Bất Diệt Chiến Thần

Chương 94: Bất cứ giá nào

Lục Phi Dương bưng chén rượu lên liền một hơi cạn sạch, không hề chỉ uống nửa chén. Hôm nay hắn lại muốn nhìn xem, rốt cuộc Liễu Di muốn giở trò gì?

Liễu Di không giở trò gì, chỉ là một chén tiếp một chén uống với Lục Phi Dương, liên tiếp uống bảy tám chén, Lục Phi Dương vấn đề không lớn, nàng lại mặt mũi tươi gay, ánh mắt mê ly, rõ ràng đã say.

Không thể không nói, dung mạo Liễu Di dù không tính tuyệt đỉnh, nhưng có thể xưng được là thượng giai, nhất là xuất thân từ đại gia tộc, có được khí độ ung dung hoa quý, nữ tử bộ lạc Địch Long căn bản không cách nào so sánh.

Một đại mỹ nhân uống say mèm, da thịt trắng hồng, thân thể mềm mại mềm nhũn, cử chỉ yểu điệu, ánh mắt mê ly.

Bộ dạng cực kỳ mê người, trong khi Lục Phi Dương cũng uống không ít, còn là một thiếu niên khí huyết phương cương, bình thường rất ít tiếp xúc người khác phái, càng đừng nói tới là uống rượu với một đại mỹ nữ ở cự ly gần như thế.

Bóng đêm như vẽ, cảnh sắc ưu mỹ, giai nhân thổ khí như lan, mùi thơm trên thân dập dờn bay tới, Lục Phi Dương không say cũng phải say. Hắn thấy Liễu Di lung la lung lay đứng lên rót rượu cho mình, vội vàng đưa tay đi bắt bầu rượu, lại không ngờ bắt phải tay ngọc Liễu Di.

Hắn vội vàng thu tay lại, lúng túng nói:

- Di tiểu thư, đừng uống nữa, ngươi đã say!

Liễu Di lại không để ý, tiếp tục rót cho Lục Phi Dương một chén, cũng rút cho chính mình một chén, rượu tràn hết cả ra ngoài, nàng nhấp một ngụm, lúc này mới nhắm mắt hít thật sâu mấy hơi, nhìn ra vườn hoa xa xa nói:

- Lục Phi Dương, ta cũng không khách sáo với ngươi nữa. Hôm nay ta triệu tập tiểu thư trong gia tộc mời ngươi dự tiệc, là vì gia tộc muốn ta mời chào ngươi, chỉ cần ngươi gật đầu, trừ ta ra, ngươi coi trọng bất cứ tiểu thư nào đều có thể đón về, thậm chí tối nay động phòng cũng được!

Lục Phi Dương sớm đã có dự đoán, hôm nay nộp lên Thanh Long thương Ngân Hồng kiếm đã bại lộ rất nhiều chuyện, Liễu gia coi trọng hắn như vậy cũng là lẽ bình thường.

Một thiên tài có ý nghĩa cực phi phàm đối với một gia tộc, trong khi một tiểu thư trực hệ ở trong mắt đám trưởng lão lại không tính là gì, chỉ cần Lục Phi Dương lấy tiểu thư nào đó, liền xem như gia nhập Nội đường Liễu gia.

Lục Phi Dương không tiếp lời, Liễu Di cũng không quản hắn, tiếp tục cười khổ nói:

- Điều này nói ra rất buồn cười, cũng rất đáng buồn. Những tiểu thư trực hệ trong gia tộc như chúng ta, nhìn thì gọn gàng bóng đẹp, cao cao tại thượng, thật ra đều là giả. Thậm chí chúng ta còn không bằng được thiếu nữ trong bộ lạc bình thường, bởi vì lúc gia tộc cần chúng ta, chúng ta đều phải hi sinh bất cứ lúc nào.

Nói đến đây, trên mặt Liễu Di chớp qua một tia giễu cợt, lắc đầu nói:

- Ngươi biết vì sao Triệu gia có thể kéo được liên hệ với Vũ đại nhân không? Ngươi thật sự cho rằng Vũ đại nhân coi trọng thực lực Triệu gia hay là tộc trưởng Triệu gia biết vuốt mông ngựa?! Sai! Trên thực tế là... Ở Hàn Vân sơn, tộc trưởng Triệu gia dâng con gái bảo bối của hắn cho Vũ đại nhân, hơn nữa còn là cái loại không có bất kỳ danh phận gì. Vũ đại nhân xử lý xong chuyện ở Hàn Vân sơn, vị tiểu thư Triệu gia kia liền sẽ bị vứt bỏ vô tình.

