Duyên Tình Bạn Trọ (NP)

Chương 4: Chủ nhà nảy sinh tâm tư

Cửa phòng cô không đóng, chỉ khép hờ, Lăng Hoài Phong đẩy cửa ra, cực kì tức giận muốn chất vấn: “Cô làm sao...” Lời còn chưa hỏi xong, anh liền nói không nổi nữa.

Chỉ thấy trên ga giường màu xanh lam có một cô gái đang nằm, khuôn mặt của cô gái lúc ngủ rất yên tĩnh và xinh đẹp, nhưng đây không phải là trọng điểm, có lẽ là trong giấc ngủ không thành thật, khăn tắm mỏng đã sớm rải rác trải ra trên giường.

Thân thể trắng nõn trần trụi của cô gái cứ như vậy không hề giữ lại mà bày ra trước mặt anh.

Kích thước của bộ ngực rất ấn tượng, cho dù nằm thẳng như vậy cũng vẫn cao ngất như trước, trắng nõn mềm mại có thể nhìn thấy mạch máu mỏng màu xanh tím, núm v.ú bởi vì tiếp xúc với không khí mà nở rộ xinh đẹp.

Khiến cho người ta nhịn không được sinh ra dụ.c vọng ngược đãi, muốn chơi đùa cặp v.ú kia trong tay, dùng tay nhào nặn ra những vết đỏ, sau đó ngậm lấy đậu đỏ trên đầu v.ú từ từ mυ'ŧ, núm v.ú từ từ sưng lên ở trong miệng. Mυ'ŧ v.ú vào miệng, in nhiều vết đỏ ở lên trên, chắc chắn là rất đẹp.

Ánh mắt lướt ngang qua chiếc bụng bằng phẳng, bên bụng trái có một nốt ruồi đỏ nho nhỏ, trông rất xinh đẹp và đáng yêu.

Hô hấp của Lăng Hoài Phong trở nên dồn dập.

Đôi chân thon dài thẳng tắp của cô gái hơi mở đi, với thị lực tốt của Lăng Hoài Phong khiến cho anh có thể nhìn thấy rõ ràng bông hồng ở giữa hai chân cô.

Â.m hộ trắng nõn sạch sẽ của cô không có một sợi lông nào, bởi vì hai chân tách ra, cảnh xuân ở giữa hai chân hơi mở ra, chỉ lộ ra một khe hở nho nhỏ, có lẽ là bởi vì bị ánh nhìn chăm chú tha thiết mà thẹn thùng phun ra một ngụm sương, làm ướt môi â.m hộ.

Cổ họng Lăng Hoài căng thẳng, bất giác nuốt nước miếng, trong hành lang trống rỗng chỉ có hô hấp hơi dồn dập của anh.

Cô gái trong mơ có lẽ là cảm giác được gì, bất giác cọ xát hai chân một chút.

Lăng Hoài Phong cho rằng cô gái sắp tỉnh lại từ trong giấc ngủ, có chút bối rối lui về phía sau một bước. Nhưng chung quy luyến tiếc cảnh đẹp trước mắt, chỉ là lui về phía sau một bước.

Hai mắt anh hơi đỏ lên, đôi mắt hoa đào lóe lên ánh nước lấp lánh, l*иg ngực anh càng ngày càng phập phồng, phía dưới cơ thể phồng lên một lều trại lớn.

Cô gái nhíu nhíu mày, rêи ɾỉ một tiếng, nhưng vẫn đắm chìm trong cơn buồn ngủ.

Lăng Hoài Phong cảm thấy mình giống như thủy thủ bị mê hoặc bởi tiếng hát tuyệt vời của nàng tiên cá, cam tâm tình nguyện hiến tế sinh mệnh của mình.

Anh lại có chút ác ý muốn tách hai chân của cô ra, đem dương vậ.t thật lớn của mình chôn vào sâu trong thân thể cô, không ngừng chạy nước rút, thẳng đến khi ở giữa hai chân của cô bị anh va chạm đến đỏ lên, cuối cùng bắn tất cả vào sâu trong t.ử cung của cô.

Tin nhắn ở trong điện thoại di động rung lên một lần nữa truyền đến, là Tống Yến Gia đang nói cho anh biết hoạt động hôm nay có bao nhiêu nhàm chán, cậu chỉ muốn ở bên cạnh anh, cuối cùng lại gửi một bức ảnh màu vàng đáng yêu, hôm nay con mèo con sẽ chà đạp anh.

Anh bất giác siết chặt tay nắm cửa, trong lúc nhất thời có chút không biết nên tiến hay lùi.