Tần Tranh và Đường Bá Hoài cách một con phố nhìn nhau, bây giờ sắc mặt của Đường Bá Hoài trông rất dữ tợn!
Tần Tranh, nếu anh muốn ép chết ông ta, thì cũng đừng trách ông ta vô tình!
Đường Bá Hoài lúc này vung tay lên hướng về phía sau, học trò lập tức xoay người rời đi, chỉ một lát sau đã dẫn theo một người phụ nữ bước vào, sau đó người phụ nữ trà trộn vào đám người!
Những thứ này, không có thoát khỏi ánh mắt Tần Tranh.
Tần Tranh híp lại, trong mắt tràn ngập vẻ cười nhạt!
"Bác sĩ Tần, đừng đồng ý, anh không đồng ý cũng không có mất mát gì cả!"
"Đúng vậy, lỡ như thật sự xảy ra sai lầm, cái giá phải trả quá đắc."
“Thánh nhân cũng có lúc sai lầm, huống chi một lần khám nhiều bệnh nhân như vậy!”
Tất cả mọi người xung quanh đều nghiêng về Tần Tranh, thật sự là chuyện của Đường Bá Hoài suýt chút nữa khám chết người, làm cho bọn họ run sợ!
Đi khám bệnh không phải là vì chữa trị cho mình sao?
Khám còn nghiêm trọng hơn là không khám, vậy còn khám cái gì nữa?
Tần Tranh mỉm cười: "Cảm ơn sự quan tâm của mọi người, nhưng mà, Tần Tranh tôi từ trước đến nay chưa bao giờ chủ động gây chuyện nhưng cũng không sợ rắc rối!”
“Bác sĩ Đường đúng không, tôi đồng ý khiêu chiến của ông!”
Ồ!
Chợt, mọi người xung quanh đều xôn xao!
Đây chính là một trận thi đấu giữa các bác sĩ đông y!
Một chút bất cẩn, thì cái giá phải trả là một cánh tay!
Bọn họ kích động, không phải bởi vì có thể chữa bệnh miễn phí, mà vì có thể nhìn thấy kiểu thi đấu này!
Ngay lập tức không ít người cầm điện thoại lên lập tức nhắn tin cho bạn bè và người thân, nói chuyện về ở đây!
Không biết có bao nhiêu người đổ xô chạy đến đây ngay lập tức.
Thậm chí còn có một số người mở mạng phát sóng trực tiếp, trên Weibo điên cuồng chia sẻ tình hình lúc này.
Bao nhiêu tài khoản đại V của công chúng cũng đang chờ cuộc thi đấu bắt đầu, đây đều là lưu lượng người a!
(Đại V: Người dùng đã đạt được chứng nhận trên Weibo và có một lượng lớn người theo dõi.)
Loại thi đấu trong giới đông y này, đặc biệt là chặt một cánh tay của chính mình!
"Được! Có can đảm!” Đường Bá Hoài vỗ một cái lên trên bàn!
Tần Tranh cười lạnh, nhìn về phía quần chúng xung quanh nói: "Mọi người, chọn người đi!”
Đa số mọi người đều lựa chọn Tần Tranh, nhưng vẫn còn có một số người chọn Đường Bá Hoài.
Bọn họ vẫn cảm thấy danh tiếng của Đường Bá Hoài vang hơn Tần Tranh, hơn nữa, bọn họ cũng cảm thấy, nếu là thi đấu, Đường Bá Hoài nhất định sẽ càng tận tâm hơn, nhấtđịnh sẽ không xảy ra sai lầm nữa!
Còn người bên Tần Tranh nhiều hơn gấp đôi so với Đường Bá Hoài, người phụ nữ được Đường Bá Hoài gọi ra, cũng đang ở bên Tần Tranh!
Bọn họ không phải so ai khám xong trước, mà là khám bệnh cho bệnh nhân không mắc lỗi!
Trong vòng một ngày, có vô số bệnh nhân trong một phòng khám, số lượng trước mắt của Tần Tranh miễn cưỡng vẫn được.
Ngay lập tức, hai người đã bắt đầu ngồi khám bệnh.