- Hả?

Lục Phi Dương đầy mắt kinh ngạc, cũng tỉnh rượu hơn phân nửa, tiểu thư đại gia tộc không thể làm chủ hôn nhân bản thân, điều này hắn từng nghe nói qua, lại không ngờ Triệu gia ác đến vậy? Trực tiếp dâng một vị tiểu thư tôn quý cho cường giả mặc ý đùa bỡn...

- Ha ha, có phải cảm thấy rất hoang đường?

Vẻ giễu cợt nơi khóe miệng Liễu Di càng đậm, nàng quay đầu nhìn Lục Phi Dương, gằn từng câu từng chữ nói:

- Thật ra ngươi không biết, đêm hôm đó ta cũng bị đưa tới, chỉ là Vũ đại nhân không nhìn trúng mà thôi. Hơn nữa ta còn bị đưa cho ba vị đại nhân, cuối cùng chẳng ai nhìn trúng ta, ha ha ha!

Nói đến đây, nước mắt Liễu Di yên ắng trượt xuống, lúc này nàng đang cười to, nhưng đồng thời cũng đang rơi lệ, bộ dạng như thế khiến Lục Phi Dương không khỏi chấn kinh.

- Di tiểu thư...

Lục Phi Dương muốn an ủi Liễu Di, lại không biết nên bắt đầu nói từ đâu, Liễu Di xoa xoa tròng mắt, lần nữa nâng chén uống cạn, sau đó mới ngẩng đầu nhìn Lục Phi Dương nói:

- Có phải cảm thấy đại gia tộc như Liễu gia Triệu gia quá dơ bẩn? Lục Phi Dương a, thế giới này lớn vượt xa ngươi tưởng tượng, khoan nói bên ngoài, chỉ riêng Bắc Mạc đại gia tộc đã nhiều vô số kể. Liễu gia chúng ta xưng vương xưng bá ở Vũ Lăng thành, nhưng đi ra bên ngoài, tuỳ tiện một cường giả đều có thể dễ dàng hủy diệt. Tỷ như Vũ đại nhân, thậm chí hắn không cần đích thân động thủ, chỉ cần phái thủ hạ đi là được. Có thể kéo được quan hệ với đại nhân vật như thế, đừng nói hi sinh một tiểu thư, dù là tộc trưởng phải quỳ xuống không khác gì con chó cũng phải làm.

Lục Phi Dương không biết nói gì, hôm nay Liễu Di đã lật đổ nhận biết của hắn, khiến hắn càng thêm hiểu rõ sự tàn khốc của thế giới này.

Hô hô!

Liễu Di thở ra một hơi thật dài, ánh mắt khôi phục một tia tỉnh táo, nghiêm mặt nói:

- Lục Phi Dương, ta không dối gạt ngươi, hiện tại Liễu gia chúng ta có thể bị đuổi ra Vũ Lăng thành bất cứ lúc nào. Ba tháng trước gia gia ta trọng thương hôn mê, giờ vẫn chưa tỉnh lại, thậm chí có thể vĩnh viễn sẽ không tỉnh lại. Bởi thế Triệu gia mới dốc hết vốn liếng đi kéo quan hệ với Vũ đại nhân như thế, bọn hắn muốn thay thế Liễu gia chúng ta, trở thành bá chủ mới của Vũ Lăng thành.

- Lục Phi Dương, ngươi còn nhớ lần thức tỉnh huyết mạch khi trước, đứa trẻ Triệu gia thức tỉnh huyết mạch ngũ phẩm không? Lúc này đứa trẻ kia đã được đưa tới gia tộc Vũ đại nhân, thành là đệ tử Nội đường.

- Ở Hàn Vân sơn, Liễu gia chúng ta tổn thất nặng nề, chuyện lần trước chúng ta bị phục kích ở Hàn Vân hạp cốc ngươi cũng biết. Chỉ vì một câu nói của Vũ đại nhân, không có bất kỳ gia tộc nào chủ trì công đạo cho chúng ta, mấy người Thái trưởng lão đều chết vô ích.