[Brothers Conflict] Xin Tránh Xa Tôi Một Chút

Chương 67:

Iori thử kính coi như ổn, ít nhất bản thân cậu cảm thấy vậy.

Kịch bản này là thể trinh thám, lại không phải chỉ dựa vào một kiện án mà triển khai, mà là ba cái án của sự kiện 30 năm trước triển khai. 60 năm trước, tại thành phố D, xảy ra hàng loạt vụ khủng bố gϊếŧ người, vứt xác. Mười nạn nhân nữ chết oan uổng, vết thương đều giống nhau, đó là trên cổ, bị cắt thành một vết thập giá.

Mà 30 năm sau, cùng thời gian, lại một lần nữa xảy ra vụ án tương tự, chẳng qua lúc này, người chết là mười nạn nhân nam. Dù là 60 năm trước, hay là 30 năm trước, vẫn không thể bắt được hung thủ. Mà thời gian 30 năm sau, vụ án một lần nữa xảy ra…

Nhân vật Iori nhìn trúng, là một pháo hôi hỗ trợ vai chính phá án, là một người bạn bình thường của vai chính, là một người dương quang sang sảng, nhưng trong lúc vô tình phát hiện hung thủ, vì vậy mà bị hung thủ theo dõi, diệt khẩu.

Không phải Yuuki bảo cậu chọn một nhân vật không quan trọng sao? Nhân vật xui xẻo này, trước sau lên sân khấu, cũng không đến mười phút, nhân vật không quan trọng nhỉ?! Tuy pháo hôi này chết, cũng dẫn đường cho vai chính hoài nghi hung thủ.

Chẳng qua, Iori hoàn toàn không hiểu, rõ ràng cậu phỏng vấn, chính là nhân vật pháo hôi kia, tại sao kiểm tra xong, lại gọi cậu, bảo cậu đảm nhiệm một nhân vật khác? Tuy nhân vật này lên sân khấu so với tiểu pháo hôi nhiều hơn mười phút, nhưng nhân vật này là Boss phản diện a, hơn nữa, còn là một con sâu bệnh!

Iori tỏ vẻ, cậu thật tình không thích nhân vật này! Đặc biệt, cuối cùng, con sâu bệnh này tự sát chết! Còn chưa bị vài chính phát hiện, đã đi tự thú, sau đó lại thần kỳ ở trước mắt mọi người, kịch liệt dùng phương thức tự sát!

Có điều, nhóm Yuuki lại vô cùng vui vẻ, khi biết cậu lấy nhân vật này, có người nói cậu có vận khí tốt, mới xuất đạo đã được chọn một nhân vật tốt như thế, nhất định có thể khiến người xem khắc sâu ấn tượng…

Đối với suy nghĩ của Yuuki, Iori thật tình không thể giải thích. Nhưng, đây là công việc, không thể bỏ. Đặc biệt, cậu vừa mới xuất đạo, thật khó khăn mới có được một nhân vật, nếu bỏ, về sau sẽ rất phiền phức.

Louis lo lắng, anh không quên việc Iori đã từng mắc bệnh tâm thần. Tuy bây giờ đã tốt hơn rất nhiều, nhưng khó nói đến việc, không tái phát a!

Iori hiện tại chuẩn bị đảm nhiệm nhân vật, thật sự quá mức trầm trọng, lại là nhân vật tâm thần, Louis rất lo lắng Iori sẽ chịu ảnh hưởng.

- “Iori, rất thích nhân vật này à?” Louis thử hỏi.

Iori lắc đầu: “Em vẫn thiên vị nhân vật dương quang kia. Nhưng, đã chọn nhân vật này, thì nhất định phải làm tốt, đây là hành vi cơ bản nhất trong công việc hằng ngày!”

- “Ngài Louis, đối với công việc, Iori luôn rất nghiêm túc và chấp nhất như thế, cho nên…” Ngài đừng lãng phí tinh lực ngắt lời.

Yuuki mỉm cười, dùng ánh mắt nói, quen biết Iori hơn hai năm, Iori đối công việc và tiền tài rất chấp nhất, anh đã sớm nhìn thấu, lúc này, trừ phi đột nhiên có một nhân vật tốt hơn, có thể kiếm nhiều tiền hoặc là tránh danh khí nhân vật, nếu không Iori nhất định sẽ không từ bỏ nhân vật này!

Louis hơi hơi hé miệng, cuối cùng vẫn không nói gì thêm. Anh vẫn nên về nhà thảo luận với mọi người đi, tính luôn việc không thể khiến Iori diễn nhân vật này, anh cũng muốn kích động cả nhà cùng nhau phản đối Iori, không thể để Iori chỉ bất mãn với một mình anh.

