Mộ Dung Kính trừng mắt, quát lớn: “Thời điểm luyện đan nổ lô, đan dược không có khả năng bảo tồn hoàn chỉnh, vừa rồi Trương lão tuyên bố ta chiến thắng, không có người chú ý tới động tác của Hứa Phong, ai có thể cam đoan hắn không phải trong khói đen lén đổi đan dược!”
“Mộ Dung Kính, ngươi đủ rồi, nhất cử nhất động của Hứa Phong ta đều nhìn ở trong mắt, ngươi nếu còn tiếp tục dây dưa nữa thì đừng trách ta khai trừ ngươi khỏi Luyện Đan Sư Công Hội!”
Tiếng nói của Mộ Dung Kính vừa dứt, thanh âm tràn ngập uy nghiêm của Ngao Nguyệt lập tức vang lên, lúc này nàng khôi phục vẻ ung dung hoa quý, trên thân tản ra uy nghiêm không thể xâm phạm.
"Hội trưởng...”
Mộ Dung Kính ánh mắt sốt sắng định nói thêm gì nữa, không đợi hắn nói ra đã bị Ngao Nguyệt quát bảo ngưng lại!
"Ngươi ngậm miệng! Trận so đan này cực kì công bằng, ở đây tất cả mọi người đều có thể làm chứng, ngươi không được ở chỗ này hồ nháo!” Ngao Nguyệt mang trên mặt uy nghiêm không thể nghi ngờ, cả người tỏa ra phong thái nữ cường nhân.
Mộ Dung Kính trông thấy Ngao Nguyệt thần sắc tràn đầy giận dữ, trong lòng không khỏi run lên!
Sau một khắc, hắn cười khổ một tiếng, ánh mắt trở nên ảm đạm, mái tóc màu đen vậy mà lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được chuyển thành hoa râm, cả người trong nháy mắt giống như là già đi mười mấy tuổi.
Bịch!
Mộ Dung Kính đặt mông ngồi dưới đất, khuôn mặt tái nhợt, tinh thần thống khổ, tín niệm sụp đổ, mất hết can đảm!
Ngao Nguyệt không tiếp tục để ý tới Mộ Dung Kính nữa, nàng hướng về Hứa Phong đi tới đứng bên cạnh hắn, ánh mắt thanh lãnh cao ngạo khẽ nhìn qua một lượt, cao giọng nói ra: “Ta lấy thân phận hội trưởng Luyện Đan Sư Công Hội tuyên bố, Hứa Phong cùng Mộ Dung Kính sau khi so đan kết thúc, người thắng cuối cùng là Hứa Phong!”
Rống! Rống! Rống!
Trong nghị sự đường bộc phát ra tiếng hoan hô hò hét như sấm, coi như nơi này phần lớn người đều cùng Hứa Phong chưa từng gặp nhau, thậm chí trước kia còn cho rằng hắn là phế vật cùng sỉ nhục của Hứa gia.
Nhưng hiện tại giờ khắc này, Hứa Phong chính là vinh quang của Hứa gia, một thiên tài tuổi trẻ mười lăm tuổi Luyện Đan Sư, một thiếu niên có thể trong so đan đánh bại Mộ Dung Kính, luyện chế ra hai văn đan dược.
“Dựa theo ước định trước đó, từ ngày hôm nay, Hứa Phong chính là thủ tịch Luyện Đan Sư của Luyện Đan Sư Công Hội Càn Linh Thành!” Ngao Nguyệt thanh âm uy nghiêm vang lên lần nữa, trong nháy mắt đem "sức nóng" trong bầu không khí đẩy tới đỉnh điểm.
Đám người Hứa gia nghị luận ầm ĩ, ai cũng biết ý nghĩa của thủ tịch Luyện Đan Sư, đây cơ hồ xác định thân phận Hứa Phong chỉ dưới hội trưởng và phó hội trưởng tại Luyện Đan Sư Công Hội Càn Linh Thành!
