Nghe thấy tiếng “hửm” này của hắn, Thẩm Lăng tay ngứa muốn đập hắn.
—— hửm cái gì mà hửm, làm như thể là ta dục cầu bất mãn vậy, rõ ràng ta chỉ là muốn sửa đúng cho ngươi ấn tượng đối với hôn môi mà thôi......
—— ủa?
—— ủa ủa ủa!
Dưới đáy lòng Thẩm Lăng giật mình kêu lên vài tiếng.
Tạ Nguyên Tuần ghé mắt, nhíu mày, nàng là đang kinh ngạc cái gì?
Giây tiếp theo hắn đã có được đáp án.
—— Lúc hắn hôn ta hôn đến thô lỗ như vậy, hắn, hắn hắn hắn hắn chẳng lẽ là chưa từng hôn ai chăng!
Tạ Nguyên Tuần, “......”
Mặt hắn trầm xuống, nguy hiểm nhìn ánh mắt của nàng.
Thẩm Lăng hồn nhiên không biết sự thay đổi của Tạ Nguyên Tuần, nàng vẫn còn đang không ngừng nghĩ thầm ở trong lòng:
—— cẩn thận nghĩ lại, đây cũng không phải là không có khả năng......
—— lúc trước ta thị tẩm, cũng chỉ là bị hắn ôm ngủ, hắn không hề chạm vào ta, nếu đâu có thể nói là hắn không gần nữ sắc, thanh tâm quả dục, tuy rằng có chút không hợp lý, nhưng không phải không thể tiếp thu, nhưng bây giờ hắn lại khác người như vậy, hắn lại không biết hôn môi?!
—— a hi hi!
—— hắn, nhất định là một xử nam, cho nên mới có thể đơn thuần như vậy, cho rằng miệng chạm vào miệng, chính là hôn môi.
Trong mắt Thẩm Lăng không khỏi hiện ra trìu mến, không nghĩ tới, không nghĩ tới Tạ Nguyên Tuần vẫn là một xử nam! Thẩm Lăng đang muốn an ủi hắn, nàng liền nhìn thấy ánh mắt lạnh đến thấu xương của hắn, Thẩm Lăng nuốt nuốt nước miếng, không nói hai lời liền ấn trìu mến trong mắt lại.
Nàng đã quên mất, Tạ Nguyên Tuần hắn cũng không phải một người biết đáp lại sự trìu mến của nàng.
Thẩm Lăng nghiêng thân thể tới trước, chậm rãi tới gần hắn, môi chạm tới bờ môi của hắn.
Tạ Nguyên Tuần cười lạnh, nàng như vậy không phải là cũng giống với lúc hắn hôn sao...... Sao? Không, đây đúng là không giống nhau thật.
Khi Tạ Nguyên Tuần hôn Thẩm Lăng, hắn không có cảm giác chuyện nam nữ này có bao nhiêu tốt đẹp, nếu nói trắng ra thì chính hắn cũng giống với Thẩm Lăng, miệng đều cảm thấy đau, chẳng qua điểm này hắn không có biểu hiện ra ngoài, vẫn cứ duy trì hình tượng con người lạnh nhạt rắn rỏi bên ngoài của bản thân.
Nhưng khi Thẩm Lăng chủ động hôn lần này, lại hôn ra một tư vị khác.
Tạ Nguyên Tuần không có lại cảm nhận được cơn đau, mà là cảm thấy thoải mái, thoải mái đến mức làm cho hắn đảo khách thành chủ, đem thân thể Thẩm Lăng đẩy ngã lên trên mặt đất, bắt được nàng chính là một trận hôn điên cuồng, trong lúc này miệng của hai người bọn họ cũng không có tách nhau ra.
Thẩm Lăng vốn dĩ còn đang vui tươi hớn hở không nhịn được, nàng luôn có một việc hiểu rõ hơn Tạ Nguyên Tuần, có điều trăm triệu lần nàng cũng không nghĩ tới, nàng chỉ dạy quá tốt, Tạ Nguyên Tuần đoạt quyền chủ động của nàng còn chưa tính, nhưng mẹ nó nàng lại thiếu chút nữa bị hắn hôn đến hít thở không thông.
