…Chương 8…
…________…
Một tháng sau.
Triệu Tiêu Vũ cảm thấy dạo gần đây bụng khó chịu, cũng hơi đau. Vì thế mà y nhanh chóng đến bệnh viện kiểm tra.
“Chúc mừng, cậu đã có thai. Tuy chưa đầy hai tuần, nhưng cậu vẫn phải thận trọng. Alpha cậu đâu?” Vị bác sĩ lên tiếng nói.
“Anh ấy… Anh ấy bận, hôm nay không đến được.” Triệu Tiêu Vũ cố gắng bình tĩnh đáp.
“Được rồi. Omega mang thai, cần có Alpha bên cạnh. Cậu nên khuyên bạn đời của cậu nên quan tâm một chút.” Vị bác sĩ đưa cho Triệu Tiêu Vũ cuốn sổ: “Mấy tháng thai đầu cần kiểm tra, cậu nên đến khám thường xuyên.”
“Tôi hiểu rồi, cảm ơn.” Triệu Tiêu Vũ đáp xong liền rời đi.
Đứa trẻ này, là con của ai?
Không đúng, đứa bé chắc chắn là con của Cố Thiên! Anh là nam chính, mà y hiện tại cũng muốn trở thành thụ chính rồi. Vì thế không thể nào sai được!
…
…
Ba ngày sau.
Hôm nay là sinh nhật của Hàn Trạc Thanh. Vì là thiếu gia Hàn gia, nên các khách mời hầu như đều tham dự đông đủ. Đương nhiên, ngoài Cố Thiên có hợp đồng hôn ước ra, thì Chu Phong Sở và Triệu Tiêu Vũ cũng có tham gia.
Tâm trạng Triệu Tiêu Vũ vô cùng vui vẻ. Hôm nay là ngày Hàn Trạc Thanh bẽ mặt trước toàn thể những nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy, là bước ngoặc khiến Hàn gia tán gia bại sản, hỏi y làm sao không vui cho được?
Chu Phong Sở đi lại, mời Hàn Trạc Thanh một ly: “Không ngại cạn ly với tôi chứ?”
Hàn Trạc Thanh cạn nhẹ ly rượu vang của mình vào ly hắn: “Sao có thể ngại đây? Bạn trai đáng yêu lại chân thành như vậy cơ mà.”
“Em đấy, mời tôi rồi để tôi một mình, mãi mới tách ra khỏi nhóm người kia được.” Chu Phong Sở nhỏ giọng.
“Hì, tôi vô ý quá. Đệ chuộc lỗi, tôi tự phạt một ly nha.” Hàn Trạc Thanh khẽ cười.
Chu Phong Sở khẽ lắc đầu: “Lát em chắc hẳn còn phải tiếp nhiều khách nữa, đừng uống nhiều.”
Cố Thiên lúc này đi lại vị trí của Hàn Trạc Thanh, hơi lạnh nhạt: “Tiểu Thanh, bác gái gọi em lên phát biểu.”
Sau khi nói xong, thì Cố Thiên nhìn sang nam nhân vừa cùng Hàn Trạc Thanh nói chuyện, nhận ra là chủ tịch Chu nổi danh, liền nở nụ cười, đưa tay ra: “Chủ tịch Chu, thật vinh hạnh khi gặp ngài ở đây. Tôi là Cố Thiên, ngưỡng mộ ngài đã lâu.”
Chu Phong Sở liếc nhìn cánh tay đang giơ trước mặt mình, không động, chỉ gật đầu rồi quay đầu nhìn bóng dáng Hàn Trạc Thanh đứng trên bục phát biểu.
Cố Thiên khoé miệng cứng đờ, xấu hổ thu tay lại, nhưng trong lòng thì tức giận. Hừ, ỷ bản thân giỏi giang nên khinh thường người khác à? Đợi anh thu mua Hàn gia, trở nên lớn mạnh rồi, người này cũng sẽ tìm anh hợp tác làm ăn thôi. Ai mà không muốn sự nghiệp trở nên càng lớn mạnh chứ!
