Trong giây phút này, ánh mắt Ôn Cảnh trở nên cực kỳ sợ hãi, anh cắn răng, càng giãy dụa mạnh hơn, nhưng chút sức lực kia lại chỉ như là tình thú trong mắt Ninh Bạc Đình, trái lại càng khiến hắn phấn khích hơn, bàn tay lớn kéo một cái, lập tức cởi được quần Ôn Cảnh.
Hai chân lộ ra giữa không khí, từng đợt rét lạnh tràn tới, vành mắt Ôn Cảnh đỏ lên, lúc người đàn ông xoa mông anh, rồi sờ tới gậy nhỏ và sau đó là sờ soạn về sau nữa thì anh đã tuyệt vọng, nhắm nghiền hai mắt.
"Xin anh... Đừng mà... Đừng sờ nữa..."
"Mông của bà xã cɧó ©áϊ thật mềm, trông còn nhiều thịt thế này." Một tay Ninh Bạc Đình vừa xoa đùi của Ôn Cảnh, một tay khác thì sờ tới nơi mềm mại, ướŧ áŧ, rõ ràng không nên xuất hiện trên người của đàn ông, rõ ràng hắn hơi sửng sốt, con ngươi co rụt lại, phấn khích giống như dã thú đói khát lâu ngày.
Mặc dù ngoài miệng Ninh Bạc Đình gọi là bà xã cɧó ©áϊ, nhưng đúng là hắn không nghĩ tới, Ôn Cảnh sẽ mang tới một niềm vui bất ngờ thế này cho hắn.
"Sao anh trưởng thành lại có một cái huyệt thế này? Người song tính à?" Từ ngữ của hắn thô tục lại bẩn thỉu, hoàn toàn không phù hợp với gương mặt tự phụ, xinh đẹp kia: "Thì ra bà xã thật sự là một con cɧó ©áϊ lẳиɠ ɭơ."
Xong rồi.
Ôn Cảnh tuyệt vọng nghĩ vậy, bị phát hiện rồi.
Tiếng nói của anh run rẩy, ngoài mạnh trong yếu: "Anh như này là cưỡиɠ ɠiαи, là phạm pháp... Không thể..."
"Hửm? Rõ ràng chính là con điếm cɧó ©áϊ anh đang quyến rũ ông đây, huyệt nhỏ cũng đã ướt mà còn giả vờ đơn thuần cái gì." Bàn tay lớn của Ninh Bạc Đình không hề khách khí xoa lên bờ mông mập của Ôn Cảnh, ngón tay thon dài đâm sâu vào trong mông thịt mềm mại, hắn đẩy hai chân Ôn Cảnh ra, vùi mặt vào giữa hai chân Ôn Cảnh.
"Không có... Tôi không có... Hu hu..."
Mông của Ôn Cảnh béo mập, ngay cả huyệt thịt cũng múp míp, bởi vì căng thẳng hai bên âm thần đầy đặn không ngừng co rút, âm đế tròn trịa nhô lên, trông dáng vẻ như là huyệt nhỏ quen bị chơi nát, nhưng màu sắc lại là hồng hào, giữa hai cái chân màu mật ong càng lộ ra vẻ gợϊ ȶìиᏂ nhiều hơn.
Ninh Bạc Đình tách hai mảnh âm thần ra, lộ ra khe thịt chặt hẹp, hắn nhìn chằm chằm không hề nháy mắt, vẻ mặt mê say: "Huyệt nhỏ của bà xã thật mềm."
Phần thân dưới khác người bị người đàn ông nhìn chằm chằm, sắc mặt Ôn Cảnh trắng bệch, mặc kệ anh phản kháng thế nào cũng không trốn thoát sự khống chế của người đàn ông, theo bản năng, anh hạ thấp vị thế của mình để cầu xin: "Đừng nhìn... Rất ghê tởm..."
Nhưng ngay sau đó, phần thân dưới truyền tới kí©ɧ ŧɧí©ɧ lạ thường khiến hai mắt Ôn Cảnh trừng lớn, sụp đổ thét ra tiếng.
"Á, a, a...!"
Vậy mà người đàn ông lại liếʍ hôn miệng huyệt, cắn vào âm đế rồi liên tục mυ'ŧ mát, huyệt nhỏ mẫn cảm vội vàng không kịp chuẩn bị mà phun ra từng đợt thủy dịch.
"Ây... Không muốn... Hu hu... Không... Á... Không muốn bị liếʍ á á á..."
Hạ thể truyền tới từng đợt kɧoáı ©ảʍ xa lạ, không ngừng nhắc nhở huyệt nhỏ của Ôn Cảnh đang bị người đàn ông liếʍ mυ'ŧ, cửa huyệt chưa từng bị người chạm tới đã bị người đàn ông ngậm trong miệng, Ôn Cảnh khóc lên, giãy dụa giống như điên, nhưng không có chút tác dụng nào cả, thân thể giống như bị hạ độc hoàn toàn không còn chút sức lực, anh chỉ có thể nằm rạp trên mặt đất đong đưa cái mông béo, vừa giống như muốn từ chối lại còn trông như muốn mời chào.
"Mùi vị của bà xã lẳиɠ ɭơ rất ngọt." Hầu kết Ninh Bạc Đình lăn lộn, nuốt sạch nước chảy từ huyệt nhỏ, anh còn ngại chưa đủ, bàn tay vừa nắn bóp mông thịt của Ôn Cảnh, vừa dùng sức mυ'ŧ ở miệng huyệt.
Tiếng nuốt nước mập mờ của người đàn ông vang lên, tất cả những thứ này đều vượt xa phạm vi chịu đựng của Ôn Cảnh, hai mắt anh không có tiêu cự, yên lặng chảy nước mắt.
Thật vất vả anh mới gặp được nữ thần mình yêu thương, ước mơ sau này có thể có được một gia đình ấm áp cùng nữ thần, anh sẽ là một ông xã tốt, cho dù thân thể thiếu hụt không thể nào thay đổi nhưng anh sẽ tốt gấp bội với nữ thần.
Nhưng mà bây giờ, tất cả đều xong rồi, nữ thần sẽ tiếp nhận anh sao…