Long Thần Ở Rể

Chương 201: Không biết thì im miệng

Ai ai cũng biết đại sư Thích Ngôn của Thiếu Lâm và đạo trưởng Hướng Hư của Võ Đang.

Đây có thể tính là hai người có thực lực mạnh nhất ở tất cả các bảng xếp hạng võ thuật.

Vả lại quả thật bọn họ cũng không khiến người ta thất vọng. Bọn họ vừa mới đánh bại Yamamoto và Yoshino để ngăn cơn sóng dữ, cứu vãn tôn nghiêm của võ thuật Hoa Hạ.

Nhưng mà bây giờ.

Vậy mà Diệp Thu lại nói, hai người này kết hợp lại cũng không phải là đối thủ của Matsushima Taro.

Điều này thực sự khiến cho Chu Thái có chút khϊếp sợ.

Nếu người khác nói lời này, ông ta nhất định sẽ phản bác ngay tại chỗ.

Nhưng lời này là Diệp Thu nói.

Chu Thái tin tưởng, nó vẫn có lý của nó! Dù sao thực lực của Diệp Thu khủng bố cỡ nào, trong lòng Chu Thái tương đối rõ ràng.

Những người được gọi là đại sư võ thuật, ở trước mặt Diệp Thu, quả thật không khác gì những đứa trẻ! Nhưng mà Chu Thái biết rõ, nhưng những người khác chưa chắc đã biết.

Ví dụ như thằng nhóc bé ú ngồi ở bên cạnh Lưu Viễn Chí ở đằng trước.

Cậu ta là fan cuồng của võ thuật Hoa Hạ.

Từ lúc cậu ta thổi phồng Mạc Côn một cách mất não là có thể nhìn ra được.

Mà đối thoại giữa Diệp Thu và Chu Thái.

Cậu ta ngồi yên ở đằng trước, tất nhiên có thể nghe được một chút.

Trước đó Diệp Thu nói Đàm Nhất Trác sẽ bại bởi Yamamoto Matsushima Kazuki.

Cậu ta đã không nhịn được muốn phản bác Diệp Thu mấy câu.

Nhưng kết quả quả thực như là Diệp Thu nói, Đàm Nhất Trác thất bại.

Chuyện này khiến cậu ta cắn răng, đành phải nhịn xuống.

Nhưng mà lần này, thằng nhóc béo ú lại thực sự không thể nhịn nổi, cậu ta trực tiếp quay đầu lại trợn mắt nhìn Diệp Thu một cái, mặt mũi đầy khinh bỉ nói: “Này, thằng cha đeo khẩu trang in hình phim hoạt hình kỳ lạ kia, anh đang ăn nói linh tinh cái gì đấy? Anh có biết gì về võ thuật không? Không biết cũng đừng nói bậy! Đại sư Thích Ngôn và đạo trưởng Hướng Hư là cao thủ cấp cap của giới võ thuật đương thời, hai người bọn họ kết hợp mà không đánh lại người kia sao? Anh nói đùa gì vậy?”

“Tôi chỉ ăn ngay nói thật thôi!” Vẻ mặt của Diệp Thu không có biểu cảm gì, thản nhiên nói.

“Cái rắm, gì mà ăn ngay nói thật, tôi thấy anh đang tự diệt uy phong của mình, tâng bốc uy phong của người khác!”

Thằng nhóc béo ú trợn nhìn Diệp Thu một chút, cậu ta trực tiếp la lên với đám người ở khán đài: “Này này này, tất cả mọi người nghe thử xem, vậy mà người này nói đại sư Thích Ngôn và đạo trưởng Hướng Hư kết hợp sẽ thua bởi tên Matsushima Kazuki kia, mọi người nói có buồn cười hay không?”

Thằng nhóc béo ú vừa nói xong câu này là lập tức hấp dẫn sự chú ý của mọi người xung quanh.

Mọi người tỏ vẻ mặt không tốt trừng mắt nhìn Diệp Thu, bên trong ánh mắt đầy phẫn nộ.

Dù sao vừa rồi đại sư Thích Ngôn và đạo trưởng Hướng Hư kết hợp đánh tan hai tên cao thủ Karate, bảo vệ tôn nghiêm võ thuật Hoa Hạ, cũng bảo vệ tôn nghiêm người Hoa.

Chuyện này đã trở thành anh hùng trong lòng bọn họ làm bọn họ vô cùng sùng bái.

Diệp Thu dám nói đại sư Thích Ngôn và đạo trưởng Hướng Hư kết hợp sẽ thua bởi Matsushima Kazuki.

Điều này theo như bọn họ suy nghĩ, quả là đang sỉ nhục hai vị anh hùng.

Trong lúc nhất thời, mọi người đều không nhịn được.

“Này thằng ranh con kia, có biết nói chuyện hay không? Không biết nói chuyện thì ngậm miệng lại!”

“Đúng đấy, hai vị đại sư là Thích Ngôn và Hướng Hư có võ nghệ cao cường, làm sao lại thua bởi tên Matsushima Kazuki kia được? Nếu như anh xem không hiểu thì anh có thể ngâm miệng cho kín vào, đừng có ngồi đó mà ăn nói bậy bạ!”

“Thật sự coi bản thân mình là gì thế, cuộc chiến giữa các đại sự, mà để anh đến đánh giá à?”

“Thằng ranh con này đang tấu hài đấy à, nếu như đại sư Thích Ngôn và đạo trưởng Hướng Hư kết hợp mà thua, con mẹ nó tôi sẽ trực tiếp biểu diễn màn tiêu chảy ngược!”

Đám người trừng mắt nhìn Diệp Thu, rối rít trách móc.