Hàn Trạc Thanh đứng trên bục, bộ dáng thanh lịch, giọng nói chân thành: “Hôm nay, là sinh nhật lần thứ 21 của tôi. Tôi rất cảm ơn các vị đã đến đây tham dự, và tôi rất mong mọi người có thể tận hưởng trọn vẹn bữa tiệc hôm nay. Chúc mọi người có một ngày thật vui vẻ, xin cảm ơn.”
Hàn Trạc Thanh cúi đầu chào, nhưng còn chưa xuống sân khấu, đã có Triệu Tiêu Vũ từ dưới nói vọng lên, giọng điệu có chút châm biếm: “Từ từ, nghe nói Hàn thiếu có một vị hôn phu đúng không? Vì sao không thấy anh ta đến góp mặt với cậu vậy?”
Mọi người ở dưới cũng quay đầu nhìn nhau, bọn họ không biết việc này. Dự tiệc lần này, không chỉ là làm ăn công việc, mà còn có ý định giao lưu hai nhà. Mà Omega so với Alpha chỉ chiếm một phần mười. Nhưng muốn có một Omega ưu tú như con trai của Hàn gia, rất không dễ dàng. Giờ lại nghe Omega là hoa có chủ, bọn họ có hơi luyến tiếc.
“Cậu Triệu có một câu hỏi thật hay. Hôm nay tôi lại là chủ bữa tiệc, tự nhiên sẽ giải đáp.” Sắc mặt Hàn Trạc Thanh không thay đổi, vẫn nở nụ cười ôn hoà mà nói: “Tôi quả thật từng có vị hôn phu, anh ấy là người điều hành Cố thị, gọi Cố Thiên.”
Lời cậu vừa dứt, thì bên dưới một trận xôn xao.
“Ồ, thì ra Cố tổng là Alpha của Hàn thiếu.”
“Đúng không? Ban nãy tôi tiếp rượu với Hàn thiếu, mùi hương Omega trên người cậu ấy vẫn rất trong sạch, không hề có dấu hiệu đã cùng Alpha thân mật.”
“…v…v…”
Triệu Tiêu Vũ thầm nở nụ cười, thấp giọng: “Nhưng mà tôi nghĩ Cố tổng sẽ không chấp nhận một bạn đời không trong sạch đâu.”
Lời y vừa dứt, cả hội trường đều ngây người. Lời này là ý gì?!
Trên màn chiếu xuất hiện một loạt các hình ảnh Hàn Trạc Thanh ngủ cùng nam nhân không rõ mặt.
Ba mẹ Hàn kinh ngạc: “Thanh nhi, chuyện này là sao vậy?!”
Bọn họ nhìn về phía cậu, mong muốn cậu có thể giải thích.
Hàn Trạc Thanh nhìn màn ảnh, nhíu mày. Không nghĩ cậu ta lại thực hiện một cách trực tiếp như vậy. Bất quá… Chơi tôi thế nào, thì tôi sẽ chơi các người thế ấy!
Cố Thiên lên sân khấu, không nói không rằng, thẳng tay tát Hàn Trạc Thanh một cái.
Chát!
Ba mẹ Hàn tức giận: “Cố Thiên!!!”
Chu Phong Sở cũng tức giận. Tên kia dám đánh người của hắn!! Nếu không phải Kim Thần Ân ở bên cạnh ngăn hắn lại, hắn chắc chắn phải cho tên họ Cố đó một trận!!!
“Cậu quả nhiên ở sau lưng tôi làm ra chuyện không ra thể thống này, đúng là đê tiện!” Cố Thiên hừ lạnh: “Tôi đúng là mắt mù mới đi yêu thương cậu! Tôi tuyên bố…”
“Khoan đã!” Hàn Trạc Thanh ánh mắt kiên quyết, cắt đứt lời nói của Cố Thiên: “Trước khi anh nhìn vào những bức ảnh chưa có qua chính thực này, và đổ những lời nói xúc phạm lên đầu tôi, vậy thì xem cái này đi, xem ai mới xứng đáng với hai chữ ‘Đê tiện’!”
