“Nói ra thì món gì cô cũng có thể làm sao?” Lăng Hoài Phong có chút không tin tưởng nhìn cô.
“Chỉ cần siêu thị này có đồ ăn, anh nói tên là tôi có thể làm.” Thẩm Tống có chút kiêu ngạo nói, chỉ cần người nếm qua tay nghề nấu nướng của cô, cũng không có ai không nói tốt.
Lăng Hoài Phong nhìn dáng vẻ kiêu ngạo của cô giống như một con mèo nhỏ vểnh đuôi lên, chỉ cần anh đưa tay vuốt lông, cô sẽ duổi thẳng tay chân, sau đó nghiêng đầu nhìn anh.
Lăng Hoài Phong bị trí tưởng tượng của mình chọc cười, giọng người đàn ông trầm thấp nhưng lại cực kì quyến rũ, cười ra làm cho Thẩm Tống nhớ tới cảm giác vừa cao trào.
Trên mặt Thẩm Tống lập tức trở nên ửng đỏ, bóc bừa bãi gạo trước mắt.
Trước khi đến cô nhìn một chút, hai người trước đây dường như chưa bao giờ nấu cơm, trong tủ lạnh chỉ có nước và mấy chai rượu.
Cái giá phải trả để Lăng Hoài Phong tự gọi món chính là, hai người túi lớn túi nhỏ xách đồ lên lầu, có một nửa là đồ ăn, một nửa là đồ ăn vặt Thẩm Tống tự mình mua.
Thẩm Tống có chút ngượng ngùng, nhưng lúc trước cô đã nói mình cầm đồ ăn vặt, nhưng Lăng Hoài Phong một chút cũng không động đậy, tất cả mọi thứ đều tự mình cầm.
Thẩm Tống vừa ăn kem vừa mua từ siêu thị, vừa nhìn anh xách hai túi đồ lên lầu.
Lăng Hoài Phong đã tập luyện một thời gian, cho nên những thứ này đối với anh mà nói còn không tính là gì, huống hồ cũng không xách bao lâu liền đi vào thang máy.
Sau khi lên lầu, Thẩm Tống lấy một chai đồ uống từ trong túi đồ ăn vặt của mình đưa cho anh, đồ ăn vặt là tiền cô tự trả, Lăng Hoài Phong vốn định cùng nhau quẹt thẻ, nhưng Thẩm Tống từ chối.
Anh ngồi trên sô pha, Thẩm Tống liền thay quần áo đi vào phòng bếp.
Tuy rằng không thường xuyên nấu cơm, nhưng đồ đạc trong phòng bếp đều có đầy đủ, Thẩm Tống nhanh nhẹn bắt đầu nấu cơm xào đồ ăn.
Nghe tiếng va chạm nồi niêu xoong chảo, Lăng Hoài Phong lần đầu tiên cảm nhận được sự ấm áp trong ngôi nhà này.
Cửa phòng bếp không đóng, Lăng Hoài Phong ngồi trên sô pha có thể nhìn thấy bóng lưng bận rộn của cô, trong lòng khó có được cảm thấy bình tĩnh.
Hôm nay là ngày đầu tiên cô chuyển đến đây, nghe Lăng Hoài Phong nói lát nữa Tống Yến Gia cũng sẽ trở về, Thẩm Tống làm bốn món mặn một cái canh.
Lăng Hoài Phong thấy cô làm xong, cũng giúp cô bưng thức ăn lên bàn, sườn xào chua ngọt, cánh gà sốt với coca, đĩa rau xào đơn giản, cà kho, canh sườn ngô củ sen, nhìn bề ngoài rất bắt mắt, anh vừa ngồi trên sô pha đã ngửi thấy mùi thơm trong phòng bếp.
“Tống Yến Gia lúc nào thì trở về?” Thẩm Tống còn mặc khăn quàng cổ, nếu Tống Yến Gia về quá muộn, đồ ăn có thể sẽ nguội.
Cô vừa nói xong, còn chưa đợi Lăng Hoài Phong trả lời, cửa liền truyền đến tiếng mở cửa.
“Hoài Phong, anh đã đặt đồ ăn à? Thơm như vậy, em còn tưởng rằng anh chưa ăn, em còn mua chút thịt nướng. “
“Hoài Phong, sao anh không nói lời nào a.” Tống Yến Gia không nghe thấy câu trả lời của anh, thay giày xong liền đi tới.