Đợi người trong phòng rời đi gần hết, trong phòng mới an tĩnh, Đại phu nhân sắc mặt rất khó coi, “Ly Nhi, con là người thông minh, con vừa rồi biết rõ cha con là không muốn tổn thương Phượng Nhược Nhan phải không?”
Phượng Li lười biếng nằm ở trên ghế, khóe miệng giương lên một nụ cười, “Biết thì sao?”
“Ly Nhi, nếu con biết thì vì sao phải tuyệt tình như vậy? Nếu con ở lại đây ngày nào, ngày đó chúng ta sẽ còn bị người quản chế.” Đại phu nhân cũng thấy rõ tình thế, chỉ cần Nhị di nương một ngày còn nắm giữ quyền chưởng gia, ngày đó mình và Phượng Ly sẽ không có thực quyền.
Phượng Ly nghiêm mặt nói: “Nương, chẳng lẽ người không phát hiện Phượng Thanh tuy rằng đối tốt với người, đã qua nhiều ngày như vậy, nếu hắn thật sự chỉ nhớ rõ một mình người mà nói, vì sao không đem quyền chưởng gia trong tay Nhị di nương giao lại cho người?”
Đại phu nhân đôi mắt lập loè, vấn đề này bà không phải không hiểu, xem biểu hiện của bà cũng đã sớm nghĩ tới, “Hắn……”
“Mẫu thân, người hẳn là sớm biết hắn không có mất trí nhớ đúng không.” Phượng Li từ trên ghế đứng lên, tuy rằng nàng cùng Đại phu nhân thời gian ở chung không dài, nhưng nàng có thể cảm nhận được bà thật ra là người thông minh, chẳng qua tâm không tàn nhẫn.
Ngày đó mình mới khơi gợi hận ý của bà đã bị Phượng Thanh dăm ba câu dỗ dành cho qua, không thể không nói, đôi khi tình yêu là một tấm lưới lớn che cả bầu trời.
Mọi suy nghĩ sẽ miên man mờ mịt, đôi mắt Đại phu nhân lập loè, nàng đã biết mình không có đoán sai, Đại phu nhân ngày ngày đêm đêm cùng hắn chung sống, nhất định là người đầu tiên biết hắn không có mất trí nhớ.
“Ly Nhi, con như thế nào biết cha con không có mất trí nhớ?”
“Từ ánh mắt hắn là có thể biết, mẫu thân, ta biết những ngày gần đây hắn đối với người không tệ, nhưng người chẳng lẽ quên mất mười tám năm qua người sống như thế nào? Sao lại chỉ vì hắn tốt với người vài ngày liền cho tất cả vào dĩ vãng.
Ta tin tưởng hắn đối với người có tình cảm là sự thật, nhưng hắn đã sớm không phải là người thuần túy năm đó người nhận thức, ta đã nghe nói qua chuyện xưa của các người, năm đó hai người cũng coi như là thật tình yêu nhau, không có kẻ thứ ba nào.
Nhưng Phượng Thanh dựa vào quan hệ với Hoàng Hậu, thế lực ở trong triều thế lực ngày càng lớn, dã tâm hắn từng bước tăng theo, năm đó có lẽ hắn phản cảm đám người Nhị di nương, Nhị di nương lưng dựa vào Liễu gia, ngoài Phượng gia, Liễu gia là một trong tứ đại gia tộc nhân tài kiệt xuất.
Hắn muốn ngồi ổn ở vị trí của mình, cần phải dựa vào Liễu gia, những di nương cùng nữ nhi đó dẫu sao cũng là cốt nhục của hắn, người bên gối hắn. Mười mấy năm trước người nói hắn đối với các nàng không có tình cảm thì ta tin, nhưng tới hôm nay, ta tuyệt đối không tin.
Mẫu thân, Phượng Thanh hiện tại đối tốt với người, đó là bởi vì hắn cảm thấy áy náy với người, mười tám năm nay nhốt người một mình ở trong rừng trúc nhỏ đó. Ta nghĩ ngày đó đầu hắn thật sự bị thương, về sau rất nhanh đã sớm khôi phục.
Hắn còn cố ý làm bộ chưa có khôi phục, đại khái là vì không có biện pháp đối diện với người. Hắn có tình cảm với người là thật, cũng biết mười tám năm này thật có lỗi với người, muốn tận lực đền bù cho người. Thân phận bối cảnh của Nhị di nương lại làm hắn không thể không tiếp tục như vậy.
Mẫu thân, người nên minh bạch, hắn bao dung người, không có nghĩa là sẽ bao dung ta, ta là họa tinh. So ra kém xa nữ nhi bảo bối của hắn, khi nãy người cũng thấy trên mặt hắn đau lòng như vậy, nếu không phải lời nói của ta không có một chút lỗ hổng, hôm nay bị đánh chính là ta.
Người cảm thấy hắn còn dùng ánh mắt đó dành cho ta sao? Mẫu thân, hắn đã sớm không còn là phu quân năm đó của người, trước mặt người bây giờ chỉ là một Tể tướng đại nhân thâm trầm, mưu lợi, bị chi phối bởi quyền lực và tham vọng.”