Lời cậu vừa dứt, liền cho người phát ảnh cùng video. Trong video, là hai thân ảnh quấn quýt lấy nhau, gương mặt cũng vô cùng sắc nét. Đây không phải Cố tổng và người thanh niên họ Triệu ban nãy à? Ảnh có thể nói là ghép, chứ video sắc nét thế này thì… Tuy đã cắt bỏ nửa phần dưới, nhưng nhìn liền biết là đang làm trò gì rồi.
“Hàn Trạc Thanh! Giữa tôi và anh Cố Thiên không có gì hết, là mối quan hệ trong sáng!” Triệu Tiêu Vũ trừng lớn mắt quát: “Video này chắc chắn là cậu làm giả! Cậu bị xấu mặt, nên mới muốn kéo bọn tôi xuống vũng bùn giống cậu đúng không?!”
Sao nó lại có video này?! Nhà y không hề có camera, tại sao?!! Tại sao mọi việc không theo hướng y tính toán trước chứ!! Rõ ràng hôm nay Hàn Trạc Thanh phải ôm mặt khóc, không thể phản bác mới phải, sau đó Hàn gia sẽ bị chê trách. Y đã dự tính hết rồi mà!! Rốt cuộc đoạn video và hình ảnh từ đâu mà có chứ!!!
Cố Thiên: “Tiêu Vũ, em câm miệng!”
Ba mẹ Cố hoàn toàn chết lặng khi nghe được lời thoại của cả hai người Cố Thiên và Triệu Tiêu Vũ trong video.
“Hức… Em, em sẽ không nói với Trạc Thanh, anh chỉ mới đánh dấu tạm thời thôi…” Triệu Tiêu Vũ ngồi trên giường, nức nở nói.
Cố Thiên thì nhu tình ôm người vào lòng: “Ngoan, anh sẽ chịu trách nhiệm với em, nhưng không phải hiện tại. Em ráng chịu ủy khuất một chút, chờ khi anh lấy được nguồn vốn của Hàn gia, sẽ cùng em kết hôn, được không?”
“Nhưng mà Trạc Thanh cùng anh tình cảm tốt mà… Sao anh…” Triệu Tiêu Vũ giọng mũi nói.
“Thì sao chứ? Em mới là chân lý của đời anh.” Cố Thiên thâm tình.
Hàn lão gia chủ bật cười: “Ha? Cố Thiên, thì ra cậu tiếp cận Thanh nhi là vì tâm tư thu mua Hàn thị, để đi cưới một kẻ khác. Giỏi, giỏi lắm. Giỏi nhất cậu rồi.”
“Các vị ở đây đều thấy được, nghe được. Hôm nay tôi tuyên bố, hôn ước giữa hai nhà Hàn - Cố sẽ bị hủy bỏ. Hàn gia sẽ cắt đứt toàn bộ liên lạc với Cố gia, vốn đầu tư Hàn thị giúp Cố thị sẽ không đòi lại, coi như là món quà cuối cùng chúng tôi giúp đỡ Cố thị.” Hàn lão gia chủ sắc mặt tối sầm, thấp giọng tuyên bố.
Cố Thiên tức giận: “Hàn Trạc Thanh, cậu thật trơ trẽn.”
Hàn phu nhân nhịn không được, thẳng tay tát cho Cố Thiên hai bạt tai.
Nhưng cái tát còn chưa kịp đến mặt Cố Thiên, Triệu Tiêu Vũ đã chạy ra đỡ cho anh.
Chát! Chát!
“Ah” Triệu Tiêu Vũ ngã lăn xuống.
