng cơ hội này.
Nó lót một chiếc gối nâng hông anh An lên rồi dang rộng hai chân anh ra để trườn người vào.
“MÀY... MÀY ĐỊNH LÀM GÌ ĐÓ...THẲNG CHÓ NHỎ???” Anh An lo lắng giương mắt nhìn theo.
“Cho em coi c̠úc̠ Ꮒσα lông lá của anh chút đi, hồi đó tắm chung thấy đít anh săn chắc thèm bóp ghê mà sợ anh đánh, rồi em còn thấy lòi ra mấy cọng lông đít nữa.” Thẳng Nam đáp với vẻ tò mò.
“MÀY...MÀY LÀ ĐỒ Biếи ŧɦái...MÀY BỊ BỆNH HẢ??? ĐỪNG....ĐỪNG NAM..” Anh An bất lực rên lên.
Thằng Nam sau khi banh rộng khe mông anh trai ra, nó nhíu mắt, cái lỗ anh An đúng là chuẩn trai thẳng, nhỏ xíu, khít rịt, màu đỏ hỏn lại có hàng lông lún phún mọc xung quanh, nhìn
Rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
“Anh hai chưa bị đâm đít nè, còn trinh nè.” Nó hí hửng cười.
“ĐÂM ©ôи ŧɧịt̠...MAU BỎ TẠO RA..” Thằng Nam cúi sát miệng vào c̠úc̠ Ꮒσα anh trai, lưỡi nó thè ra sẵn.
“MÀY...MÀY ĐỊNH..LÀM G...AAAAA....”
Anh An giật mình la lên. Lần đầu được ai đó liếʍ đít, cảm giác này là quá mới mẻ với anh, cộng thêm tác dụng của thuốc kí©ɧ ɖụ©, cơn sướиɠ như dâng lên gấp bội.
“N...NHỘT QUÁ...A...NAM...ĐỪNG EM... ANH XIN EM...AAAAA.... Đυ. MÁ...Sướиɠ... QUÁ....”
“Sướиɠ không anh hai, được liếʍ đít sướиɠ không?” Thằng Nam đưa mặt hỏi, lưỡi vẫn không ngừng cố rúc sâu vào liếʍ láp cái mép lỗ tuyệt hảo kia.
“Sướиɠ...A. Sướиɠ QUÁ NAM ƠI...ĐÃ QUÁ...Nứиɠ...QUÁ....Liếʍ MẠNH LÊN EM...” Anh An đã chịu thua cơn dâʍ ɖu͙©, anh há họng rên lên như một thằng đỉ điểm.
“Anh hai thích rồi chứ gì?”
“Ừ...ANH THÍCH LẮM NAM ƠI...MAU... MAU Liếʍ MẠNH LÊN ĐI EM...”
Thằng Nam nghe vậy liền lót thêm một cái gối nữa rồi nâng hông anh lên cao hơn, không hiểu một thằng nhóc như nó lấy đâu ra sức lực như vậy, nó đưa ngón tay vào miệng mυ'ŧ cho ướt, mép lỗ anh An nãy giờ được nó liếʍ đã ướt sũng nước, miệng lỗ cũng bắt đầu chịu mở ra một ít. Nó mυ'ŧ chùn chụt ngón tay như thể mυ'ŧ kẹo rồi rút ra để lên ngay mép lỗ anh trai nó.
“KHOAN...EM ĐỊNH...LÀM GÌ VẬY...NAM... EM TRAI....???”
Anh An lo lắng khi thấy ngón tay thằng em để sát mép c̠úc̠ Ꮒσα của mình.
“Em đút vào nha, em phá trinh đít anh nha
Anh hai?” Thằng Nam như
Bị say mê cái lỗ của anh trai nó.
“KHÔNG...ĐỪNG...ĐỪNG EM...EM TRAI YÊU...ĐỪNG...LÀM.AAAAA....”
Đã quá muộn, thằng Nam đút một cái đã vào hơn một phần ba ngón tay, anh An rú lên, mặt mày nổi đầy gân xanh. Ngón tay của nó cũng nhỏ không bự như người lớn nhưng mà cái mép lỗ của anh An ép chặt vô cùng, ngay cả ngón tay bé nhỏ như thế vừa đút vào là dã bị ép chật cứng, không thể tiến sâu hơn cũng không thể rút ra, đúng là c̠úc̠ Ꮒσα trinh của trai thẳng.