Cách một con phố, hai người nhanh chóng tiến vào trạng thái tập trung!
Từ sốt cảm lạnh, đến cơ xương cơ bắp, bệnh dạ dày và đau quặn ruột, một loạt các triệu chứng!
Từ chiều đến tối, lúc này đã tám giờ tối, bên Tần Tranh vẫn còn nhiều người.
Chủ yếu là vì xem hóng hớt!
Còn Đường Bá Hoài bên kia, chỉ còn lại ba bốn người!
Cho đến bây giờ, hai người không ai mắc sai lầm cả!
Quần chúng chung quanh nhịn không được hít sâu vào, loại thi đấu này thật sự quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ!
Cao Tử Lâm không rời đi, bây giờ ăn cơm cùng Lương Khanh, xong bưng cho Tần Tranh một bát mì.
Tần Tranh nhanh chóng ăn xong, tiếp tục khám cho người tiếp theo!
"Không sao chứ?" Cao Tử Lâm nhíu mày.
"Yên tâm không sao." Vẻ mặt Tần Tranh thoải mái, đối với anh, thực lực của anh đã có thể liếc mắt nhìn một người, là có thể nhìn thấu bệnh tật của người này!
Vì vậy, không vất vả chút nào.
Tần Tranh vẫy tay: "Người tiếp theo.”
Người này tới, dĩ nhiên là người phụ nữ được Đường Bá Hoài cài vào.
Người phụ nữ vừa tiến vào cũng không cho Tần Tranh sắc mặt tốt: "Tôi thấy bên kia khám có người chết nên mới tới đây, nhưng tôi không có chút ấn tượng tốt nào với Đông y cả, không có hiệu quả tức thì, tôi sẽ không nói anh chữa khỏi cho tôi đâu!”
Lời này của cô ta, những người xung quanh ngay lập tức mở to hai mắt!
Đến rồi!
Họ chờ đợi chính là thời điểm này!
Tần Tranh mỉm cười: "Yên tâm, nếu như cô muốn nhanh khoẻ, tôi đương nhiên có biện pháp cấp tốc.”
Nói xong, Tần Tranh muốn bắt mạch cho người phụ nữ.
Nhưng vào lúc này, đối diện đột nhiên truyền đến một tiếng hét!
Ngay lập tức, tất cả mọi người đều nhìn sang, chỉ thấy một thanh niên cơ thể cường tráng ngồi trước mặt Đường Bá Hoài, người thanh niên lúc này đang không ngừng co giật bị ngân châm của Đường Bá Hoài châm vào!
Và trong miệng đã bắt đầu phun ra bọt trắng!
Đường Bá Hoài đang luống cuống tay chân lau miệng cho người ta, rồi vội vàng rút kim châm ra, người thanh niên lập tức ngất đi!
"Mau gọi xe cứu thương!"
Ai đó hét lên và bắt đầu gọi cấp cứu ngay lập tức!
Nhưng ngay lúc này, nhiều người bắt đầu xì xầm: "Xảy ra chuyện rồi, bên đó mắc lỗi rồi!"
“Đường thị xong đời rồi!”
Sắc mặt Đường Bá Hoài âm trầm, ông ta không ngờ cơ thể người thanh niên này trông cường tráng như thế, vậy mà cơ thể lại hư nhược đến mức độ này.
Tần Tranh chậm rãi đứng lên, vừa định mở miệng nói, ánh mắt người phụ nữ trước mặt đột nhiên nhắm lại: "Ôi chao!”
Vừa hét, cô ta trực tiếp nằm sấp trên mặt đất!
Lần này làm cho Tần Tranh bối rối!
Lại nghe thấy những người xung quanh ngạc nhiên: "Bên này cũng xảy ra rắc rối rồi!”
"Đây là hoà nhau sao?"
Con ngươi Tần Tranh trở nên rét lạnh, một tay kéo người phụ nữ lên ghế: "Tôi còn chưa bắt mạch cho cô, cho dù bây giờ cô có chết cũng không liên quan đến tôi.”