“Tiêu Vũ!” Cố Thiên vội ôm lấy y: “Tiêu Vũ, em có sao không?”
“Hức… Bụng em, đau… Đau quá…” Triệu Tiêu Vũ ôm bụng khóc nói.
“Ngoan, anh đưa em vào viện.” Cố Thiên lo lắng ôm y lên: “Hàn Trạc Thanh, nếu Tiêu Vũ xảy ra chuyện, tôi sẽ không tha cho cậu!”
Nói xong liền đưa Tiêu Vũ đã hôn mê đến bệnh viện.
Hàn Trạc Thanh không rõ Tiêu Vũ có đang giả vờ để trốn tránh không. Mà chính cậu cũng chẳng quan tâm.
Các khách mời ở đây đều có bộ dáng xem kịch vui.
Lúc này cha mẹ Cố mới nói: “Vậy những hình ảnh con ngủ cùng đàn ông khác thì sao? Con giải thích việc này thế nào?”
“Những hình đó đương nhiên là giả. Cố phu nhân có thể đem USP về, cho người kiểm định, liền biết thật giả.” Hàn Trạc Thanh đưa cho Cố phu nhân một cái USP, nhẹ giọng nói.
Đối với những người không liên quan, cậu cũng chẳng có lí do gì mà nói chuyện không lễ phép, dù sao người ta cũng là trưởng bối, đối xử cậu cũng tốt.
“Bác sẽ cho người kiểm chứng…” Cố phu nhân siết chặt USP trong tay, khó khăn nói.
Hàn Trạc Thanh khẽ mỉm cười, nói: “Thật xin lỗi đến các vị, vì mấy chuyện mà ảnh hưởng đến tâm tình các vị rồi. Để lấy lại bầu không khí, tôi sẽ tổ chức một trò chơi nhỏ, vị nào thắng, liền có thể cùng Chủ tịch Chu giao lưu…”
Chu Phong Sở ngồi bên dưới, không nghĩ cậu vì muốn xoay chuyển tình thế mà không nhân nhượng bán hắn đi, hắn nhìn cậu với vẻ bất đắc dĩ cùng cưng chiều.
【Tiểu Thống: Hảo cảm Chu Phong Sở +5, hảo cảm hiện tại 75.】
…
…
…
Bệnh viện.
Cố Thiên trở lại phòng bệnh, đã thấy Triệu Tiêu Vũ tỉnh lại, anh vội đến bên giường: “Tiêu Vũ, em có thai, tại sao lại sao lại giấu anh?! May mắn thai nhi vẫn khoẻ, không bị ảnh hưởng gì.”
Triệu Tiêu Vũ mím môi: “Em sợ mình không đủ tư cách… Em sợ anh sẽ chán ghét em… Em sợ…”
“Tiêu Vũ, anh thương em mà. Sao có thể chán ghét chứ.” Cố Thiên an ủi: “Em mang cốt nhục của Cố gia, làm sao không đủ tư cách được?”
“Em biết anh thương em… Nhưng em vẫn lo lắm…” Triệu Tiêu Vũ gục đầu vào vai anh, thân thể khẽ run lên, giấu đi nụ cười đắc ý.
Cố Thiên chắc chắn sẽ trở về nói với Cố gia chủ. Hôn ước hai nhà Hàn - Cố đã hủy rồi, hiện tại biết y mang thai. Một khi y đặt chân vào Cố gia, thì y sẽ trở thành thụ chính của cuốn tiểu thuyết này, mà không phải Hàn Trạc Thanh! Đến lúc đó, y sẽ trả gấp bội cái tát ngày hôm nay.
Một tuần sau đó, Cố Thiên đưa Triệu Tiêu Vũ về nhà riêng: “Trước em cứ ở đây, để dễ chăm sóc. Đợi thai kì được ba tháng, anh sẽ cùng em đi xét nghiệm, khi có bằng chứng, ba mẹ anh sẽ chấp nhận em, chịu không?”