Vào khoảng 8 giờ tối, Iori và Louis ăn cơm ngoài, sau đó mới ở chậm rãi về nhà. Chẳng qua, vừa vào cửa, họ đã thấy phòng khách có nhiều người.

Trong nhà, ngoại trừ các anh em, mẹ, cha kế, cùng với… Asahina Ema, còn có một thanh niên không quen biết, nhưng khá xinh đẹp.

- “Mẹ, ba!” Louis cười, nắm tay Iori đi đến, nhìn ba mẹ chào hỏi.

- “Mẹ, bác!” Iori cũng học theo chào hỏi.

Đối với Iori, thì Hinata Rintarou - Người cha kế và cậu tiếp xúc không nhiều, thật sự trong lòng cậu, không có sinh ra cảm tình, nên cũng không muốn gọi ông là ba.

- “Louis, Iori, hai đứa ăn cơm tối chưa? Nếu chưa, để mẹ làm cho hai đứa một ít?” Asahina Miwa cười, đứng lên đi đến trước mặt hai người.

Iori lắc đầu: “Không cần, bọn con đã ăn ở ngoài. Hơn nữa, mẹ à, ngài khóc sao? Có người bắt nạt ngài sao?”

Hốc mắt Asahina Miwa vẫn còn hồng, mí mắt có chút sưng, rõ ràng bà đã khóc, hơn nữa, còn khóc đến rất nhiều!

Asahina Miwa hơi ngạc nhiên, ngay sau đó lắc đầu, cười nói: “Không có, mẹ giỏi như vậy, ai dám bắt nạt mẹ chứ! Mẹ chỉ là… Hiếm khi có thể về, nhận ra các con đều trưởng thành rất nhiều, nhất thời có chút cảm khái. Nhưng còn con Iori, con so với nửa năm trước, lại gầy…”

Iori nắm lấy tay Asahina Miwa, xoa nhẹ, hơi gợi lên khóe miệng nói: “Không có, con bây giờ so với nửa năm trước, nặng hai cân, không tin mẹ có thể hỏi anh Hikaru”.

Mấy năm nay, mẹ Asahina và Hinata Rintarou thường xuyên đến Ý thăm Iori, có khi cách hai tháng, có khi cách ba, bốn tháng, nếu bận quá, cũng sẽ cách nửa năm.

- “Tốt, mẹ đã biết. Đúng rồi, quà của các con đều ở trong phòng, nhớ xem nhé. Có điều, nói trước, không được ghét bỏ đâu, lần này vội về, nên không có nhiều thời gian đi chuẩn bị”.

Đây là nói thật, vừa nhận được điện thoại của nhóm Masaomi, sáng hôm sau, hai vợ chồng liền xuất phát, căn bản không có thời gian chuẩn bị quà, trên đường đến sân bay, mới ghê trung tâm mua một chút.

- “Đồ mẹ đưa, đều rất tốt” Tâm tình Iori rất tốt nói.

Mỗi lần mẹ đưa đồ, đều rất hợp ý cậu, còn không là rất thực dụng. Có thể nhìn ra, đồ mà mẹ mua cho cậu, là rất có tâm ý.

Còn Asahina Ema ngồi trên sofa, nhìn thấy Asahina Miwa và Asahina Iori mẫu tử tình thâm, trong lòng vạn phần khó chịu!

Có điều, hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện, cô cũng không có tinh thần so đo, vì vậy liền chậm rãi đứng lên nói: “Ừm, đầu con có chút đau, đi ngủ trước”.

- “Chờ một chút”

Một chàng trai xa lạ đứng lên cười nói: “Cái này là bùa hộ mệnh, tôi đã đến xã thần cầu nguyện, cô Asahina cầm theo đi, có thể bình an”.

Asahina Ema xua tay nói: “Không, không cần, cảm ơn”.

Cô không ngốc, vốn dĩ thân thể này không phải của cô, nghiêm túc mà nói, cô mới chính là một cô hồn, thứ này có mấy bùa chú không tốt, chẳng sợ mấy thứ này cũng không dùng đến!

- “Cầm đi, tuy khả năng không cần dùng tới, nhưng cầu bình an cũng tốt. Cố Asahina đột nhiên rơi xuống từ trên cao như vậy, nhất định sợ hãi” Chàng trai vừa nói, vừa nhét vào tay Asahina Ema.

Asahina Ema hoảng sợ, phản xạ có điều kiện ném thứ đó ra ngoài. Iori vừa vặn chụp được, nhìn món đồ trong tay mình, cảm giác là một món đồ tinh xảo, có thể làm đồ trang sức cho điện thoại. Nhưng mà, con trai dùng thứ này không hay lắm. Vì thế, cậu không chút nghĩ ngợi, ném món đồ lại cho chàng trai kia.