Người phụ nữ nghe vậy lập tức mở mắt ra: "Cả người tôi không thoải mái, chỗ nào tôi cũng không thoải mái, anh không khám tốt cho tôi, thì là anh không được!"
Người xung quanh lúc này cũng phát hiện có gì đó không ổn, đối diện xe cứu thương đã tới, đưa người thanh niên kia đi.
Vẻ mặt Đường Bá Hoài âm trầm nhìn Tần Tranh: "Người trẻ tuổi cậu đừng đắc ý, cậu cũng mắc sai lầm rồi, chúng ta chẳng qua là hoà nhau thôi!”
Ông ta vốn nghĩ Tần Tranh cho dù không phạm phải sai lầm, nhưng cũng không cách nào thi triển quyền cước khi đối mặt với người ông ta sắp xếp đến.
Nhưng không ngờ rằng bên mình xảy ra chuyện trước.
Nhưng cũng không quan trọng, miễn là hoà nhau, ông có thể không cần chặt cánh tay, và có thể tuyên bố: thánh nhân còn có lúc phạm phải sai lầm, bác sĩ đông y lỡ tay là bình thường!
Như vậy chuyện suýt chút nữa trị chết người, cũng có thể lược qua!
Tần Tranh lại nhìn người phụ nữ này nở nụ cười: "Được, nếu cô nói cả người cô đều không thoải mái, tôi sẽ khám cho cô, nhưng mà tôi nói cho cô biết trước, nếu tôi phát hiện cô không có vấn đề gì, nhưng cô lại cứng rắn muốn nói có vấn đề.”
"Tôi sẽ coi như cô bị bệnh mà trị liệu, với tình huống như vậy, bản thân cô đang khỏe mạnh, có thể sau khi trị liệu, sẽ trở thành người tàn tật!"
Lời nói của Tần Tranh làm cho người phụ nữ lập tức trở nên sững sờ.
"Cho nên, phiền cô phối hợp một chút, nếu không, nửa đời sau của cô có thể sẽ phải nằm cả đời ở trên giường bệnh!"
Người phụ nữ này càng ngơ người hơn, không đúng nha, người của Đường thị kia kéo cô ta lại đây, cho cô một vạn đồng, chỉ nói giả bộ không khỏe là được rồi, không nói sau khi trị sẽ tàn phế nha!
Không được, cô ta không thể tàn phế, cô ta còn có con trai, còn có cha mẹ cần chăm sóc!
“Không!” Trong nháy mắt người phụ nữ này sợ hãi, bỗng nhiên đứng lên: "Tôi không sao, tôi rất khỏe, tôi không có bệnh, tôi rất khỏe mạnh!”
Nói xong còn nhảy cẩn lên, sau đó xoay người nhanh như chớp chạy đi!
Một màn này làm cho tất cả mọi người đều sửng sốt, Tần Tranh cũng thấy dở khóc dở cười.
Nhưng ngay sau đó, cả đám người bỗng nhiên thét chói tai, hai mắt tỏa sáng nhìn về phía Đường Bá Hoài!
Kết quả đã được rõ ràng!
Trong lúc hai người khám bệnh, chỉ có Đường Bá Hoài phạm phải sai lầm!
Đường Bá Hoài bối rố, ông ta không ngờ người phụ nữ kia lại bỏ chạy vì sợ lời nói của Tần Tranh!
Sắc mặt ông ta âm trầm, bất chợt mở miệng nói: "Tần Tranh, cậu thật sự muốn tôi chặt tay sao? Cậu là bác sĩ, cậu có thể nhign người khác tự làm hại bản thân không? Cậu chính là bác sĩ!”
Tần Tranh nói: "Bác sĩ Đường, không dám thì cứ nói thẳng, nếu bây giờ phạm phải sai lầm là tôi, ông có nói cho tôi biết, bởi vì ông là một bác sĩ, cho nên không muốn tôi tự làm hại mình hay không?”
Đường Bá Hoài nghẹn họng, sắc mặt từ từ đỏ lên: "Tần Tranh, y đức của cậu đâu rồi! Lại có thể ép một ông già tự chặt tay!”
Những người xung quanh lập tức thở dài: "Rõ ràng chính ông mở miệng khiêu chiến trước!”
