Trời đã về khuya, cách một cánh cửa, bên ngoài hành lang thỉnh thoảng có tiếng người nói chuyện nho nhỏ, còn bên trong căn phòng có hai bóng hình sát cạnh nhau, khuôn mặt nhỏ nhắn của người con gái vùi vào l*иg ngực anh, lặng yên không nói gì.
Ngoài cửa sổ, trăng treo đầu cành, bóng cây đong đưa. Cố Nam Sơn chống cằm vào vai cô, nhẹ nhàng dỗ dành cô, người con gái nghiêng tới nghiêng lui cũng chưa ngủ được, trái tim treo lơ lửng vẫn chưa hạ xuống.
Cô ngẩng đầu ngắm anh, đầu ngón tay sờ đến vết thương trên trán, giọng nói run run, “Đau không anh?”
“Không đau. Em không ngủ được sao?” Cố Nam Sơn cúi đầu mổ mổ khóe môi cô, cô nở nụ cười, “Không ngủ được, chú nhỏ đọc kinh Phật cho em nghe đi.”
Người đàn ông không trả lời vội, lòng bàn tay ấm áp bắt đầu chu du trên người cô từ trên xuống dưới, giọng nói trầm ấm vô cùng gợi cảm.
“Không ngủ được thì chúng mình làm chuyện khác.”
Cũng may màn đêm đã che đi biểu cảm thẹn thùng của cô, cô không nói tiếng nào chỉ cắn chặt môi.
Anh ra hiệu cho cô nằm lên trên, sau khi cô đã yên vị trên người anh mới nhận ra nằm thế này có thể sẽ khiến anh bị thương nặng hơn, “Đừng, anh còn đang bó thạch cao.”
“Vết thương nhỏ không có vấn đề gì, để em chuyển động là được.”
Một điều may mắn nữa là hai người ở trong phòng bệnh Vip, bằng không cô cũng không dám nằm chung giường với anh lại còn chuẩn bị ‘tập thể dục’ trên giường nữa.
“Ưm… a…” Cố Nam Sơn không hài lòng khi thấy cô thất thần, đầu ngón tay nhảy nhót trên đỉnh nhũ của cô, xoa xoa viên anh đào đang rung rinh cách lớp áσ ɭóŧ.
Thanh Ca ‘ưm’ một tiếng, trong phòng bệnh vốn đã yên tĩnh, lúc này tiếng kêu phát ra vô cùng đột ngột, cô che miệng lại, trách cứ nhìn anh.
Sau đó cô cởϊ qυầи áo trên người mình, từng lớp từng lớp vải vóc được bóc tách ra, bộ ngực tròn trịa của người con gái nổi bật thu hút ánh nhìn, ánh trăng ưu ái rọi vào làn da càng thêm lóng lánh.
Vì đang nằm sấp nên những lọn tóc dài xõa xuống hai bên sườn mặt cô, nhưng đẹp nhất vẫn là đôi nhũ hoa kia, đỉnh nhũ hơi nhọn trông vừa đáng yêu vừa đáng thương.
Cố Nam Sơn lấy chăn phủ lên hai người, cô hơi nhích người xuống dưới rồi rơi vào vùng tối đen như mực, nghiêng trái nghiêng phải hôn lên đường nhân ngư tuyệt vời của người đàn ông, cuối cùng dừng lại tại nơi tự hào của anh.
Người nào đó sững sờ, anh là đàn ông cho nên đương nhiên biết hành động đó có nghĩa là gì, cô gái nhỏ muốn dùng miệng giúp anh. Không phải anh chưa bao giờ ảo tưởng đến cảnh tượng miệng nhỏ của cô sẽ ngậm lấy, mυ'ŧ vào và dùng tay vuốt ve nơi đó. Phái mạnh thích được phái yếu chiều chuộng bằng miệng, cho dù khẩu giao không mang lại kɧoáı ©ảʍ lớn nhưng có thể khiến họ nảy sinh cảm giác chinh phục. Nếu cô thực sự tiếp tục, chắc chắn anh sẽ đạt đỉnh tình ái.
Thanh Ca chưa quen việc giúp anh quan hệ bằng miệng, cô từ từ cởϊ qυầи lót của anh, dươиɠ ѵậŧ hoành tráng cứ thế bắn ra ngoài. Người con gái nuốt nước bọt, còn anh không nhìn thấy biểu cảm của cô, chỉ thấy đầu nhỏ vùi vào nơi bừng bừng sức sống của anh.
Cảnh đẹp chỉ nhìn thôi cũng khiến người ta phải ao ước.
Cái miệng nhỏ nhắn ngậm lấy qυყ đầυ to lớn của anh, từ từ mυ'ŧ sâu, liếʍ láp rồi mυ'ŧ mạnh, đầu lưỡi lướt qua qυყ đầυ, nơi đó đã rỉ ra một ít chất nhầy trắng đυ.c.
“Hự… Sâu thêm nữa…”
Hàm răng nhỏ nhưng sắc nhọn khẽ cắn lên gậy thit của anh, cô dùng lòng bàn tay mềm mại vuốt ve phần thân nóng rực, sức nóng của nó như muốn làm bỏng tay cô. Kế đó, cô còn cảm nhận được nó đã nổi đầy gân xanh, tay nhỏ nhanh thoăn thoắt vuốt lên vuốt xuống.
Điều mà cô không biết chính là người đàn ông đã nhắm mắt lại, ứng phó với cơn sóng tình đang ập vào.
Trong lúc tay cô chuyển sang nghịch nghịch hai túi tinh hoàn nặng trĩu thì ngón tay anh luồn vào tóc cô lấy đà đẩy thứ đó vào sâu hơn.
“Ưm… Quá sâu rồi…”
Dươиɠ ѵậŧ bị anh dùng sức đẩy vào tận sâu, cô bị nghẹn ở cuống họng, lấy hơi mυ'ŧ mạnh đồ vật, khóe miệng vô cùng mỏi. Nhưng dường như người đàn ông còn chưa hài lòng, anh vẫn muốn tiến vào sâu hơn, rút ra rồi lại vụt thẳng vào sâu trong, lần này lại mạnh và sâu hơn lần trước. Cũng chỉ có cô mới có thể khiến anh mất khống chế như vậy.
Mọi thứ vượt khỏi tầm kiểm soát của anh, không lâu sau đó anh bắn tinh, mùi tanh nồng tràn ngập trong khoang miệng cô. Anh phóng thích dồn dập, tất cả tinh hoa đều được miệng cô lưu giữ lại.
Cô gái nhỏ ngẩng đầu nhìn anh, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c chảy xuống khóe miệng, hình ảnh vô cùng đẹp nhưng cũng đầy dâʍ đãиɠ. Sau đó, cô đem thứ trong miệng nuốt xuống.
Ánh mắt anh thăm thẳm như hồ nước sâu, ra lệnh nói, “Ngồi lên trên.”
*** 57 ***