Lăn qua lăn lại hơn nửa đêm, hai người khát vọng lẫn nhau, bất giác giày vò lẫn nhau.
Ngày hôm sau tỉnh lại, Cảnh Huyên chỉ cảm thấy cả người chua xót, giống như vừa đánh một trận, xương cốt mỗi một chỗ đều giống như là đập nát một lần rồi nối lại.
Trong đầu không ngừng hiện lên hình ảnh đêm qua.
Ngọn lửa du͙© vọиɠ cháy quá lớn, thiếu chút nữa không dập được.
Trong phòng tắm truyền đến tiếng nước, Cảnh Huyên nhảy xuống giường, không tìm được giày, chân trần đi tới.
Khương Hàn đang đánh răng, lộ ra nửa người trên, chỉ mặc một cái quần, thắt lưng nửa khóa, treo ở bên hông.
Cảnh Huyên tháo một bàn chải đánh răng dự phòng, cũng ghé vào bên bồn rửa tay đánh răng, cùng anh duy trì tư thế giống nhau, trong gương phản chiếu bóng dáng hai người, một lớn một nhỏ, thoạt nhìn hết sức hài hòa.
Khương Hàn không khỏi bật cười, tiểu cô nương ngây thơ.
Sàn nhà quá lạnh, còn chưa rửa mặt, Khương Hàn đã ôm cô ra ngoài tìm giày.
Cô ôm cổ anh, cảm nhận được nhiệt độ cơ thể và sức mạnh cơ bắp của anh, trong nháy mắt đỏ mặt.
"Khương Hàn, anh xem anh thế này, nếu như có nữ minh tinh nào gõ cửa phòng anh, đây không phải là trần trụi câu dẫn sao?" - Cảnh Huyên lấy ngón tay ấn vào trước ngực anh.
Khương Hàn cười một tiếng, cúi đầu nhìn cô, cô đỏ mặt, ánh mắt cũng phiêu phiêu, anh nở nụ cười: "Nếu như bình thường, trước khi mở cửa anh đều mặc quần áo xong, tình huống em vừa nói, sẽ không phát sinh. Tất nhiên là... Ngoài ra còn có những trường hợp ngoại lệ. ”
Cảnh Huyên nhớ tới, lần trước cô đến gặp anh, anh cũng chỉ mặc áo choàng tắm, nửa kín nửa hở, hình ảnh kia quá quyến rũ người.
Cô biết rõ còn hỏi: "Ngoại lệ gì vậy? Lần trước đến phòng anh, anh cũng không mặc quần áo, khi đó chúng ta còn chưa có kết hôn" - Ngay cả bạn bè nam nữ cũng không phải.
Giày tối hôm qua cởi bên sô pha, Khương Hàn đặt cô lên sofa, một chân quỳ gối trên thảm mang giày cho cô.
"Nhìn không ra sao? Anh đang quyến rũ em”.
Quyến rũ...
Cảnh Huyên đem hai chữ này nhai đi nhai đi nhai một lần, sững sờ nhìn anh.
Cô bỗng nhiên ôm cổ anh, ghé vào vai anh hỏi anh: "Khương Hàn, anh thích em không? ”
Thích đến mức nào? Là đơn thuần không ghét, hay là không phải em thì không được?
Những lời sau đó, cô không thể hỏi thành lời.
Có một loại trực giác mãnh liệt trong lòng đang lên men, nhưng vẫn không dám xác định.
Anh giúp cô mang giày xong, đứng dậy, ôm cô đang treo trên người anh ngồi xuống, đặt cô lên đùi.
Anh cười: "Đêm qua anh nỗ lực vẫn chưa đủ sao?" Để cho em còn hỏi ra vấn đề như vậy..."
Cảnh Huyên xụi lơ miệng, quên đi, không hỏi nữa.
Cả người cô nằm trong lòng anh, thân thể nhũn ra.
Trời ạ, buổi sáng này, thật là!...
Cảnh Huyên và Khương Hàn rốt cục trở về đoàn làm phim, mọi người đều biết hai người cùng nhau biến mất, nhưng cũng không ai nói gì.
Cảnh Huyên đang ở đầu sóng ngọn gió, có vài người cảm thấy may mắn, bởi vì Cảnh Huyên, cả bộ phim chưa phát sóng đã có nhiệt, không cần biết là nâng hay là gϊếŧ, đề tài cũng đủ rồi.