Người con trai thuận tay chụp lấy, sau đó vẻ mặt thất vọng nhìn Asahina Ema: “Cô Asahina không thích sao?”

Asahina Ema cười gượng: “Không phải, không phải không thích… Chỉ là, tôi thật sự không cần mấy thứ này, thật sự! Mấy ngày trước, lão sư của chúng tôi nói, đừng tin vào mê tín, cần kiên trì học chân lý khoa học a. Cho nên… Thật sự rất xin lỗi. Mặt khác, chuyện hôm nay, thật cám ơn anh!”

Chàng trai lắc đầu, ánh mắt có chút mơ hồ nói: “Tôi sinh ra, chính là vì bảo hộ cô…”

Trái tim Asahina Ema đột nhiên gia tốc, sắc mặt cũng đỏ lên. Anh chàng này, thật ôn nhu… Hơn nữa, hôm nay cũng là người này, không màng nguy hiểm bản thân, từ lầu ba cửa sổ, tìm hiểu thân thể rồi đem cô giữ chặt…

- “Cậu Matsuda, hôm nay thật sự vô cùng cảm ơn, nếu không có cậu, con gái tôi khả năng…” Vẻ mặt Hinata Rintarou cảm kích.

Hôm nay, nếu không nhờ cậu Matsuda kịp xuất hiện ở cửa sổ gian phòng lầu ba, hơn nữa, cũng không màng tính mạng mà dùng toàn lực giữ chặt Chi, nếu không, bây giờ Chi đã…

Chỉ tiếc, không biết người trước mặt bây giờ có phải Chi không… Nếu là thường ngày, ông còn có thể thông qua hai năm trước, phán đoán thói quen lúc nhỏ của Chi, nhưng hôm nay, thật sự không thể.

Chi của ông vừa mới nhảy lầu, vì vậy, đứa trẻ luôn an tĩnh không nói lời nào, ông thật sự không xác định được, đây là một linh hồn khác của Chi, hay bản thân ông đã sợ hãi Chi…

- “Không cần, mọi người thật sự quá khách sáo. Lại nói, khi tôi còn nhỏ, đã từng gặp con gái ngài, khi mọi người đứng dưới gốc cây đại thụ, lúc ấy, ngài cũng có mặt” Chàng trai mỉm nói.

Sắc mặt Hinata Rintarou thay đổi, ngay sau đó lại tự trấn định nói: “Tôi nhớ ra rồi, cậu ngồi đây chờ chút, lát chúng ta cùng nhau tâm sự, nhiều năm như vậy, tôi cũng có rất nhiều chuyện muốn tìm cậu tâm sự a”.

Nói xong, lại quay đầu nhìn Asahina Ema, ôn nhu nói: “Nếu tiểu Chi còn đau đầu, thì lên lầu ngủ đi. Đúng rồi, nhớ phải uống thuốc trước khi ngủ đấy, nếu không sẽ để lại sẹo”.

Asahina Ema gật đầu, tuy đối với anh chàng thần bí này có chút tò mò, nhưng hôm nay thật sự quá mệt mỏi, ngày hôm qua thì bị thương, hôm nay lại bị tức đến mức bị ý thức của nguyên chủ khống chế, lại bị sợ tới mức…

Cô cảm giác, nếu cô không nghỉ ngơi cho tốt, cô chắc chắn sẽ ngất! Đến lúc đó, không biết ý thức nguyên chủ có lại khống chế!

Cô xoay người, chậm rãi lên lầu, trong lòng cảm thấy có chút may mắn, vì những người này, đặc biệt là Hinata Rintarou không hỏi điều gì, nếu không cô thật sự không biết nên nói gì… Chẳng lẽ, cô thế nào cũng phải một mực chắc chắn rằng, bản thân bị đa nhân cách sao?!

Asahina Miwa cũng không quá yên tâm, xoay người đi theo Asahina Ema lên lầu. Vì vậy, dưới lầu cũng chỉ còn lại Hinata Rintarou, và mười ba anh em Asahina, cộng thêm chàng trai xa lạ.

- “Cậu là… Juli?” Hinata Rintarou có chút không xác định hỏi.

- “Rintarou, thật sự đã lâu không gặp…”

- “Là sóc nhỏ Juli sao?” Louis nhẹ giọng nói.

- “A… Thì ra ngươi có thể biến thành người…”

Juli cười khổ: “Không có cách duy trì lâu, tôi tu luyện không cao. Tôi nói ngắn gọn, người vừa rồi là Asahina Ema, không phải tiểu Chi!”.

__________

[Kỳ Thanh]: Hai cân là 1,2 kg đúng không? Loại đơn vị này tui không rõ cách đổi lắm.

Cảm ơn đã ủng hộ.