Giày Ba Lê

Chương 75

(っ◔◡◔)っ ♥ Chương 75 Video ♥

Edit: Vũ Quân

"Là em nói đó nhé."

Âm thanh hơi dừng lại, trong lời nói lộ ra sự nguy hiểm, đặc biệt có cảm giác của một kẻ cuồng S.

Nhưng không khiến Hứa Thanh Giai sợ hãi, mà ngược lại cô còn sinh ra một loại hưng phấn, tuy nhiên cảm giác đạo đức áp chế cô.

Tô Việt đi đến tủ quần áo, mở ra, anh lấy chiếc qυầи ɭóŧ ren màu xanh lá Hứa Thanh Giai để lại. Anh ngồi lên giường, dùng qυầи ɭóŧ bao lấy côn ŧᏂịŧ, Tô Việt vừa cọ xát vừa nói: "Nếu em lừa anh thì khi gặp nhau anh sẽ đè em lên giường, dduj nát em, dduj đến khi em không xuống được giường, không múa được nữa thì thôi."

"Ưʍ..." Hứa Thanh Giai nằm trong chăn, cô phát ra tiếng rêи ɾỉ xin tha: "Tô Việt, anh đừng nói nữa."

Cô cảm thấy quá xấu hổ, nước chảy ngày càng nhiều, Tô Việt vừa nghe giọng cô đã lờ mờ đoán ra, sao không dduj nhau mà cô cũng phát ra âm thanh ướŧ áŧ như vậy.

"Có nhớ anh không?"

"Có." Hứa Thanh Giai bối rối một giây mới thừa nhận.

Tô Việt biết Hứa Thanh Giai nhìn mềm mại như vậy nhưng thật ra càng bạo lực cô lại càng thích, bề ngoài thì mềm như bông nhưng bên trong lại có nhiều suy nghĩ.

Tiếng cười truyền ra khỏi ống nghe: "Phải làm sao bây giờ?"

Anh tiếp tục dụ dỗ cô.

"Chỉ có thể tự giải quyết thôi, bé yêu, em có tự sờ không, có biết ở đây không? Giống như mọi ngày anh vẫn sờ em đó."

"Em, em nói nhớ anh chứ không phải..."

Hứa Thanh Giai cố giải thích cho mình.

"Đúng vậy, anh biết em nhớ anh, anh cũng nhớ em mà, cho nên anh mới cứng, còn em thì ướt."

Cho dù không ở bên cạnh nhưng anh vẫn hiểu rõ cơ thể cô.

"Sờ thấy không em? Cởϊ qυầи ra cho dễ sờ."

"......"

Cuối cùng Hứa Thanh Giai cũng bị anh thuyết phục.

Tay cô trượt vào trong chăn, đẩy mép qυầи ɭóŧ ra chạm vào khe hẹp đang chảy nước. Đυ.ng tới cuống hoa.

"Ưʍ..." Cô không nhịn được rêи ɾỉ.

"Có phải chạm vào rồi không?" Tô Việt hít sâu một hơi, anh dùng sức vuốt ve chính mình, nhưng vẫn không chạm tới điểm kia.

"Em khó chịu quá, Tô Việt."

"Anh cũng khó chịu."

Tô Việt đột nhiên cúp điện thoại.

Hứa Thanh Giai cuộn tròn trên giường, cô chưa biết anh đã ngắt cuộc gọi. Bên kia lại gọi đến.

Lần này là videocall.

Điện thoại của Tô Việt đặt lên chiếc tủ cạnh đầu giường, đối diện với anh.

Hứa Thanh Giai có thể nhìn thấy thân trên trần trụi của anh, cơ bắp ở vai và tay cực kì rõ ràng, còn có dươиɠ ѵậŧ nhô ra khỏi cạp quần thể thao.

"Bé yêu."

Hứa Thanh Giai đang đeo tai nghe, giống như anh đang thì thầm bên tai cô.