“Anh ơi, đít anh nó nuốt tay em rồi ah ơi...” Thằng Nam sợ quá la lên nó cố rút ra
Nhưng cũng cố đẩy vào sâu hơn, đúng là tụi con nít.
“AAA....CHẾT ANH MÀY RỒI NAM ƠI... Anh An gầm rú đủ kiểu, dần dần rồi cơn đau cũng dịu xuống, lúc này cơn sướиɠ bắt đầu như thác lũ tấn công lên các giác quan trên cơ thể anh.
Hộc...hộc...hộc...
Anh An phải há to họng để thở, anh hớp từng ngụm không khí vào buồng phổi nóng rát của mình, mặc cho ngón tay thằng em vẫn còn kẹt bên trong c̠úc̠ Ꮒσα mình.
“Đút mạnh lên đi...hộc hộc hộc.” Anh An mặt đã dại đi hoàn toàn, đưa mắt nói với thằng em trai. Thằng Nam nghe vậy liền cố đút hết ngón tay vào trong, khi cái mép lỗ đã ăn lút cán ngón tay nhỏ xíu ấy thì anh An thở như những ngụm khói nóng hổi, anh đưa mắt nhìn thẳng Nam.
“Tao thèm ȶᏂασ l*и non của mày quá Nam ơi...anh thèm quá rồi...anh em đéo gì nữa, tao thịt mày nha Nam...”
Thằng Nam nghe vậy liền hoảng sợ, nó tưởng là anh trai nó bị quỷ nhập thật sự, muốn ăn thịt nó theo đúng nghĩa đen, nó vội rút mạnh ngón tay ra để bật dậy chạy khỏi căn phòng nhưng anh An nhanh hơn nó, không biết anh lấy sức lực từ đây để vùng dậy, anh túm lấy thằng nhỏ ở giữa
Chừng, ghị cổ ném nó lên giường trở lại.
“THA EM..THA EM ANH...Á...” Thằng Nam bị lật người, mặt úp xuống giường, anh An nhảy lên người nó, tay anh nắm mép quần đùi nó tuột xuống. Cặp mông hơn tơ trắng nõn hiện ra đầy sức cám dỗ.
“Đυ. MẸ...ANH KHÔNG KIỀM ĐƯỢC NAM ƠI...NHÌN MÔNG EM ANH KHÔNG CƯỠNG LẠI ĐƯỢC...Đυ. MÁ EM...AI BIỂU ĐƯA CHO ANH UỐNG LY NƯỚC...HỘC HỘC... CÓ THUỐC Kí©ɧ ɖụ© LÀM CHI...NAM ƠI LÀ NAM... MÌNH LÀ ANH EM RUỘT VỚI NHAU...A...ANH Nứиɠ QUÁ RỒI...CHO ANH TRINH TIẾT CỦA EM NHA EM TRAI...”
Nói rồi anh An hùng hổ, banh rộng cặp mông nõn nà ấy ra, cái lỗ hồng hào da mịn như da em bé, đỏ hồng phơi phới hiện ra dưới ánh mắt hoang dại của anh, anh để ©ôи ŧɧịt̠ ngay trên mép lỗ, thẳng Nam rụt người giật mình vì cái sức nóng tỏa ra từ ©ôи ŧɧịt̠ anh trai đã làm bỏng da thịt đỏ hỏn non nớt bên trong khe mông của nó.
“ĐỪNG ANH HAI....ANH HAI...”
Anh An cố kiềm chế, bởi anh biết anh mà cắm ©ôи ŧɧịt̠ vào cái mép lỗ nhỏ xíu xiu kia, thằng em của anh sẽ không chịu nổi mất, nó mới học cấp hai, còn quá nhỏ để chịu nỗi đau này nhưng mà cơn sướиɠ đang hành hạ anh. Anh nửa muốn nửa không.
“CHO ANH NHA NAM...ANH HỨA ANH SẼ BÙ ĐẮP CHO EM..NHA EM..”
“ĐỪNG. ANH..AAAAAAA....
