“Con gái ngoan, tiểu huyệt ẩm ướt như thế, người đàn ông của con không cho đồ lẳиɠ ɭơ nhà con ăn no sao?”
Khương Đại Sơn đâm mạnh côn ŧᏂịŧ vào trong tiểu huyệt của Khương Linh, dáng người xinh đẹp và bầu ngực tròn trịa trắng như tuyết kí©ɧ ŧɧí©ɧ thần kinh của hắn trở nên tê dại.
“Cha, cha, côn ŧᏂịŧ của anh ta sao so được với cha…a…”
Mỗi lần Khương Linh gọi “cha” đều khiến Khương Đại Sơn kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức côn ŧᏂịŧ dâng cao phấn khởi, bàn tay đầy vết chai dày vỗ mạnh vào bờ mông mẩy của cô.
“Ưm, sảng khoái, cha chơi khiến con gái muốn lên trời.”
Bầu ngực to dán vào vào mặt bàn gỗ mà gia đình thường dùng cơm mỗi ngày, dù bất kỳ ai cũng sẽ không ngờ đến giữa ban ngày ban mặt mà cha dượng lại chơi con gái riêng ở nhà chính.
Bình thường Khương Linh nói chuyện đều nũng nịu, yêu kiều, khi làʍ t̠ìиɦ, giọng điệu của cô trở nên quyến rũ đến mức xương cốt đàn ông như vỡ vụn, ước gì được chết trên người cô.
Khương Đại Sơn lo Trương Thúy Phân sẽ về nên không thèm kéo dài nữa, cố gắng cắm rút, tay bóp mạnh vào vòng eo của cô.
Eo mạnh mẽ thúc đẩy, lần nào cũng chạm vào hoa tâm của Khương Linh.
Cô nghiêng đầu sang một bên, tay phải vòng ra sau đầu Khương Đại Sơn rồi kéo về phía mình.
“Ưm, cha, hôn con gái với, a…”
“Đồ đê tiện, cha có dạy con như thế này khi bị đàn ông làm không?”
Khương Đại Sơn làm đến đỏ cả mắt, nghĩ con gái mình cũng quyến rũ thế này khi ở dưới thân người đàn ông khác khiến hắn muốn thao nát cô con gái dưới người.
Khương Linh không trả lời. Cơ thể của cô rất mẫn cảm, kể từ khi bị Khương Đại Sơn khai bao đến nay, rốt cuộc chẳng thể rời xa đàn ông, có điều cô không làm một cách uổng công vô ích mà vừa lấy được hời mà thân thể cũng được sung sướиɠ.
“A, thật lớn, côn ŧᏂịŧ của cha làm con gái sướиɠ quá.”
Nỗi sung sướиɠ tê dại truyền từ hoa tâm xuống lòng bàn chân, cảm giác cao trào sắp ập đến khiến cô nâng chân lên, hạ người xuống, miệng huyệt không ngừng co rút bao chặt lấy côn ŧᏂịŧ của hắn.
“Đồ phụ nữ dâʍ đãиɠ…”
Miệng huyệt đỏ thắm hết đóng rồi mở, khe huyệt màu hồng bị Khương Đại Sơn nong ra thành một cái lỗ nhỏ, cúc hoa của cô liên tục co rút vì bị chơi.
Da đầu Khương Đại Sơn tê dại, tay trái nắm chặt bầu ngực tròn trịa run rẩy liên hồi, móng tay cắm vào da thịt, ngón tay cái tranh thủ vuốt ve đầṳ ѵú, côn ŧᏂịŧ bắt đầu điên cuồng vận động.
“Con gái ngoan, nói vài câu dâʍ đãиɠ nghe xem, cha sẽ dâng cả mạng sống cho con.”
“A, cha, cha, cầu xin cha bắn vào cơ thể con, bắn vào hoa tâm của con, con muốn bị cha chơi chết khô. Làm sao côn ŧᏂịŧ của cha có thể cứng rắn thế này, sắp, sắp chết mất, chơi chết người ta.”
Gần như ngay lúc Khương Hạ Linh vừa dứt lời, côn ŧᏂịŧ của Khương Đại Sơn đã bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào hoa tâm của cô.
Khương Đại Sơn bao phủ trên người con gái, mồ hôi đầm đìa từ lâu, hưởng thụ dư vị mà cao trào mang đến.
Không có quá nhiều thời gian để dọn dẹp, hai người chỉ nhanh chóng mặc quần áo vào, nhìn thời gian có lẽ Trương Thúy Phân sắp trở về rồi.
Hai người cùng ngồi xuống uống nước, giả đò không có việc gì, Trương Thúy Phân cầm lấy một lọ đồ chua và đi đến.
“Linh Linh về rồi, con còn mang theo nhiều đồ thế sao?”
Trương Thúy Phân thấy con gái đã về thì vui ra mặt, lúc bà thấy đủ loại bánh ngọt và thịt trên bàn, bà ta vui đến mức không khép miệng được, vừa hay trong nhà đã hết phiếu mua thịt, mấy ngày qua cả nhà không ăn được miếng thịt nào, miệng nhạt đến mức có thể khạc ra cả chim.
Mặc dù bà ta ngửi thấy mùi hương kỳ lạ ở nhà chính, nhưng thấy thịt thì không nghĩ nhiều.
“Linh ơi, vào bếp nấu cơm giúp mẹ nào.”
Trương Thúy Phân đi ở phía trước, Khương Linh lén quăng một ánh mắt quyến rũ cho Khương Đại Sơn, gương mặt vốn dĩ tỉnh táo của hắn bỗng nhanh chóng trở nên cứng đờ, bất giác bước chân vào bếp theo hai mẹ con.
Lúc Trương Thúy Phân không chú ý, bàn tay rộng lớn bóp mạnh vào mông cô.