“...” Nàng muốn phản kháng.
Thẩm Lăng dùng tay đẩy hắn nhưng lại không đẩy ra, thân thể hướng về bên cạnh trốn, nhưng cũng không thể né tránh, nàng vốn dĩ đã bị Tạ Nguyên Tuần đè ở trên mặt đất Trích Tinh Lâu, vì không để cho bản thân bị hắn hôn đến chết, Thẩm Lăng nhấc chân liền đá vào chân Tạ Nguyên Tuần, tay chân cùng sử dụng mới có thể tách khỏi hắn, nàng nằm trên đất hít từng ngụm từng ngụm thở hổn hển không khí mới mẻ.
—— Còn sống thật tốt…
Thẩm Lăng chỉ có một ý niệm này, nàng cảm thấy nếu như nàng thật sự chết, nói không chừng còn có thể trở thành nhân vật nổi tiếng thiên cổ, có điều sự nổi tiếng này đây chính là “Người phi tử đầu tiên chết vì cùng hoàng đế hôn môi” tên tuổi thật buồn cười như vậy sẽ được lưu danh như vậy trong sử sách mãi mãi.
Sau khi Thẩm Lăng đem tâm tình bình phục lại đã ngồi dậy, nàng ho khan sửa sang lại quần áo có chút hỗn độn, khuôn mặt có chút ửng hồng, miệng cũng là hồng nhuận sưng tấy, tuy rằng nàng là thiếu chút nữa hít thở không thông mà chết, nhưng cái kia, vẫn là rất... Rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, khụ khụ...
Tạ Nguyên Tuần nghiêng đầu mà nhìn nàng, sau đó hắn mở miệng hỏi, “Vì sao ngươi lại muốn đẩy cô ra?”
Thẩm Lăng, “Ai da.”
“Chẳng lẽ là cô hôn khiến ngươi cảm thấy khó chịu sao?”
“......”
Thẩm Lăng nghẹn lại, sảng khoái thì có sảng khoái đó, nhưng mà thiếu chút nữa mệnh của nàng cũng không còn.
Có điều nếu như đem lời này nói ra thì có vẻ nàng thật sự giống như phế vật, chỉ là hôn có cái miệng, không riêng gì bị Tạ Nguyên Tuần cái người mới học này đổi vị trí mà nàng còn kém chút nữa đã bị hắn làm cho chết, con mẹ nó nàng nói không nên lời! Thật sự là nói không nên lời!
Nàng cũng cần mặt mũi không được hay sao?
Thẩm Lăng miễn cưỡng suy nghĩ một cái rồi trả lời, “Thần thϊếp nằm lâu trên mặt đất, thân thể bị cộm đến hoảng.”
Tạ Nguyên Tuần nhìn nàng chằm chằm.
Thẩm Lăng hơi hơi mỉm cười.
—— Chỉ cần ta không hoảng hốt, ngươi liền đoán không ra ta là đang lừa gạt ngươi.
—— Chẳng lẽ muốn để ta nói cho ngươi lời nói thật lòng hay sao, nói là khi ta hôn môi cùng với ngươi, thiếu chút nữa bởi vì hô hấp không được mà chết sao, quá mất mặt, ta sẽ không nói.
—— tuyệt đối, không, nói!
Tạ Nguyên Tuần, “...” Hắn đã biết.
Hắn nhướng mày lại hỏi thêm lần nữa, “Nàng thật sự là bởi vì nằm trên mặt đất không thoải mái mới đẩy cô ra sao?”
Thẩm Lăng, “Đúng vậy!”
Tạ Nguyên Tuần, “......”
Tuy rằng hắn biết tính nàng chính là loại người trong lòng nghĩ thế này ngoài miệng nói thế khác, nhưng hắn vẫn là muốn nói:
Kẻ lừa đảo.