Nghiêm túc mà nói, đây là một bộ phim cổ trang quy mô lớn xuyên không thần tượng tập hợp tình yêu huyền huyễn hồi hộp, toàn bộ kịch bản vô cùng phức tạp, không chỉ là phim thần tượng đơn thuần, còn có rất nhiều thứ sâu xa hơn, lại kết hợp với xuyên không sở trường của Tưởng Thục Đình, cấu trúc của nó phức tạp và nghiêm ngặt, cùng với yêu cầu đặc biệt cao khiến nó được đầu tư rất lớn.
Kịch bản viết ra rất sớm, phê duyệt cũng đã qua, nhưng vẫn chậm chạp không khai máy được, bởi vì độ khó quá lớn, không chỉ về mặt kỹ thuật, còn có địa điểm và tài chính, hao phí rất lớn, hơn nữa còn xét khả năng thu hồi được vốn.
Vu Tại Trung vẫn luôn muốn quay bộ phim này, hơn nữa còn có yêu cầu rất cao, ngay từ đầu hắn đã nói, bộ phim này, hoặc là quay tốt, hoặc là không quay.
Ban đầu nhà sản xuất yêu cầu cắt giảm một số cốt truyện, cắt giảm hai dòng phụ, để toàn bộ cấu trúc tinh giản hơn một chút, dễ dàng hơn để nắm bắt, đầu tư cũng nhỏ.
Nhưng Vu Tại Trung và Tưởng Thục Đình đều không đồng ý, Vu Tại Trung cho rằng phần nổi bật nhất của bộ phim này chính là sự phức tạp và tinh xảo của nó, mức độ nghiêm cẩn cùng tiết tấu đặc biệt hấp dẫn...
Bộ phim này là tác phẩm tâm huyết của Tưởng Thục Đình, cô tình nguyện không quay, cũng tuyệt đối không cắt bớt.
Cuối cùng đến lúc bắt đầu quay phim, Vu Tại Trung chịu áp lực cực lớn, rất nhiều khách mời đến đóng, đều là xem tình cảm hợp tác năm xưa đến giúp hắn, thậm chí ngay cả thù lao cũng không đòi.
Người trong đoàn làm phim cũng biết bộ phim này không dễ dàng gì, đều hy vọng nó có thể là một con ngựa đen cường thế, một lần công chiếm thị trường, bọn họ cũng có thể mượn gió đông để kiếm chút nhiệt.
Mà chuyện Cảnh Huyên lần này náo loạn, tuy rằng ở một mức độ nhất định cũng giúp tuyên truyền đoàn làm phim, nhưng một số người cảm thấy khó bảo đảm sẽ không có anti-fan, nếu như lại náo loạn một lần nữa, nói không chừng sẽ xuất hiện tẩy chay quy mô lớn, trước kia không phải chưa từng xuất hiện loại chuyện này, khán giả yêu cầu đổi diễn viên, bằng không sẽ tẩy chay cả bộ phim.
Nhưng không ai dám nói gì, em gái Cảnh Bác Hiên, không ai lại muốn đi ý đắc tội.
Khi Cảnh Huyên và Khương Hàn xuất hiện trên phim trường, mọi người ngoài mặt vẫn rất ôn hòa.
Vu Tại Trung an ủi Cảnh Huyên: "Điều chỉnh tâm tình cho tốt, đừng để chậm tiến độ, không thể trì hoãn thêm nữa, yên tâm, anh trai cô đã xử lý những chuyện này cũng không phí chút gì, về sau cô còn gặp phải càng nhiều chuyện như vậy, quen là tốt rồi, cố gắng khiến cho bản thân đừng quá để ý là được”.
"Ừm, tôi biết rồi, cám ơn đạo diễn Vu" - Buổi sáng Khương Hàn cũng nói như vậy, khi đó cô đang lướt web, có chút hối hận vì đã để mình phơi bày sạch sẽ như vậy, cho đám chó săn càng nhiều tư liệu để hắc, lúc trước nói với anh trai cô, chỉ phơi bày quan hệ giữa cô và Cảnh Bác Hiên, bởi vì Cảnh Bác Hiên rất hạn ba, vẫn ngậm miệng không nói về thân thế của mình, nhiều năm như vậy, lăn lộn trên thương trường, anh vẫn dựa vào chính mình, mọi người có bóc ra thế nào, cũng không thể lột ra bối cảnh gì của anh, du học ở nước ngoài từ rất sớm, sau khi tốt nghiệp dựa vào thành tích và năng lực của mình vào Phố Wall, sau đó lập nghiệp, Từng bước đánh thiên hạ, quá sạch sẽ, không có gì để lột.
