“Dì Tô, như thế này đi.” Ninh Lăng nhận được câu trả lời của hệ thống rốt cục cũng không thoái thác nữa: “Tấm bài kia của dì còn chưa ném đi đúng không? Chủ yếu là do hoa văn trên tấm bài của dì bị sai sót, biến thành một tấm bài xui xẻo. Tôi có thể giúp dì loại bỏ các hoa văn sai lầm ở trên tấm biển, nhưng tôi không thể đảm bảo nó sẽ có tác dụng.”
Tô Trầm cũng biết hiện tại công việc của Ninh Lăng chồng chất. Tuy rằng tiếc nuối không thể trực tiếp ở đây cầu được một tấm Đào Hoa Bài mới, nhưng bà cũng không quấy rầy Ninh Lăng nữa.
Bà lấy ra tấm bài xui xẻo cùng với một tấm danh thϊếp từ trong túi xách ra: “Vậy cô bận trước, chuyện mời luật sư cứ giao cho tôi. Đây là giám đốc Trần của khu kiểm tra sức khỏe bệnh viện trung tâm. Tôi khá quen thuộc với anh ta. Việc kiểm tra sức khỏe cho bọn trẻ có thể tìm đến anh ta. ”
“Ngoài ra, đây là hai ngàn đồng.” Trên mặt Tô Trầm mang theo kiên trì: “Cô nhất định phải nhận lấy, đây là cho bọn nhỏ! Sau khi tôi trở về, tôi cũng sẽ vận động hàng xóm láng giềng quyên góp tiền cho cô.”
Tâm trạng của Ninh Lăng trở nên phức tạp, nhận lấy đồ Tô Trầm đưa tới cùng với tiền ——
Cô trăm triệu lần không nghĩ tới, mình ở thế giới này lần đầu tiên khai trương, thế mà lại phát triển theo hướng này.
Cô không có ý nhận số tiền đó, nhưng vừa nghĩ đến việc đi kiểm tra sức khỏe còn chưa biết tốn bao nhiêu tiền, lời từ chối ở đầu lưỡi lập tức bị nuốt trở về.
- Dì Tô, cám ơn dì!
Suy nghĩ một chút, cô nói: “Không biết cháu trai của dì ở đâu? Nếu như có thể để cho cậu ấy đến gặp tôi, nói không chừng có thể nâng cao tỷ lệ thành công của Đào Hoa Bài.”
Tô Trầm thật sự quá nhiệt tình. Điều này khiến cho cô vốn chỉ muốn lừa gạt một chút có thêm phần áy náy trong lòng. Cô nghĩ nếu như có thể nhìn thấy người đó, ngược lại cô có thể mượn mắt thần của hệ thống nhìn thấy đường nhân duyên của đối phương, sau đó chỉ điểm một chút, nói không chừng có thể thành công.
Lời này rơi vào trong tai Tô Trầm, bà vô cùng vui mừng—— Nhìn xem, quả nhiên là cao nhân! Thật nhiều sự chú ý!
“Cháu trai tôi là luật sư! Ngày mai tôi bảo nó đến gặp cô!” Dì Tô kích động vội vàng vỗ tay, càng thêm quyết tâm để cháu trai lớn nhà mình tới đây làm cu li!
Ninh Lăng không nghĩ tới còn có vui mừng ngoài ý muốn như vậy, chẳng qua cô cũng không nói từ chối —— Hiện tại đang là thời kỳ khó khăn, làm sao có nhiều khách sáo giả tạo như vậy?
*
Lúc đưa Tô Trầm ra khỏi cửa, cô thuận tiện hỏi thăm đối phương, có thể mời đội tu sửa ở đâu.
Tô Trầm Suy suy tư một chút, hỏi: “Tôi có thể hỏi cô muốn sửa sang cái gì không?”
Ninh Lăng ngượng ngùng cười: “Chính là muốn sửa phòng thu phát bên kia một chút, đổi thành tiệm bánh ngọt. Không sửa chữa nhiều, chỉ đơn giản là thêm một tấm kính thủy tinh và một số tủ kệ.”
Sáng nay cô đã xem qua, tiệm bánh ngọt gần đó đều ở bên phía quảng trường Tuyên Hoa.
Cô vẫn rất tự tin vào tay nghề của mình, nơi này lại gần trường học.
Vì vậy, cô quyết định thay đổi phòng thu phát và mở một tiệm bánh ngọt. Vừa có thể kiếm tiền, vừa có thể kiếm việc gì đó cho bọn trẻ chỉ biết cả ngày chơi bời lêu lổng.
Tô Trầm đi theo Ninh Lăng đến phòng thu phát dạo một vòng, trong lòng đại khái có tính toán.
“Bố cục cơ bản cũng không cần thay đổi, chỉ cần xây một bàn nấu ăn ở đây, sửa đường điện nước một chút. Ở đây thêm một vách ngăn thủy tinh, bên ngoài đặt ba quầy là được.”
Kiếp trước kiếp này, cộng thêm xuyên qua rất nhiều thế giới, Ninh Lăng cũng không chính thức tiếp xúc với việc trang trí.
Bởi vậy buổi sáng lúc Trần Đại Cương vừa đi, cô không đề cập đến chuyện này, nghĩ để bản thân tự tìm hiểu một chút mới tốt.
Tô Trầm gật gật đầu: “Chỗ nhà tôi có một nhà hàng xóm làm trang trí. Sau này tôi giúp cô hỏi một chút. Đúng rồi, cô đã tự mua nguyên vật liệu hay chưa?”
“Dì cũng giúp tôi hỏi một chút đi.”
Ninh Lăng nghĩ nguyên liệu chính là đổi từ trong hệ thống ra, chỉ là không biết cải tạo tiệm bánh ngọt này có thể bị hệ thống nhận định là xây dựng cô nhi viện hay không.
Hy vọng không phải, bằng không chỉ có hai quả táo ba quả dưa hấu trên tay cô bây giờ, còn chưa đủ lấp vào khe hở.