"Cho anh nhìn đi, để anh dạy em."

Hứa Thanh Giai nghe lời anh, cô đặt điện thoại xuống cuối giường. Cô xốc chăn lên, gương mặt ửng hồng, cô còn lo lắng hơn lần đầu tiên đứng trên sân khấu.

"Sao không cởϊ qυầи." Tô Việt hỏi cô.

Hứa Thanh Giai mím môi, dưới cái nhìn của anh cô kéo quần xuống. Giống như cánh hoa dần dần bóc ra. Thấy rõ nhụy hoa mềm mại bên trong.

Kéo tới đầu gối, cô hạ quyết tâm cởi hẳn ra.

"Còn qυầи ɭóŧ nữa, em quên à?" Tô Việt nói.

"Bật đèn lên cho anh xem là màu gì, cũng là xanh lá hả?"

Cuối cùng Hứa Thanh Giai cũng nhìn thấy thứ trên tay anh.

Anh...

Được rồi, cũng là do cô chiều anh quá đây mà.

Hứa Thanh Giai chống lên giường, cô xoay người đi xuống. Cặp mông trắng nõn lướt qua màn hình. Chết tiệt, cô mặc quần chữ Đinh (丁).

Ánh đèn rất sáng, anh có thể nhìn rõ là màu tím nhạt.

"Bé yêu, không có anh ở đó, em mặc gợi cảm như vậy cho ai xem?"

Thật ra anh biết, vì để lúc múa mặc váy không bị lộ ra dấu vết nên phần lớn Hứa Thanh Giai đều mặc loại quần này, cái trên tay anh cũng vậy. Nhưng anh chỉ muốn chơi cô. Hứa Thanh Giai cũng hiểu sự kích động của anh.

"Em cho anh xem."

"Có phải đã muốn quyến rũ anh từ lâu rồi không?"

"... Vâng."

"Thế bây giờ cởϊ qυầи lót ra, để anh xem bên trong."

Hứa Thanh Giai móc dây lưng tinh tế của chiếc quần, cô di chuyển cổ tay, kéo nó xuống, mảnh vải lướt qua hai chân đang khép chặt, quả nhiên đũng quần ướt đẫm.

"Tự dạng chân ra đối diện với anh."

Hứa Thanh Giai ôm đầu gối, cô xấu hổ quay đầu sang bên cạnh nhưng cơ thể lại rất nghe lời.

Cô mở chân ra, qυầи ɭóŧ chữ Đinh (丁) treo trên mắt cá chân.

"Dạng rộng nữa ra, giống như khi em đi múa ấy." cơ thể cô rất mềm dẻo, hai bắp đùi hoàn toàn dạng ra hai bên.

Cho đến khi hai cánh trai thịt vốn đang khép chặt hơi hé ra.

"Nhìn thấy rồi, bé yêu chảy nhiều nước quá."

Hứa Thanh Giai: "......"

"Được rồi, bây giờ cho tay vào giữa, có phải cứng lắm không?"

Hứa Thanh Giai run rẩy duỗi tay ra, dưới ánh mắt của anh cô bắt đầu sờ soạng giữa hai chân.

Ngón giữa tiến vào huyệt thịt, âm đế ướt đẫm liếʍ lòng bàn tay cô.

"A... Tô Việt."

Cô không thể miêu tả cảm giác đang chạy loạn trong cơ thể nên chỉ có thể bất lực gọi tên anh.

"Bé yêu nhìn anh này."

Mắt Hứa Thanh Giai nổi lên một tầng hơi nước nhìn về phía anh. Dươиɠ ѵậŧ của Tô Việt đang nhếch lên, chiều dài rất đáng kể, bị tay anh đè xuống, ép sát cơ bụng.

Trong lòng bàn tay lộ ra mảnh vải màu xanh lá cây. Hứa Thanh Giai không tự giác làm theo động tác của anh.

