"Tại sao lại như vậy?
Tại sao! Tập đoàn Scott các người đã nói là muốn ủng hộ tôi, trợ giúp tôi ngồi vào vị trí giám đốc điều hành cơ mà?
Tại sao bây giờ lại muốn ủng hộ cho Lâm Thanh Nhã! Tập đoàn Scott các người là đồ lật lọng vậy sao?"
Lâm Vĩ xông lên, trừng mắt nhìn Kuro và Michael, sắc mặt khó coi gào thét.
“Cậu Lâm, không được vô lễ!”
Sắc mặt Triệu Hồng Đào thay đổi, vội vàng chặn Lâm Vĩ lại.
Mặc dù ông ta cũng đứng về phía Lâm Vĩ.
Nhưng Kuro là cậu chủ của gia tộc Scott a.
Nếu mà đắc tội người ta.
Thì Lâm Thị xác định gặp họa rồi! “Ai nói muốn ủng hộ cậu?”
Kuro lạnh lùng trừng mắt nhìn Lâm Vĩ một cái, cười lạnh nói: “Thomas nói muốn ủng hộ cậu, đó chỉ là ý kiến của mình cậu ta, cậu ta không thể đại diện cho tập đoàn Scott chúng tôi. Huống hồ, bây giờ cậu ta đã bị đuổi khỏi tập đoàn Scott rồi. Vì thế những chuyện mà cậu ta hứa với cậu trước kia, không liên quan với tập đoàn Scott chúng tôi!”
"Anh…Anh…"Lâm Vĩ tức đến nỗi người run lên.
"Sao thế?
Cậu còn có ý kiến gì nữa sao?"
Kuro khinh thường cười một cái, lạnh lùng hỏi.
“Tôi con mẹ nó…” Lâm Vĩ đang định nổi nóng với Kuro.
Triệu Hồng Đào thấy thế, sợ tới mức sắc mặt thay đổi, vội vàng giữ Lâm Vĩ lại, trấn an nói: “Cậu Lâm, cậu phải bình tĩnh, cậu chủ Kuro thân phận cao quý, cậu đừng vì cơn nóng giận tức thời, nói ra những lời không nên nói, vì thế phá hủy Lâm Thị, phá hủy cả nhà họ Lâm!”
“Hừ!”
Lâm Vĩ tức giận dậm chân, cắn răng, chỉ có thể nổi giận đùng đùng xoay người về đến chỗ ngồi của mình, ngồi xuống.
Triệu Hồng Đào thấy thếm cũng thở phào một hơi, sau đó nhìn Kuro, mang theo khuôn mặt tươi cười nói: “Người trẻ tuổi không hiểu chuyện, mong cậu chủ Kuro rộng lòng bỏ qua!”
“Không sao!”
Kuro khoát khoát tay, sau đó xoay người đi tới trước mặt Lâm Thanh Nhã.
Mà thời phút này thái độ của cậu ta cũng quay ngoắt một trăm tám mươi độ, cậu nhìn Lâm Thanh Nhã, cực kỳ khách khí nói: “Lâm tổng, lúc trước bởi vì Thomas làm cho cô khó chịu, mong cô thứ lỗi. Từ nay về sau, tập đoàn Scott sẽ mãi mãi hợp tác với cô, mong rằng chúng ta có thể hợp tác vui vẻ!”
Một màn này.
Lâm Thanh Nhã ngây ngẩn cả người.
Cô cũng không ngờ sự việc sẽ phát triển tới bước này.
Lúc đầu sau khi thấy bỏ phiếu xong, cô đã hết hi vọng rồi, cô nghĩ rằng hôm nay chắc chắn mình sẽ bị bãi miễn.
Nhưng không ngờ, mọi chuyện sau đó lại liên tục đảo ngược.
Đầu tiên là Thomas đi vào phòng họp quỳ xuống xin lỗi cô.
Tiếp theo, thế mà đến cả cậu chủ của gia tộc Scott cũng tới.
Hơn nữa còn tỏ rõ thái độ là muốn ủng hộ cô, hợp tác với cô.
Điều này làm cho Lâm Thanh Nhã cực kỳ kinh ngạc, quả thực là một cảm giác như đang nằm mơ vậy, miệng há ra nửa ngày, không nói ra lời.
Nhưng mà.
Kuro thấy Lâm Thanh Nhã không nói chuyện, không trả lời mình, cậu còn tưởng Lâm Thanh Nhã có ý kiến gì với mình cơ.
Điều này làm cậu một trận.
Bởi vì vậu rất rõ, vị Lâm tổng này chính là vợ của Diệp Thu a! Đâu là người mà cậu tuyệt đối không thể đắc tội, nhất định phải cung phụng như tổ tông ấy.
Nếu không Diệp Thu sẽ tiêu diệt gia tộc Scott mất! Nghĩ tới đây.
Kuro vội vàng nhìn Lâm Thanh Nhã, mỉm cười hỏi: "Lâm tổng, xin hỏi có phải cô có chỗ nào không hài lòng với tập đoàn Scott không?
Nếu mà có thì cô cứ nói, chúng tôi nhất định sẽ sửa!"
Lời này vừa nói ra.
Tất cả các thành viên trong ban giám đốc đều kinh hãi.
Tập đoàn Scott cao quý nhường nào a! Doanh nghiệp bình thường chạy tới cầu xin muốn hợp tác cùng đã là cực kỳ khó khăn.
Cho dù là tập đoàn Lâm Thị, đã bàn với tập đoàn Scott lâu như vậy rồi mà vẫn chưa bàn xong.
