Một lúc lâu sau, Thẩm Tống rốt cục từ trong thất thần bình tĩnh lại, đẩy tay Lâm Hoài Phong còn đang làm loạn trên người, quấn chiếc khăn tắm đang rải rác trên giường lên người.
Sải bước qua anh, đứng trên mặt đất đối mặt với anh, giống như hai người bọn họ là hai người xa lạ, nhưng khóe môi cô thậm chí còn dính đầy ti.nh dịch mà anh mới bắn vài phút trước.
Thẩm Tống thấy anh nhìn chằm chằm khóe môi mình, nhếch khóe miệng, dùng ngón trỏ lau sạch ti.nh dịch trên khóe môi mình, ngón tay trắng nõn dính đầy ti.nh dịch màu trắng sữa, ghét bỏ trực tiếp bôi lên áo thun trắng của anh.
Nhìn anh vừa mới xuất tinh, khoé mắt đầy mê hoặc, bĩu môi, hai tay khoanh tay nhìn Lăng Hoài Phong bằng nửa con mắt.
Anh vẫn còn ở trong dư vị cao trào chưa hoàn hồn lại, cô nhấc đôi chân trắng nõn lên, giẫm lên trên dương vậ.t còn tiếp xúc với không khí, dùng lòng bàn chân mềm mại cọ qua cọ lại.
“Sít... Ha...” Hai tay Lăng Hoài Phong chống trên giường, ngửa ra sau, hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ cô gái mang đến cho anh.
“Sướиɠ không? Hửm?” Thẩm Tống một tay bóp cằm anh, sau đó dùng ngón chân cọ cọ vào miệng chuông của anh.
“Ừm... Sướиɠ...” Người đàn ông nhịn không được vùi đầu trước ngực cô, dùng sống mũi cao thẳng cọ qua cọ lại, nắm lấy một sợi tóc dài buông xoã trên vai cô, đặt ở dưới mũi mυ'ŧ lấy.
Cô vừa mới tắm rửa, mái tóc vừa mới trải qua trận là.m tình vừa rồi hương thơm nhanh chóng càng thêm nồng đậm, đó là một mùi hoa nhàn nhạt xen lẫn với mùi thơm trên cơ thể của cô.
Thẩm Tống ở nơi anh không nhìn thấy nở nụ cười nham hiểm, đè chặt khăn tắm bị anh cọ xát có chút lỏng ra, một cước đạp vào l*иg ngực anh, anh không phòng ngừa trực tiếp bị cô đá ngã trên giường.
“Đáng tiếc, tôi không muốn để cho anh sướиɠ.” Có một nụ cười xấu xa mà kɧıêυ ҡɧí©ɧ ở trên khoé mắt và lông mày của cô gái.
Nói xong cũng không đợi anh phản ứng, mang dép lê bên giường đi vào phòng tắm lần nữa.
Lăng Hoài Phong nằm ở trên giường đột nhiên cười ra tiếng, sít, thật sự là thú vị.
Nếu không phải nhìn người đẹp trai có dương vậ.t to như anh, anh cho rằng ai có thể nhịn được anh cho đến bây giờ, nội tâm của Thẩm Tống trong phòng tắm nhịn không được chửi bới anh.
Mở vòi hoa sen để rửa sạch mồ hôi vừa mới toát ra cùng với sự nhớp nháp trên thân dưới của cô.
Vừa mới tắm rửa, không bao lâu, Thẩm Tống liền từ phòng tắm đi ra.
Lăng Hoài Phong đã không còn nữa, ga giường cô vừa mới thay đã trở thành một mớ lộn xộn, có một số chỗ dính dịch cơ thể không biết là của ai, chỉ có cái dây quần của anh rơi ở đây nằm lẻ loi trên chiếc giường.
Thẩm Tống thở dài một hơi, haizz, ga trải giường vừa mới thay giờ lại thay tiếp.
Nhìn thấy dây quần còn nằm trên giường, Thẩm Tống trực tiếp ném nó vào thùng rác bên cạnh, sau khi thay một cái ga trải giường mới, mặc một chiếc váy dài với hoạ tiết hoa nhỏ, ngồi trên giường nhìn dây quần trong thùng rác ngẩn người.
Do dự vài phần, vẫn lấy dây quần trong thùng rác ra, đặt ở ngăn kéo đầu giường.