"Cởi hết quần áo ra đi, anh cũng trần trụi cho em xem rồi này." Tô Việt vừa thở gấp vừa nói.

"Ha... Ưʍ."

Hứa Thanh Giai buông âm đế ra, quần cô cũng cởi rồi nên việc cởϊ áσ không còn khó xử như vậy nữa.

Cô mặc bra cùng màu với qυầи ɭóŧ, vẫn là thêu ren như cũ, kiểu dáng gợi cảm của Pháp, chỉ có hai mảnh vải hình tam giác nho nhỏ che khuất bầu ngực.

Hai bên bộ ngực sữa không bị che lại hoàn toàn, hai sợi dây mảnh vắt trên vai. Hứa Thanh Giai vòng tay ra phía sau, cô cởi mắc cài ra.

Tư thế này giống như cô đang bắt chéo hai tay, ưỡn ngực về phía trước, mặc cho anh ngắm nghía.

Bra tuột khỏi vai cô, rơi xuống.

Đầṳ ѵú đỏ bừng đứng thẳng.

"Vừa bóρ ѵú vừa bóp bím cho anh, chúng ta cùng nhau bắn ra."

Có thể nhìn thấy gân xanh nổi lên trên bàn tay đang tuốt dươиɠ ѵậŧ của Tô Việt. Tay trái của Hứa Thanh Giai xoa ngực phải, cô nắn bóp như đang cầm cục bột."

"Xoa nắn đầṳ ѵú đi."

"Tay phải đặt lên bím, móc vào trong."

"Một ngón tay làm sao mà đủ? Dươиɠ ѵậŧ to như thế em còn nuốt được cơ mà."

......

Từng câ từng câu một, nội dung cuộc nói chuyện ngày càng lộ liễu, đây mới là Tô Việt chân thực nhất, một Tô Việt sinh ra và lớn lên ở tầng dưới chót, một Tô Việt nhiễm khói lửa nhân gian.

Mọi ngày anh vẫn còn kìm chế, chỉ khi ở trên giường mới hoàn toàn tháo chiếc mạt nạ "dịu dàng" ra.

Vất vả lắm Hứa Thanh Giai mới tìm được đúng nơi, ngón tay cô tiến vào bên trong, không chạm vào gốc.

Dòng nước theo ngón tay chảy lên giường. Ngón tay cô không thô dài bằng anh, nhưng việc tɧẩʍ ɖυ trước mặt anh mang lại cực khoái cho đạo đức.

Hứa Thanh Giai nhỏ giọng rêи ɾỉ.

Ngoài cửa sổ tiếng pháo hoa vang lên, trong tai nghe của cô chỉ có giọng nói của Tô Việt. Âm thanh của cô cũng chỉ có anh nghe thấy.

"Sắp tới sao, bé yêu?"

Tô Việt nhìn tiểu huyệt run rẩy của cô, anh biết thừa nên tăng tốc độ của tay.

"Vâng... A..."

Vừa dứt lời huyệt thịt bị chơi đùa đỏ bừng bắn ra một dòng nước.

Tô Việt thở dốc, lòng bàn tay xẹt qua qυყ đầυ rồi trượt xuống, anh bắn ra cùng cô.

Sau khi lêи đỉиɦ không khí yên tĩnh một lát.

Hứa Thanh Giai mất khống chế ngã ra giường, hai chân quên khép lại, lộ ra trước mặt anh.

Ngực cô phập phồng lên xuống. Tô Việt im lặng khôi phục hơi thở, nhìn cô trên màn hình anh càng cảm thấy trống rỗng.

Anh rũ mắt lấy hộp thuốc lá bên cạnh điện thoại, rút ra một điếu cắm vào miệng, châm lửa.

Anh vừa hút thuốc vừa dùng vết chai trên ngón tay chậm rãi cọ xát với qυყ đầυ.

Hứa Thanh Giai nghe thấy âm thanh của anh nhưng đã không còn sức để giáo dục anh nữa rồi.