Phong Cảnh Dưới Váy (Thập Niên NP)

Chương 21: Xin cha hãy dạy con rể cách làm con gái Ꭶuиɠ Ꭶướиɠ (H)

Tại khe núi yên ắng, dưới nền trời xanh biếc cùng rặng mây ngũ sắc.

"Ừm hứm, côn ŧᏂịŧ của cha đã tới cửa hang của người ta rồi, mau đâm vào đi mà, con gái khó chịu quá."

Côn ŧᏂịŧ bị miệng của tiểu huyệt bao bọc thật chặt, hai chân Khương Linh ôm chặt lấy vòng eo cường tráng của Khương Đại Sơn, da^ʍ huyệt vẫn còn đang bắn dâʍ ŧᏂủy̠ ra tứ phía. Chiếc quần màu đen của Khương Đại Sơn chỉ được mở cúc và kéo khóa, thắt lưng vẫn còn nguyên ở đó.

Hôm nay Khương Linh mặc chiếc váy màu đỏ, màu đỏ rực rỡ làm Khương Đại Sơn chói mắt.

"A..."

Thấy Khương Đại Sơn không hề lung lay, Khương Linh luồn một tay chạm đến thân gậy đang chặn ngay cửa tiểu huyệt, chủ động đẩy nó vào trong.

Khương Đại Sơn "tình cờ" vấp phải một hòn đá, loạng choạng qua lại làm cho côn ŧᏂịŧ cứng như sắt đột phá chướng ngại vật là từng tầng nếp gấp ở cửa động, đâm thẳng một mạch vào trong tiểu huyệt.

Hai trái vυ' sữa run rẩy phủi qua gương mặt già cỗi và thô ráp của Khương Đại Sơn. Hắn nhìn đường nhưng cũng không quên hào hứng giày vò núʍ ѵú.

"Ưm, khó chịu quá, cha động đi mà, con muốn côn ŧᏂịŧ to của cha thao con."

Côn ŧᏂịŧ càng cứng hơn, tưởng chừng tiểu huyệt sẽ bị đâm thủng vậy.

Khương Đại Sơn nắm chặt cặp mông dưới làn váy của cô.

"Đừng hứng nữa, đợi cha tìm được chỗ rồi, để xem cha có thao chết con không!"

"Giờ cứ triển luôn đi mà. Trời là chăn, đất là giường, cha cứ thao người ta đi, con muốn côn ŧᏂịŧ khổng lồ của cha thao người ta lắm! Lẽ nào cha không muốn đâm thủng tiểu huyệt của người ta ư?"

"Mẹ nó! Chút nữa cha không chỉ đâm thủng con cɧó ©áϊ động tình con đâu, mà sẽ làm con khóc lóc kêu trời kêu đất, thao tiểu huyệt của con xong thì sẽ thao tiếp cúc huyệt của con! Hôm qua mà kịp thì cha sẽ bỏ qua cho con chắc?"

Khương Linh đã bị Khương Đại Sơn bóc tem cả tiểu huyệt lẫn cúc huyệt vào năm mười lăm tuổi. Lần đầu cúc huyệt bị thao, nơi đó đau đến nỗi Khương Linh phải nghỉ ngơi suốt nửa tháng luôn, nhưng cô vẫn vô cùng nhớ nhung cảm giác thít chặt và sung sướиɠ ấy.

Sau đó thao cúc huyệt mãi cũng quen, sướиɠ hơn nên sau này cả lỗ trước lẫn lỗ sau đều trở thành khách quen của côn ŧᏂịŧ.

Khương Linh liếc mắt nhìn Khương Đại Sơn bằng ánh mắt quyến rũ và lẳиɠ ɭơ, vươn đầu lưỡi hồng hào ra khẽ khàng liếʍ lấy tai hắn, hàm răng nhẹ nhàng day vành tai nhạy cảm của hắn.

"Ưʍ..."

"Cha hư hỏng nhất! Không những thao tiểu huyệt của của con mà còn đòi thao cúc huyệt của con nữa. Con rể cha còn chưa thao cúc huyệt của con bao giờ đó!"

Khương Đại Sơn tát mạnh vào mông Khương Linh một cái để cô biết điều lại.

"Cha vợ thao cúc huyệt của con trước con rể để mở đường, làm mẫu cho nó. Con rể gà quá, cha vừa nhìn đã biết là không thỏa mãn được đứa lẳиɠ ɭơ nhà con rồi. Tiểu huyệt của con chảy dâʍ ŧᏂủy̠ nhiều như vậy, còn côn ŧᏂịŧ của con rể ma ốm như cây tăm vậy, không đâm trúng điểm nhạy cảm của con nổi, tao hóa nhà con chưa phun dâʍ ŧᏂủy̠ được mấy lần mà nó đã bắn rồi."

Nhắc tới côn ŧᏂịŧ của Lục Thanh Vân, Khương Đại Sơn vô cùng khinh thường, thế nhưng hắn cũng rất vui vì nếu chồng của Khương Linh quá giỏi chuyện giường chiếu thì sau này sao hắn còn có cơ hội thao thứ lẳиɠ ɭơ này chứ?

Lục Thanh Vân rất hay vắng nhà, xem như anh đã tạo phước được một chuyện. Có cái lỗ vừa da^ʍ vừa hoàn hảo này để làm, dù không được thao thường xuyên nhưng Khương Đại Sơn vẫn thấy mãn nguyện lắm rồi.

Lời lẽ này làm côn ŧᏂịŧ của Khương Đại Sơn hưng phấn, giật nảy mấy hồi. Hắn cực kỳ thích cảm giác côn ŧᏂịŧ tiếp xúc xá© ŧᏂịŧ thân mật thế này nên lần nào cũng đâm đến tận điểm nhạy cảm.

"Hứ, cha thật là xấu xa, côn ŧᏂịŧ của con rể cha sao mà sánh bằng cha được? Con chỉ thích côn ŧᏂịŧ thô to của cha thôi. Lần sau cha cho con rể cha học đi, dạy anh ấy da^ʍ huyệt là gì, làm sao để con sướиɠ..."