Ba Ba Xinh Đẹp

Chương 6: Đào ba tấc đất

"Thật sao?" Ôn Tri Tri vỗ hai tay, vô cùng vui vẻ.

Tâm trạng của đứa bé dễ tốt lên như vậy đấy, Thương Chính Viễn mang giày cho nó, gật đầu: "Thật.”

Thời gian không còn sớm, Thương Chính Viễn cũng cần chuẩn bị cho buổi họp buổi sáng, liền mua cho Tri Tri một ít bánh ngọt và sữa, để cho cậu ngồi ở ghế phụ chậm rãi ăn.

"Chú ơi..." Cậu nhóc ăn được một nửa, giòn miệng nói.

"Sao thế?”

Ôn Tri Tri hít mũi, ngửi ngửi xung quanh: "Đều là mùi hương của ba.”

Thương Chính Viễn sửng sốt, lập tức cười khẽ: "Ừm, đều là mùi sữa.”

Cửa trường mẫu giáo chật kín phụ huynh, Thương Chính Viễn rất cao to, Ôn Tri Tri ngồi trên khuỷu tay của hắn, cũng coi như là chiếm được tầm nhìn tuyệt vời quanh những ngọn núi nhỏ.

"Tri Tri..."

"Cô giáo! Con đến đi học ạ..."

"Đi với cha Alpha?"

Cô giáo giữ trẻ chỉ gặp qua Ôn Ức Hàn, lần đầu tiên nhìn thấy vị Alpha khí thế áp người trước mắt này.

Ôn Tri Tri cúi đầu, có chút thất vọng, cậu lắc đầu: "Không phải cha, là chú..."

Lần đầu tiên nhìn thấy Ôn Ức Hàn, trên đùi anh là một cục bông trắng nhỏ, ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm vào mình, có lẽ rất thích, khí tức độc đáo của Alpha dường như bù đắp được khát vọng của Ôn Tri Tri đối với một người cha khác.

Nhưng nhớ tới vị Alpha xa lạ đó vậy mà lại đánh dấu Ôn Ức Hàn, xông vào khoang sinh sản của anh, bắn vào đó một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đậm, trong lòng lập tức có lửa giận thiêu đốt, hận không thể lập tức đào ba thước đất.

"Chú ơi..."

Sắc mặt Thương Chính Viễn có chút dọa người, đứa bé hơi sợ, chỉ có thể sợ hãi gọi hắn.

"Tri Tri, chú phải đi làm.”

"Vâng!”

Ôn Tri Tri trượt xuống từ trên khuỷu tay hắn, nắm tay cô giáo, vung chân thịt: "Chú, gặp lại sau!”

"Gặp lại sau.”

Là một tập đoàn tài chính hàng đầu trong cả nước, Thương Chính Viễn cần phải thực hiện báo cáo công việc hàng ngày, ngay lập tức tổng hợp tất cả các loại thông tin để đưa ra quyết định đầu tư chính xác nhất.

Thương Chính Viễn vừa mới tiến vào cao ốc, trợ lý liền lập tức chạy đến nghênh đón: "Tổng giám đốc Thương, Tôn tiểu thư chờ ngài ở văn phòng, nói là có chuyện quan trọng..."

Thương Chính Viễn xua tay: "Trước hết phải họp, để cho cô ấy chờ đi.”

“...... Vâng.”

Cuối ngày, trời cùng vừa chớm đông, ánh sáng trong phòng làm việc của tổng giám đốc trên tầng cao nhất sáng trưng, khu vực tiếp khách có một người phụ nữ Alpha đang ngồi, váy đen cắt may gọn gàng, mái tóc ngắn ngang tai, càng làm nổi bật khí chất lạnh lùng diễm lệ của cô ta.

"Tổng giám đốc Thương, cuối cùng cũng có thể đợi được anh.”

"Tôn tiểu thư có chuyện quan trọng, xin mời nói thẳng.”

Thương Chính Viễn đi thẳng về phía khu văn phòng, cởi cúc áo, mở sổ ghi chép ra, nhìn thấu hướng đi của cổ phiếu, mắt cũng không nhìn Tôn Vân Tiệp.

Nữ Alpha cười cười, hoàn toàn không thèm để ý đến loại coi thường này, mở miệng nói: "Ông nội bảo tôi dẫn anh về nhà, tham gia bữa tiệc tối.”

Thương Chính Viễn đã thật lâu không trở lại nhà chính, ông nội biết mời hắn không được, liền để Tôn Vân Tiệp ra tay, dù sao cũng là vợ chưa cưới mà gia đình hai bên đồng ý.

"Cô đến đây, tôi sẽ đi sao?"

Thương Chính Viễn dứt khoát khép sổ tay lại, châm thuốc lá, lười biếng hút, nhưng không buông bỏ lớp ngăn cách của mình.

Tôn Vân Tiệp là nữ cường nhân của giới chính trị, tâm tính vô cùng vững vàng, chậm rãi nói: "Chỉ cần nhìn cổ phần mà tập đoàn nắm giữ, tổng giám đốc Thương muốn không muốn..."

"Thời gian.”

"Tối mai.”

Thương Chính Viễn gật đầu: "Ừm, tối mai gặp mặt ở chỗ cũ.”

Dòng người qua lại, lúc này cửa hàng bánh mì làm ăn rất tốt, Ôn Ức Hàn không thoải mái, buộc phải thu dọn đồ đạc, đóng cửa tiệm.

Sau gáy nóng rát, nhẹ nhàng chạm vào liền đau đến không chịu nổi, có lẽ đã sưng lên, anh mặc áo len cổ cao, che đi mảnh hỗn độn này.

Mùi hương gỗ thông vẫn còn vương vấn trên khắp cơ thể, rất lâu sau vẫn chưa tan đi, Ôn Ức Hàn rửa ký hiếu qua một lần, không thể chịu nổi Alpha trắng trợn tiêm chất dẫn dụ, hiện tại nhiệt độ cơ thể anh tăng cao, đầu óc cũng có chút không tỉnh táo.

Nhưng con số trong tay không thể sai, những thứ này tất cả đều là tiền cứu mạng của Tri Tri, mặc dù có Thương Chính Viễn, nhưng với sự kiêu ngạo từ trong tận xương tủy, Ôn Ức Hàn vẫn nên giữ thể diện một chút.

"Shitttt..."

Omega âm thầm hít vào, cố gắng làm nguội bớt nhiệt độ cơ thể, muốn bán hết càng sớm càng tốt, phải về nhà nghỉ ngơi thật tốt.