"Đúng vậy, nếu bây giờ người thua chính là bác sĩ Tần, ông sẽ tha cho bác sĩ Tần sao!"
Con ngươi Tần Tranh lạnh như băng: "Không chặt cũng được, chúng ta có thể đổi yêu cầu khác.”
Đường Bá Hoài sửng sốt, Tần Tranh có thể tốt bụng như vậy sao?
"Yêu cầu gì?"
Tần Tranh khẽ cười nói: "Dễ thôi, tất cả cửa hàng Trung Y Đường Thị ở Dương Thành đều đổi thành Càn Khôn Đường của tôi! Tất nhiên, tôi sẽ không trả một xu nào!”
Hoặc là người, hoặc cửa hàng.
“Đánh rắm!” Đường Bá Hoài phun một ngụm nước bọt trên mặt đất: "Đường Bá Hoài tao cho dù chết, cũng sẽ không cho mày có được cửa hàng của Đường thị tao, mày đừng có mơ!”
Nói xong, ông ta cầm lấy con dao cắt thuốc bên cạnh, ánh mắt đỏ ngầu: "Tần Tranh, mày hãy nhớ rõ cho tao, món nợ này, tao sẽ tìm mày trả lại! Đường Bá Hoài tao đi đến ngày hôm nay, tất cả đều là do mày ban cho!”
"A!"
Máu tươi bắn tung tóe, Tần Tranh lạnh lùng nhìn tất cả, sát ý trong lòng đối với Đường Bá Hoài càng nặng hơn!
Tất cả những điều này đều là anh ban cho?
Nếu không phải Đường Bá Hoài ông ta không có y đức, ra tay châm cứu không biết gì mà giả bộ hiểu biết, suýt chút nữa đã trị chết người, thì có thể có kết cục như bây giờ không?
Tần Tranh hừ lạnh một tiếng, khi Đường Bá Hoài chặt đứt tay, chuyện hôm nay coi như kết thúc.
"Đừng quên một yêu cầu khác của ông, rời khỏi giới đông y." Tần Tranh lạnh lùng nói, sau đó đóng cửa tiễn khách.
Đường Bá Hoài cắn răng vội vàng không ngừng để thuốc cầm máu lên tay, nghe thấy những lời này của Tần Tranh, cuối cùng phun ra một ngụm máu tươi, thẳng tắp ngã xuống đất!
Sáng sớm hôm sau, chuyện thi đấu của bác sĩ đông y đêm hôm qua đã được công bố ra ngoài.
Thậm chí có đoạn video Đường Bá Hoài tự chặt đứt tay!
Toàn bộ Đường thị đã phải hứng chịu chỉ trích trước nay chưa từng có!
"Tắt, tắt TV cho tôi!"
Trên giường bệnh viện, Đường Bá Hoài giận giữ hét gầm lên!
Học trò ở bên cạnh ông ta vội vàng tắt TV: "Thầy bớt giận, thằng khốn thật đáng chết! Thầy yên tâm, trò trở về sẽ tìm người trực tiếp gϊếŧ chết nó!”
Đường Bá Hoài nhắm mắt không muốn nghe bất cứ lời gì về Tần Tranh.
Đúng lúc này, cửa phòng bệnh đột nhiên bị mở ra, một người mà Đường Bá Hoài làm sao cũng không nghĩ tới, đi vào.
"Bác sĩ Đường, vẫn khỏe chứ?"
Khóe miệng người tới mang theo nụ cười lạnh lùng.
"Có hứng thú hợp tác với tôi hay không, phá huỷ kẻ thù chung của chúng ta không?" Đường Bá Hoài nhíu mày: "Tôi không có dư lực nữa, tôi đã chặt tay rồi, cậu tìm người khác đi.”
“Chuyện này, chỉ có ông mới có thể làm được!” Người kai lấy ra một tờ giấy trắng, đặt ở trước người Đường Bá Hoài: "Nhìn nó xem.”
Đường Bá Hoài cầm lấy tờ giấy lên, khi nhìn thấy chữ trên đó, đột nhiên đứng hình: "Đây là? Phương thuốc?”