Cô vốn tưởng rằng Cảnh Bác Hiên sẽ do dự, vẫn ngậm miệng không nói chuyện, bỗng nhiên bạo phát ra, truyền thông tất sẽ để mắt tới anh, thậm chí đối thủ cạnh tranh sẽ làm lớn chuyện cuộc đời anh, tuy rằng thương trường không thể so sánh với giới giải trí, liều mạng chính là thủ đoạn thật sự, không dao động được căn cơ gia sản, nhưng giá cổ phiếu rung chuyển cũng đủ sặc.
Nhưng Cảnh Bác Hiên đồng ý rất sảng khoái, hơn nữa còn muốn đem chuyện di sản công bố ra: "Bên Hồng Kông vẫn là lão thần Thiệu thị quản lý, anh cho bọn họ cổ phần đủ để cho bọn họ làm việc thay em, nhưng dù sao cũng không phải là doanh nghiệp của bọn họ, có thể tận lực, sẽ không liều mạng, cơ cấu doanh nghiệp và triết lý của Thiệu thị đều là vào lúc ông ngoại còn ở đây, thành tích của Thiệu thị năm nay đều trượt dốc, tuy rằng có thực hiện một ít biện pháp khắc phục, nhưng chung quy vẫn là trị ngọn không trị gốc, mấy doanh nghiệp đa quốc gia đã để mắt tới Thiệu thị, chuẩn bị thực hiện M&A, thậm chí thôn tính. Bọn họ vẫn luôn hỏi thăm ông chủ phía sau màn là ai, lo lắng là một khối xương cứng khó nhằn, nếu mọi người đều biết quan hệ giữa ông ngoại và mẹ, như vậy để anh kế thừa di sản không thể hợp lý hơn, đem cái này công bố ra ngoài, bọn họ sẽ hạ thấp phòng bị, anh tìm cơ hội đi Hồng Kông một chuyến, đem sự tình giúp cậu giải quyết. Hơn nữa có một chỗ dựa vững chắc không mạnh bằng bản thân, về sau nếu như em còn muốn ở trong giới giải trí, những thứ này đối với em cũng là có lợi. “
Cảnh Huyên không hiểu những thứ này, đương nhiên nghe theo Cảnh Bác Hiên. Nhưng chỗ tốt không tốt cũng không hẳn, mỗi người đều có ưu và nhược điểm.
Quay phim, cảnh thứ ba là Cảnh Huyên và Trình Nghệ Hiên đối diễn.
Nữ số 3 tát nữ số 2, Cảnh Huyên ấp ủ cảm xúc thật tốt, ở trong đầu yên lặng hồi tưởng lại những gì đạo diễn nói, đầu lệch một bên.
“!”
Sau một khắc, "Ba" một tiếng giòn vang, Cảnh Huyên chỉ cảm thấy khóe môi nếm được mùi tanh, cô liếʍ liếʍ, đau!
Vu Tại Trung đang nhìn chằm chằm màn hình, sau đó mạnh mẽ đứng lên, "Trình Nghệ Hiên cô làm gì vậy! ”
"Thực xin lỗi đạo diễn Vu, tôi quá khẩn trương, dùng nhầm tay” - cô quay đầu nhìn Cảnh Huyên, vẻ mặt chân thành xin lỗi - "Huyên Huyên, thực xin lỗi, thật sự thực xin lỗi, tôi không phải cố ý. ”
Cảnh Huyên cảm thấy trong lòng có chút hoài nghi, nhưng nhìn vẻ áy náy trên mặt cô ta, quá chân thành, cô cũng không tiện nói cái gì, yên lặng lắc đầu.
“Lại một lần nữa, chú ý một chút” -Vu Tại Trung cau mày hô, Cảnh Bác Hiên cố ý nhờ vả ông, muốn ông giúp anh ta chiếu cố em gái, gặp phải chuyện như vậy, bảo ông ta làm sao giải thích?
Chuyên gia trang điểm đi lên trang điểm, Khương Hàn vốn đang ngồi ở một bên xem kịch bản, lúc này bỗng nhiên mặt lạnh đi tới, một tay bắt lấy cổ tay Cảnh Huyên nói: "Xin lỗi đạo diễn Vu, cho tôi xin mười phút, tôi giúp cô ấy bôi thuốc. ”
Sau đó nghiêng đầu, ánh mắt lạnh lùng nhìn Trình Nghệ Hiên: "Tôi không hy vọng có lần sau! ”
Một cái liếc mắt kia cảnh cáo, Trình Nghệ Hiên đáy mắt nhìn rõ toàn bộ
Quay phim sai lầm là chuyện thường, Khương ảnh đế khoan dung như vậy,đây là lần đầu tiên mọi người nhìn thấy anh... nóng tính đến như vậy.