“A, chị gái kia hôm nay đã chuyển tới đây rồi sao?” Tống Yến Gia nhìn thấy hai người đứng ở bên cạnh bàn, gãi gãi đầu.
“Đúng, tôi là Thẩm Tống.” Thẩm Tống nhìn chàng trai đối diện cười cười, cô gái mặc áo cộc tay sọc xanh, quần đùi màu đen trước khi tan làm, trông có vẻ vừa tươi tắn vừa sạch sẽ.
Tống Yến Gia có đôi mắt quả hạnh, ở trên người chàng trai này có vẻ cực kì đáng yêu, mũi không cao thẳng như Lăng Hoài Phong, các nét trên khuôn mặt cũng mềm mại hơn, làm cho người ta cảm thấy cực kì thân thiết.
“Về thật đúng lúc, vừa mới làm xong cơm, ăn cơm đi.” Thẩm Tống cởi chiếc tạp dề sau lưng, treo trên tường phòng bếp.
Chờ cậu trở về, hai người đều không có động đũa chờ cậu, cho đến sau khi cậu ngồi xuống, mọi người mới cùng nhau bắt đầu động đũa.
“Wow, chị ơi, đây đều là một mình chị làm?” Tống Yến Gia cầm đũa gắp một miếng thức ăn.
Tuy rằng chỉ là món ăn đơn giản, nhưng tay nghề của cô rất tốt, hương vị vừa miệng, so với đầu bếp trong nhà cậu thậm chí cũng không thua kém chút nào.
“Em cho tới bây giờ chưa từng ăn qua món nào ngon như vậy, xem ra Hoài Phong quyết định để chị ở lại là quyết định chính xác nhất.” Tống Yến Gia cười hì hì nhìn Thẩm Tống.
Tống Yến Gia luôn luôn nói nhiều, không ngừng đặt câu hỏi cho Thẩm Tống, ba người họ coi như cũng có một bữa ăn vui vẻ với nhau.
Ba người sau khi ăn cơm xong nhìn một bàn bát và đĩa đều lâm vào trầm mặc.
Hai người trông có vẻ đều là thiếu gia, chưa từng làm loại chuyện rửa chén này, nhưng Thẩm Tống làm xong một bữa cơm cũng không định động đậy.
Sau vài phút trầm mặc quỷ dị, Thẩm Tống đề nghị ba người chơi kéo búa bao quyết định.
Vì thế ba người nghiêm túc thật sự đưa tay ra sau lưng, lại cùng nhau vươn tay ra, Thẩm Tống và Tống Yến Gia đều ra kéo, Lăng Hoài Phong ra bao.
“Ha ha ha ha ha ha, cố lên, tôi tin tưởng anh có thể.” Thẩm Tống sau khi phát ra một tiếng cười bạo liền vỗ vai Lăng Hoài Phong, ra hiệu cổ vũ anh sau đó trực tiếp lên lầu.
“Em cũng lực bất tòng tâm.” Tống Yến Gia cho Lăng Hoài Phong một vẻ mặt đồng tình, cũng rời khỏi bàn ăn.
Lăng Hoài Phong đứng trước bồn rửa chén, sau khi đập nát hai cái đĩa, hơn nữa tay dính đầy dầu mỡ, rửa vài lần mới rửa sạch, bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ về tính khả thi của việc mua một cái máy rửa chén bát.
Sau khi rửa chén xong, Lăng Hoài Phong cẩn thận rửa đi rửa lại tay nhiều lần, sau đó cẩn thận ngửi ngửi tay mình, quả thật không có mùi dầu mỡ, mới kiên quyết quyết định mua máy rửa chén.
Trên lầu, Thẩm Tống ở trong phòng bếp nửa ngày, toàn thân đều là mùi khói dầu, định tắm rửa một lần nữa, cô cảm thấy số lần tắm rửa hôm nay của mình hình như hơi nhiều, cũng không biết có tắm đến tróc da hay không.
Bên này, Lăng Hoài Phong đi vào phòng ngủ, ở trong phòng ngủ Tống Yến Gia đang nằm trên giường chỉ mặc độc một chiếc qυầи ɭóŧ đùi nam.
Tống Yến Gia thấy anh tiến vào, ánh mắt sáng ngời giống như cá gặp nước ngồi dậy.
Lăng Hoài Phong cũng ngồi lên giường, gần đây bên nhà thúc giục, cho nên bọn họ quyết định lập tức cho Thẩm Tống vào ở.