Chu Thái sầm mặt lại với chuyện này, vừa mới chuẩn bị quát lớn lại thu lại.

Diệp Thu khoát tay áo, thản nhiên nói: “Được rồi, không cần phí nước bọt với bọn họ!”

“Vâng!” Chu Thái nhẹ gật đầu, chỉ có thể bỏ qua.

Thấy vậy, thằng nhóc béo ú còn tưởng rằng Diệp Thu sợ rồi, cậu ta tỏ vẻ mặt khinh thường trợn mắt nhìn Diệp Thu một cái, mặt mũi đầy khinh bỉ nói: “Thằng kia, nếu tôi là anh, chắc chắn hiện tại tôi sẽ trực tiếp chuồn đi, chứ không phải tiếp tục ngồi ở đây. Không thì chờ sau đó đại sư Thích Ngôn và đạo trưởng Hướng Hư đánh bại tên Matsushima Kazuki kia rồi, anh đợi đến lúc bị vả mặt đi. Đến lúc đó, tôi xem anh sẽ bị xấu mặt thế nào!”

Nói xong, thằng nhóc béo ú cười khẩy, trực tiếp xoay người đi.

Lưu Viễn Chí thấy vậy cũng chỉ lắc đầu, thở dài một hơi, lập tức xoay người.

Ông ấy còn tưởng rằng Diệp Thu là nhân vật lớn gì, ông ấy còn cảm thấy vô cùng hứng thú, chuẩn bị sau khi bàn luận đấu võ kết thúc, nghĩ cách nói chuyện kết giao với Diệp Thu một chút.

Nhưng hiện tại xem ra, lời nói và hành động của Diệp Thu làm ông ta thất vọng, tất nhiên cũng đã mất đi hứng thú muốn kết bạn với Diệp Thu.

Mắt thấy trên võ đài đã sắp sửa bắt đầu.

Tất cả mọi người dời lực chú ý lên trên võ đài lần nữa.

Về phần Diệp Thu lại bị bọn họ xem thành trò cười.

Trên võ đài.

Đại sư Thích Ngôn và đạo trưởng Hướng Hư nhìn Matsushima Kazuki, trên mặt hiện đầy nghiêm nghị

Bởi vì hai người đều biết trên người mình gánh lấy hy vọng của tất cả mọi người ở đây…

Có thể nói như vậy.

Hôm nay hai người bọn họ không thể thất bại.

Một khi thất bại, như vậy sẽ không còn ai có thể chống lại Matsushima Kazuki.

Mặt mũi của võ thuật Hoa Hạ, cũng phải mất hết! Cho nên áp lực bây giờ trên lưng hai người, to lớn đến cỡ nào.

“Cùng lên đi, đừng nói tôi không có hai người cơ hội, tôi có thể cho hai người xuất chiêu trước!”

Matsushima Kazuki nhìn hai vị đại sư là Thích Ngôn và Hướng Hư, nhếch miệng lên một nụ cười khinh bỉ, mặt mũi đầy khinh thường nói.

“Kiêu căng ngạo mạn! Cậu nhất định sẽ phải trả giá thật lớn vì sự cuồng vọng của mình!”

Đạo trưởng Hướng Hư cắn răng, lập tức quay đầu nhìn sang đại sư Thích Ngôn rồi nhẹ gật đầu.

Đại sư Thích Ngôn lập tức đã hiểu ý của đạo trưởng Hướng Hư.

Hai người lập tức phân nhau ra, dự định, đồng thời tiến công thế gọng kìm Matsushima Kazuki từ hai phương hướng khác nhau.

“Không có thực lực, gọi là kiêu căng ngạo mạn, có thực lực gọi là tự tin. Đối phó với hai ông già các người, nói thật, tôi thật sự không cần tốn nhiều sức!” Mặt mũi của Matsushima Kazuki đầy khinh thường nói.

Lời này thật ngông cuồng! Mọi người đang ngồi xem nghe xong đã tức giận đến cắn răng.

Hiện tại bọn họ đã không kịp chờ đợi muốn xem đến đoạn hai vị đại sư hung hăng dạy dỗ Matsushima Kazuki cho đã.

Bởi vì chỉ có như thế mới có thể triệt để phát tiết ra sự tức giận trong lòng bọn họ.

“A di đà phật, ra tay!”

Đại sư Thích Ngôn sầm mặt lại, trực tiếp thi triển ra Long Trảo Thủ của Thiếu Lâm, vọt tới chỗ Matsushima Kazuki.

Một bên khác, đạo trưởng Hướng Hư cũng giống như thế.

Đối mặt với hai cao thủ đánh gọng kìm.

Matsushima Kazuki vẫn đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, trên mặt hiện đầy khinh thường và xem thường.

Chỉ trong chốc lát sau.

Hai cao thủ đi tới bên cạnh Matsushima Kazuki.

Đạo trưởng Hướng Hư dẫn đầu vung kiếm đâm tới chỗ Matsushima Kazuki.

Khóe miệng của Matsushima Kazuki có chút cong lên, anh ta nghiêng người nhẹ nhàng tránh thoát một kiếm này, tay phải lập tức hóa thành một chưởng, trực tiếp chém vào trên trường kiếm của đạo trưởng Hướng Hư.

“Keng keng!”

Chỉ nghe một tiếng vang thanh thúy.

Trường kiếm của đạo trưởng Hướng Hư lại bị Matsushima Kazuki dùng tay trực tiếp chém thành hai khúc!

Tình huống này không chỉ khiến cho mọi người ở đây đều ngây ngẩn cả người.

Ngay cả đạo trưởng Hướng Hư cũng ngây ngẩn ra tại chỗ!