Mà hôm nay.
Cậu chủ Kuro của gia tộc Scott, lại nói ra những lời như thế này.
Thậm chí còn hơi có ý muốn xin hợp tác cùng Lâm Thanh Nhã.
Điều này khỏi nói đã làm cho bọn họ kinh ngạc thế nào.
Lâm Thanh Nhã cũng run lên, vội vàng khoát tay, giải thích: “Không…Không có ý kiến gì, vừa nãy tôi chỉ đang cảm thấy hơi khó tin, vì sao đột nhiên tập đoàn Scott các anh lại chọn hợp tác với tôi chứ?”
“Chúng tôi lựa chọn như vậy, tất nhiên là có lý do của chúng tôi!”
Kuro mỉm cười nói.
Mà ánh mắt cậu ấy, lại vô ý liếc qua Diệp Thu bên cạnh.
“Được rồi, nếu cậu chủ Kuro không muốn nói nhiều, vậy thì tôi cũng không hỏi nhiều nữa. Tôi sẽ dùng hành động chứng minh, lựa chọn của các anh là rất chính xác. Hy vọng sau này chúng ta có thể hợp tác vui vẻ!”
Lâm Thanh Nhã kìm chế lại vui sướиɠ trong lòng, gật đầu nói.
Dẫu sao thì có thể hợp tác với tập đoàn Scott, không những có thể bảo vệ vị trí giám đốc điều hành của cô, còn có thể làm cho tập đoàn Lâm Thị phát triển thuận lợi trong hai mươi năm tới.
Trong lòng Lâm Thanh Nhã rất vui mừng, đúng là như thể nhặt được một món hời lớn.
Thế nhưng cô lại không biết.
Giờ phút này Kuro còn vui hơn cả cô.
Theo như Kuro thấy, tập đoàn Scott có thể hợp tác với Lâm Thị.
Cũng chẳng khác nào làm sâu sắc thêm mối quan hệ giữa gia tộc Scott và Diệp Thu.
Điều này đối với gia tộc Scott rất muốn quan hệ gần hơn với Diệp Thu mà nói.
Tuyệt đối là một tin tức cực kỳ tốt.
Cho nên giờ phút này Kuro mới là người kích động nhất trong lòng.
“Được được được, chúng ta nhất định sẽ hợp tác vui vẻ!”
Kuro nhếch miệng cười nói.
Sau đó cậu liền quay đầu nhìn về phía Triệu Hồng Đào, nói: “Triệu phó tổng, tôi nghe nói vừa nãy các ông đang bỏ phiếu một lần nữa để chọn ra giám đốc điều hành, bây giờ có cần tiếp tục nữa không?”
“Không…Không cần nữa rồi, tôi nghĩ, chắc là không có ai phải đối Lâm Thanh Nhã tiếp tục đảm nhiệm vị trí giám đốc điều hành của Lâm Thị!”
Triệu Hồng Đào vội vàng xua tay, cười mỉa nói.
Sau đó ông ta quay đầu nhìn về phía các thành viên trong hội đồng quản trị, hỏi: “Tôi nói có đúng không?”
“Đúng đúng đúng!”
Những thành viên trong hội đồng quản trị đều vội vàng gật đầu.
Dù sao thì bọn họ cũng không dám dắc tội Kuro.
“Một khi đã vậy, thế chúng tôi xin phép về trước đây!”
Nói xong.
Kuro mỉm cười gật đầu với Lâm Thanh Nhã, sau đó liền dẫn theo Michae dời khỏi phòng họp.
“Chúng ta cũng tan họp thôi!”
Triệu Hồng Đào nhìn mọi người trong hội đồng quản trị rồi khoát khoát tay, sau đó cũng đi ra ngoài phòng họp.
Dù sao thì lần họp cổ đông lần này, mục đích chính yếu là muốn giúp Lâm Vĩ ngồi vào vị trí giám đốc điều hành.
Nhưng hôm nay Lâm Thanh Nhã đã có được sự ủng hộ của Kuro.
Thế thì hội đồng quản trị có họp tiếp thì cũng không có ý nghĩa gì nữa.
Theo Triệu Hồng Đào rời đi, mọi người trong hội đồng quản trị cũng lục tục rời đi.
Chẳng mấy chốc.
Trong phòng họp chỉ còn lại Lâm Thanh Nhã, Diệp Thu, và Lâm Vĩ.
Diệp Thu liếc mắt nhìn qua vẻ mặt xanh mét của Lâm Vĩ, gương mặt trên tức nói: “Ai ya, hình như nguyện vọng của người nào đó đã tan tành rồi!”
Nghe thấy lời này.
Sắc mặt Lâm Vĩ lập tức trầm xuống, cắn răng, vẻ mặt oán giận nói: "Diệp Thu, anh đừng vội đắc ý, cho dù lần này tôi thất bại thì có sao?
Tôi vẫn là cậu chủ của nhà họ Lâm, còn anh, vẫn là một tên phế vật ở rể được bao nuôi, chúng ta cứ chờ xem, trước sau gì cũng có một ngày, tôi sẽ làm cho anh giống như con chó, bò ra khỏi nhà họ Lâm chúng tôi!"
“Được, tôi đợi ngày đó!”
Diệp Thu bình thản nói.
“Hừ!”
Lâm Vĩ tức giận hừ lạnh một tiếng, nổi giận đùng đùng đi ra khỏi phòng họp.
Đến lúc này, trong phòng họp chỉ còn lại ai vợ chồng Diệp Thu và Lâm Thanh Nhã…