Cô Dâu Của Ba

Chương 6: Em họ của anh sao?

“Cái gì?”

“Hạ Vũ Ba, khi còn bé anh còn ở nhà ông ấy một thời gian, anh thích nhất là mô hình chiến hạm ông ấy tặng cho anh, không phải sao? Cho nên, anh mới gia nhập quân đội, còn được tiến cử đưa vào học viện hải quân.”

Cả người của Hạ Quý Sở ngây ngẩn, đôi mắt đào hoa có chút nheo mắt lại, ánh mắt cảnh giác nhìn cô: “Rốt cuộc cô là ai, sao lại điều tra tôi? Hơn nữa còn làm khá cẩn thận?”

Hạ Tường Vi liên tục chứng minh: “Anh đừng lo lắng, tôi tuyệt đối không phải người xấu, tôi điều tra cái gì, tôi chính là con gái của Hạ Vũ Ba, con gái duy nhất của ông ấy, cả đời ông ấy chưa kết hôn, rất nhiều người cho rằng ông ấy không có con, không phải, ông ấy có mối tình đầu đó chính là mẹ tôi. Tôi vừa từ nước ngoài trở về, không cẩn thận cho nên hành lý đã bị trộm, ba lại không còn, chỉ có thể đến học viện hải quân tìm anh, từ nhỏ tôi đã nghe ba tôi nói không ít chuyện của anh, nói anh đặc biệt thích đại dương, hơn nữa vô cùng thông minh, à, đúng rồi, còn nói có lần anh học làm mô hình với ông ấy, tay trái bị cắt một lỗ thật lớn, ngay trong lòng bàn tay, một vết sẹo thật lớn, chảy rất nhiều máu, anh xem vết sẹo kia còn ở đó không?”

Hạ Quý Sở hơi nhếch môi, nhìn cô gái kì quái tự xưng mình là em họ của anh giống như nhìn thấy ma vậy, anh nắm chặt tay trái, che giấu vết sẹo đi theo anh hơn mười năm.

Không khó để biết anh có một người chú họ làm hải quân đã nghỉ hưu và cũng không khó để biết anh thích làm mô hình chiến hạm, nhưng mà, biết năm anh mười hai tuổi bị đao cắt đứt ở lòng bàn tay, chuyện này không đơn giản.

Chẳng lẽ, cô thật sự là con gái của chú họ Hạ Vũ Ba? Em họ của anh sao? Nhìn cô tuy rằng mặc đồ ngủ, nhưng mái tóc kia, chất liệu quần áo kia, vẻ mặt thần thái kia, ngược lại quả thật rất có khí chất của người nước ngoài.

Đáng tiếc chú họ của anh năm năm trước đã qua đời, nếu không, anh ngược lại có thể hỏi ông ấy một chút, liền biết thật giả.

“Cô nếu là con gái của chú họ, không biết là năm năm trước ông ấy đã không còn nữa? Năm đó cô không trở về, bây giờ trở về làm cái gì? Hành lý đã bị đánh cắp, quá trùng hợp, báo cảnh sát? Sao cô không tìm mẹ của cô?”

Liên tiếp những vấn đề khiến Hạ Tường Vi không kịp ứng phó, cô biết một lời nói dối phải dùng vô số lời nói dối để lấp liếʍ, cô cũng rất bất đắc dĩ, cô phải có quan hệ với ba mình, phải được ăn ngon có chỗ ngủ, tạm thời ở lại đây trước, sau đó nghĩ cách trở về.