Dù cho hiện tại mọi người đều biết, luyện đan thuật của Hứa Phong xa xa còn không xứng trở thành thủ tịch Luyện Đan Sư, nhưng không có người sẽ hoài nghi tương lai của hắn!
Oa!
Vương Giai Kỳ vui sướиɠ nhảy dựng lên, giờ khắc này thần kinh căng cứng của nàng đều đã buông xuống, trong quá trình so đan, nàng quả thực vì Hứa Phong mà đổ mồ hôi lạnh.
Giờ khắc này, khi mọi vấn đề đã lắng xuống, nàng lòng tràn đầy vui mừng nhìn bóng lưng gầy gò kia của hắn, trong mắt rực rỡ hào quang, giống như là mình phát hiện một khối ngọc thô, dần sẽ nở rộ quang huy.
Trong mắt Tô Nhược Vũ tràn đầy rung động, nàng cùng Hứa Thiên Tuyết liếc nhau, đều có thể nhìn ra sự kinh ngạc trong mắt đối phương, dù hai nàng có nghĩ qua Hứa Phong sẽ chiến thắng Mộ Dung Kính, nhưng khi Hứa Phong thật sự thắng, các nàng y nguyên cảm thấy không thể tưởng tượng được.
Hứa Thiên Vũ trên mặt cười khổ không thôi: Tiểu tử, ngươi có thực lực như vậy, ngươi làm sao không nói sớm ah!
Tô Minh Viễn thì là mừng thầm, chuyến này hắn đến Hứa gia biểu lộ thái độ của mình cực kì thành ý, hắn rất có lòng tin có thể có được hảo cảm của Hứa Phong.
Hứa Hàn thì suy nghĩ hoàn toàn tương phản, sắc mặt âm trầm bất định, trong ánh mắt nhìn về Hứa Phong lóe lên một tia sát cơ rất khó phát hiện.
Tâm tình mọi người không giống nhau, nhưng tâm điểm tại thời khắc này đều là thiên tài Luyện Đan Sư trước mắt này!
Ầm!
Bỗng ngay lúc này, đại môn nghị sự đường ầm vang nổ tung, gỗ vụn bay tứ tung, lập tức hai thân ảnh bay ngược vào sảnh, nặng nề ngã trên mặt đất, chính là hạ nhân phụ trách thông báo của Hứa gia.
Ai?!
Trong đại sảnh, tất cả mọi người vì đó mà sững sờ!
Người nào to gan như vậy, dám xông vào Hứa gia nghị sự đường, còn đả thương hạ nhân!
Phải biết, lúc này bên trong nghị sự đường không chỉ có gia chủ Hứa gia cùng các trưởng lão, ngay cả Tô gia gia chủ, Luyện Đan Sư Công Hội hội trưởng đều có mặt tại đây.
Ai dám lỗ mãng!
Ánh mắt mọi người đều hướng về cửa chính, mọi người đều biết kẻ sắp bước vào nghị sự, chỉ cần không phải đồ đần, như vậy kẻ đến không có ý tốt.
Đại khái hai ba cái hô hấp, ba đạo thân ảnh mơ hồ chậm rãi hiển hiện, theo bụi mù lắng xuống, ánh mắt mọi người dần dần trở nên rõ ràng.
Trong ba người này, cầm đầu là một thiếu niên niên kỷ khoảng mười bảy mười tám tuổi, dung mạo anh tuấn góc cạnh rõ ràng, trên mặt mang theo một tia âm tàn, cánh tay trái bao lấy vải trắng nhưng vẫn như cũ giống sợi mì vô lực rủ xuống.
Sau lưng thiếu niên đi theo hai trung niên nam tử, hai người này khuôn mặt bặm trợn, trên thân tản ra khí thế mạnh mẽ, rất rõ ràng, bọn hắn là không có thiện ý.
“Hứa Phong ở đâu?”
Thiếu niên cầm đầu khóe miệng lộ ra một độ cong tàn nhẫn, ánh mắt ngạo mạn quét qua đám người Hứa gia, giống như là tùy tiện liếc qua.