Người Thành Thật Đáng Thương Bị Chó Dữ Cưỡng Chế Ái

Chương 2: Bị chơi ngực

Sau khi đưa nữ thần về nhà, Ôn Cảnh thành công có được phương thức liên lạc của nữ thần.

Khiến Ôn Cảnh hạnh phúc tới nỗi giống như đang nằm mơ, nữ thần nói thử hẹn hò cùng anh một lần, còn chủ động ôm anh một hồi.

Mặc dù nữ thần ôm cậu hơi chặt, đè ép bầu ngực to của anh giống như vắt mì, khiến ngực anh hơi đau, nhưng động tác chủ động thế này của nữ thần, khiến Ôn Cảnh cảm thấy ngọt ngào trong lòng.

Ôn Cảnh đỏ bừng mặt, đầu óc choáng váng, trở lại trường học.

Lúc sắp đến ký túc xá, trong đầu Ôn Cảnh toàn là khuôn mặt của nữ thần, bởi vậy cũng không chú ý tới sau lưng có bước chân đang dần tới gần.

Mãi cho tới khi anh bị một cái khăn tẩm thuốc mê bịt chặt miệng, anh ngây ngốc vài giây, sau đó mới giãy dụa.

Nhưng tất cả đều muộn rồi, Ôn Cảnh bị ép hít vào một lượng lớn thuốc mê, ngay lập tức cả tay và chân đều mất hết sức lực, trở nên mềm nhũn.

Theo bản năng, Ôn Cảnh muốn giãy dụa, nhưng tay nhấc cũng chẳng lên nổi, anh chỉ có thể vô lực ngã vào trong ngực người sau lưng, giọng điệu kinh hoảng: "Anh muốn làm gì, anh... Tôi không có tiền..."

Hai mắt cũng bị tấm vải đen dày che lại, Ôn Cảnh không nhìn thấy mặt tên lưu manh, chỉ có thể cảm nhận ra người phía sau là đàn ông, vóc dáng rất cao, tay chân thon dài mạnh mẽ, có thể dễ dàng đỡ được anh.

Nhưng ngay sau đó, hành động của người đàn ông khiến sắc mặt Ôn Cảnh lập tức trắng bệch.

Thế mà đối phương lại xé toang áo của anh, duỗi bàn tay to lớn vào nắm lấy bầu ngực lớn của anh, xoa nắn lung tung.

"Ô... Đừng mà... Tránh ra! ... A a..!"

Sức lực người đàn ông rất lớn, vằn vò bầu ngực to của anh thành đủ thứ hình dạng, thịt vυ' mềm mại tràn ra từ những khe hở ngón tay, trên bầu ngực trắng nõn hiện đầy dấu tay đỏ ửng.

Thân thể Ôn Cảnh run lên, tuy tính cách của anh có hơi chậm chạp, nhưng cũng không phải là ngu, rõ ràng mình bị người đàn ông kia dâʍ ɭσạи.

Nếu anh là một người đàn ông bình thường, bị người cùng giới dâʍ ɭσạи cũng không phải là chuyện gì lớn, nhiều nhất là hậu huyệt bị người ta thọc vài cái, nhưng Ôn Cảnh không phải, anh là người song tính, phía dưới còn có một cái huyệt nữa.

Trong lòng Ôn Cảnh tuyệt vọng, anh chịu đựng hết sự sợ hãi, giọng điệu run rẩy cố thuyết phục gã lưu manh: "Tôi, tôi là đàn ông... Anh tỉnh táo lên chút..."

Trả lời anh là một giọng nam lạ lẫm, trầm thấp mà rất dễ nghe, tựa như còn chút ý cười bên trong.

"Đàn ông? Đã có bầu ngực lẳиɠ ɭơ như vậy còn dám nói mình là đàn ông, tôi thấy cậu chính là cɧó ©áϊ dâʍ đãиɠ."

Người đàn ông nhục nhã như vậy khiến Ôn Cảnh giận dữ, anh chắc chắn là mình chưa từng nghe qua giọng nói này, trong lòng đã tuyệt vọng, trong giọng nói cũng khó nén sự yếu thế: "Không phải... Tôi là đàn ông, cầu xin anh bỏ qua cho tôi, tôi có thể coi như không xảy ra cái gì... Á a a!"

"Bốp" một tiếng, bầu ngực mềm mại bị người đàn ông đánh một bạt tay, run rẩy trong bầu không khí lạnh giá, Ôn Cảnh bị đau tới khom lưng, liều mạng ngọ ngoậy.

Nhưng dù cho Ôn Cảnh có vùng vẫy ra sao, bàn tay người đàn ông vẫn giữ anh rất chặt, thậm chí bởi vì cơ thể anh động đậy, hai quả bóng sữa tròn trịa no đủ cũng lay động theo, giống như anh đang lẳиɠ ɭơ ưỡn ngực tạo sóng nhũ.

Ninh Bạc Đình cười nhạo, cặp ngực lẳиɠ ɭơ này quả nhiên mềm mại, dâʍ đãиɠ như trong tưởng tượng của hắn, nhìn thấy núʍ ѵú béo mập co rúm lại vì căng thẳng, hắn cúi đầu, ngậm thẳng núʍ ѵú vào trong miệng, giống như bú sữa, cố gắng mυ'ŧ mát.

"Ây... Đừng mà á á... Đừng hút... A… A... Đừng hút ngực của tôi... Hu hu..."

Bầu ngực to mềm mại bị ngậm trong khoang miệng nóng rực của người đàn ông, người đàn ông dứt khoát tựa mặt vào giữa khe vυ', đầu lưỡi tinh tế liếʍ láp nhũ thịt, tham lam hít vào mùi sữa ngọt ngào.

Ôn Cảnh chưa từng chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, bầu ngực bị gặm tới tê dại, ngứa ngáy, anh chỉ có thể run rẩy ưỡn cao bầu ngực, bị người đàn ông gặm qua một lần, trên ngực hiện ra một tầng sáng lấp lánh.

"Vυ' cɧó ©áϊ dâʍ đãиɠ thật là mềm, trời sinh là để ông xã ăn."

"Không... Tôi không phải... Hu hu..."

Đợi tới lúc Ninh Bạc Đình gặm đủ, bầu ngực trắng nõn đã trở nên đỏ hồng, núʍ ѵú béo mập sưng đỏ trĩu xuống giống như bầu ngực người đàn bà dâʍ đãиɠ, Ninh Bạc Đình thở ra một hơi, cậu nhỏ của hắn đã cứng rắn không thôi, vươn tay lập tức muốn cởϊ qυầи Ôn Cảnh.