Phượng Ly ít khi nói ra một đoạn dài như vậy, nàng đối với vị mẫu thân này cũng không phản cảm, cho nên mới tận tình khuyên bảo bà quay đầu, người nam nhân này đã không còn xứng đáng với tình yêu của bà. Phượng Ly hiểu biết nhất là nhân tâm, nếu có một ngày Đại phu nhân ảnh hưởng tới lợi ích của hắn, có lẽ Đại phu nhân cũng sẽ bị hắn lợi dụng.
Đại phu nhân nghe xong Phượng Ly nói, thở dài, “Ly Nhi, những gì con nói, mẫu thân làm sao không biết.”
“Đã biết sai người còn nguyện ý giả câm giả điếc tùy ý để hắn tiếp tục lừa gạt?” Tính tình Phượng Ly không dịu dàng như Đại phu nhân, người khác nếu muốn chạm vào một đầu ngón tay của nàng, nàng sẽ không thể chờ mà gϊếŧ hại đối phương.
“Mẫu thân không có nghĩ nhiều như vậy, chỉ là nghĩ nếu hắn cải tà quy chính, về sau đối với mẹ con chúng ta tốt là được, chuyện quá khứ ta sẽ xóa bỏ toàn bộ, nhưng hôm nay ta rõ ràng phát hiện hắn đối với con có chút tức giận.” Đại phu nhân cũng có giới hạn cuối, Phượng Ly chính là điểm mấu chốt của bà.
“Đâu chỉ đơn giản là tức giận như vậy, hôm nay ta động đến nữ nhi bảo bối của hắn, trong lòng hắn nói không chừng đang bày mưu tính kế ta.” Sau khi vạch trần bộ mặt thật của hắn, Phượng Ly không còn tôn trọng hắn như trước.
“Ly Nhi, mặc cho con đã biết rõ tất cả, nhưng con cũng không thể rõ ràng mọi thứ như vậy, sẽ đem tới rất nhiều phiền toái.” Đại phu nhân chỉ lo lắng Phượng Ly bị tính kế.
“Mẫu thân, người yên tâm đi, ta sẽ không để ý đến một Tể tướng nhỏ như vậy, người xem, ngay cả hoàng đế đương triều hoàng đế trước mặt ta cũng muốn ba quỳ chín lạy.” Lời này của Phượng Ly không phải là nàng tự kiêu.
Ở đại điển hiến tế trước đó, nàng sẽ trở thành tân tư tế, đương nhiên tin tức này Quỷ Y lão nhân cũng không có lan truyền. Dẫu sao Phượng Ly bây giờ là lần đầu đmar nhận làm tư tế, nếu nàng làm loạn, hắn cũng phải ôm tội về mình, lão nhân đó ngày thường tuy điên điên khùng khùng, nhưng thật ra đối với Phượng Ly rất tốt.
Người trong thiên hạ cũng không biết Quỷ Cơ lão nhân chính là Quỷ Y Môn chủ, hai người giống nhau, tính ra thì danh hào Quỷ Cơ lão nhân đức cao vọng trọng hơn một chút.
Mọi người còn khen ngợi Quỷ Cơ lão nhân giống như thần tiên, hắn là tư tế tốt nhất, mỗi một đại điển hiến tế đều do hắn chủ trì, Hoàng Thượng ở trước mặt hắn đều cần gì đưa đó.
Đặc biệt là ở đại điện hiến tế ngày đó, tư tế giống như người đại diện của thần linh, thân là thiên tử hắn càng phải đối với tư tế ba quỳ chín lạy, lúc này đây Phượng Ly thay thế Quỷ Cơ lão nhân, người Hoàng Thượng quỳ xuống chính là nàng.
“Nha đầu, lời này con cũng không thể nói bậy, truyền ra chính là bị chém đầu.” Đại phu nhân chạy nhanh lại bịt kín miệng nàng.
Phượng Ly cũng không muốn giải thích nhiều hơn, “Mẫu thân, nếu như muốn không bị người hãm hại, như vậy chúng ta càn phải nắm giữ quyền chủ động, ta nói cho người nhiều chuyện như vậy, chỉ nghĩ muốn hỏi một câu, ta trời định là muốn cùng trên dưới Phượng gia sống chết tương tàn, Phượng Thanh đứng ở bên phe Nhị di nương.
Ta bây giờ hỏi người một câu, người là đứng ở bên ta, hay đứng về phe bọn họ.” Phượng Ly là người sảng khoái, nếu Đại phu nhân lựa chọn bên kia, nàng sẽ không chút do dự chặt đứt ràng buộc tình thân giữa hai người.
“Đứa nhỏ ngốc, con sao lại hỏi cái vấn đề này, đương nhiên là con, các nàng hại ta, tổn thương ta, gϊếŧ ta, mà con lại cho mẫu thân sinh mệnh lần thứ hai, nếu nương không đứng ở bên người con, con chẳng phải sẽ chỉ có một người? Con đã cô tịch mười tám năm, quãng đường sau này nương sẽ bồi con, con muốn làm gì nương đều theo con.” Đại phu nhân ôm Phượng Li khẳng định nói.
Phượng Li nghe ra sự khẳng định trong lời nói của nàng, khóe miệng lặng yên gợi lên: “Vậy thật tốt, người và con hãy cùng nhau đoạt lấy vị trid gia chủ Phượng gia đi!”