“Vâng…” Triệu Tiêu Vũ có hơi lo lắng đáp. Y cũng lo sợ đứa bé này không phải của Cố Thiên, tháng trước khi quan hệ, y cũng không có uống thuốc tránh thai.
…
…
Một tuần trước khi cắm trại, Cố Thiên ngây ngốc ngồi trong phòng làm việc, tay anh day thái dương đau nhức. Mẹ anh đã gửi chứng cứ là Hàn Trạc Thanh không hề ngủ với bất kỳ nam nhân nào. Mà bức ảnh gốc lại chính là ảnh mà Triệu Tiêu Vũ lên giường với đàn ông khác.
Cố Thiên không tin mẹ sẽ cùng Trạc Thanh hợp tác để lừa dối anh, nhưng anh vẫn đặt chút niềm hi vọng với Triệu Tiêu Vũ. Vì thế mà cho người điều tra về tấm ảnh gốc, ảnh này theo góc độ là tự chụp, vì thế mà anh đã lén cầm di động Tiêu Vũ để kiểm tra. Một loạt hình ảnh y đang tự sướиɠ với nam nhân đang ngủ say khác.
Rốt cuộc tại sao anh lại đột nhiên đi thích Triệu Tiêu Vũ? Còn làʍ t̠ìиɦ với y khi chỉ mới lần đầu tiên gặp mặt? Nhưng khi ở cùng Hàn Trạc Thanh, dù đối cậu ham muốn dâng trào, nhưng anh vẫn có thể nhịn xuống khi cậu nói không muốn quan hệ trong thời gian đi học?
Anh ở bên cạnh Trạc Thanh hơn một năm, tình cảm hai người vốn đang rất tốt, tại sao anh lại quay sang yêu chiều Triệu Tiêu Vũ ngay từ cái nhìn đầu tiên, mà bỏ rơi Trạc Thanh?
…
“Chu tiên sinh, đến ngày cắm trại, ngài đón em được không?” Hàn Trạc Thanh ngồi trên sofa trong phòng làm việc của Chu Phong Sở, vừa làm bài vừa lên tiếng hỏi.
“Đương nhiên. Tôi không nghĩ sẽ để em đi cùng Khâu Việt đến đó trước đâu.” Chu Phong Sở gấp lại máy tính, đứng dậy đi đến ghế bên cạnh cậu, ngồi xuống: “Đường rừng núi rất nguy hiểm, em ở cạnh tôi, tôi mới yên tâm.”
Hàn Trạc Thanh bật cười: “Chu papa, ngài chỉ cùng em đến trường thôi, chúng ta sẽ đi cùng đoàn trường mà.”
Chu Phong Sở thu lại máy tính của cậu, cất qua một bên.
“Ơ, em đang làm bài… Ưm…”
Hàn Trạc Thanh còn chưa dứt lời, đã bị Chu Phong Sở kéo vào lòng, hôn môi. Hắn khẽ cắn vào môi cậu, trầm ấm nói: “Tập trung, cảm nhận tin tức tố của tôi.”
Tin tức tố lan trầm tím của hắn xâm nhập vào khoang mũi cậu, khiến cậu nhất thời bị mê hoặc. Bị hôn một hồi, Hàn Trạc Thanh từ mê man, nhanh chóng tỉnh táo trở lại, muốn thoát khỏi hắn.
Âm thanh Chu Phong Sở từ tính mê hoặc: “Ngoan, không được lộn xộn.”
Hắn vừa dứt lời, liền một lần nữa ôm chặt Hàn Trạc Thanh, gặm nhấm môi nhỏ của cậu, hoàn toàn không cho phép từ chối.
_________
[Kỳ Thanh]: Nếu có bị lỗi ở đâu, các bạn cứ chỉ ra nha. Tui sẽ xem lại và sửa chữa.
…_______…
…Cảm ơn đã ủng hộ…