Anh An nhấp một cái, cố đẩy đầu ©ôи ŧɧịt̠ vào bên trong mép lỗ, một dòng máu tươi nóng ấm chảy ra cũng là lúc đầu ©ôи ŧɧịt̠ anh đi hết vào bên trong, cái mép lỗ quá chật chội, ©ôи ŧɧịt̠ anh vừa vào đã bị ép chặt đến muốn bể tung, cả hai anh em cùng nghiến răng la lên một tiếng, anh An xuất tinh ngay vào trong thành lỗ em trai, còn thằng Nam thì ngất lịm đi.
Chẳng biết hai anh em thϊếp đi trong bao lâu, chỉ biết khi thắng Nam tỉnh dậy đã thấy drap giường được thay mới, nó thì được mặc quần áo đầy đủ nằm ngủ ngon lành trên cái giường của anh trai, anh An bước vào thẳng Nam liền bật dậy co người một góc sợ hãi.
“Đừng...đừng ăn em...tha cho em...”
Anh An nhíu mày, nhẹ nhàng đi đến ôm lấy nó vào lòng, thằng Nam ngạc nhiên quá đỗi, chưa bao giờ anh hai nó ngọt ngào với thằng em trai như vậy.
“Nam, anh xin lỗi, anh là thằng anh trai tồi, thằng anh khốn nạn, anh cướp đời zin của em rồi...anh sẽ chịu trách nhiệm...”
Anh An thỏ thẻ nói, giọng anh lúc này đối
Với thằng Nam nghe rất ngọt ngào, như rót
Mật vào tai vậy.
“Đời Zin???” Nó ngẩn người.
“Trinh ấy, anh cướp mất trinh đít em rồi Nam ơi...còn đau không, nãy anh có thoa thuốc cho em rồi đó, vài ngày là nó sẽ lành.”
“Vậy anh có cưới em làm vợ không?” Thẳng Nam hồn nhiên đáp.
“Cưới làm vợ?” Anh An nhướn một bên mày.
“Thì em thấy trên tivi, đàn ông khi cướp
Trinh đàn bà phải cưới người đó làm vợ.”
“Thế mày có phải đàn bà không?” Anh An hỏi ngược lại.
“Không, em là con trai mà?”
“Vậy thì cưới cái đéo gì thằng khỉ kia?”
“Anh hai.” Thằng Nam nhào người ôm lấy anh An.
“Nói.”
“Nãy anh làm gì em mà đau quá, nhưng mà anh có sướиɠ không?”
“Ờ….thì sướиɠ…lỗ như thế không sướиɠ
Mới lạ, nó ép ©ôи ŧɧịt̠ anh như muốn nát ra luôn...sướиɠ quá trời...” Anh An đáp.
“Vậy mốt anh cứ làm với em nha?” Thắng Nam đáp tỉnh bơ, vòng hai tay ôm chặt lấy cổ anh hai.
“Anh em với nhau, làm vậy kì lắm, lần này là do bị chuốc thuốc...anh...”
“Anh không làm với em thì em méc má.”
“ĐỪNG...ĐỪNG EM. ĐƯỢC RỒI....ĐƯỢC RỒI...ANH SẼ LÀM VỚI EM MÀ...NHỚ ĐỪNG NÓI CHO AI BIẾT CHUYỆN NÀY, COI NHƯ BÍ MẬT CHỈ HAI ANH EM MÌNH BIẾT THÔI HA?” Anh An vội vã nói.
“Dạ.” Thằng Nam cười, anh An kêu nó cứ ở phòng anh mà ngủ thêm, anh đi xuống dưới hâm lại đồ ăn cho ba mẹ sắp đi công chuyện về, nó đợi anh hai đi rồi mới lục tủ đồ lấy trộm một viên thuốc của anh An rồi gói cẩn thận vào một tờ giấy nhét trong cặp, sáng mai khi đi đến trường nó sẽ đưa cho Tuấn như đã hứa.
“UI ĐÀ...”
Nghĩ đến đây cơn đau ở c̠úc̠ Ꮒσα làm nó nhãn mặt hít hà, nó nghĩ là ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ của anh hai đã làm lủng một lỗ bự ở c̠úc̠ Ꮒσα nó rồi, nó đưa tay lần mò vào bên trong, à không, mép lỗ vẫn An thường chỉ là sờ lên thì hơi rát chút thôi, nghĩ vậy nó an tâm