Phong Cảnh Dưới Váy (Thập Niên NP)

Chương 4: Bị cha dượng chỉ gian ở phòng bếp

Khương Linh hờn dỗi trừng Khương Đại Sơn, mà Trương Thúy Phân lại vui vẻ hơn, người đàn ông của mình đã biết đau lòng cho mình, vì vậy bắt đầu hỗ trợ mình.

Nhưng bà ta không biết việc mà hắn muốn làm không phải việc bếp núc, mà là con gái ruột của bà ta.

Trương Thúy Phân ngồi xổm xuống đất để nhóm lửa, còn Khương Linh chổng mông đứng bên cạnh bếp lò.

Chiếc váy phác họa ra đường cong cặp mông một cách hoàn mỹ, váy bị kẹp ở giữa khe mông.

Khương Đại Sơn nào chịu nổi sự cám dỗ như thế, côn ŧᏂịŧ cứng rắn đυ.ng vào khe hở ở mông.

“Ưm…”

“Linh Linh sao vậy?”

Mấy ngày trước trời đổ mưa khiến củi bị ướt, Trương Thúy Phân nhóm lửa cả buổi nhưng vẫn không cháy, nghe thấy âm thanh khó nhịn của con gái thì bất giác đặt câu hỏi.

Dâʍ ŧᏂủy̠ liên tục tràn ra khỏi miệng huyệt Khương Linh, bên trong tiểu huyệt đã ướt sũng không chịu nổi.

“Không, không sao ạ.”

Khương Đại Sơn thấy thế bèn đứng bên cạnh cô, dùng chiếc váy dài và đôi chân xinh xắn ngăn cản tầm mắt Trương Thúy Phân, sau đó hắn thò bàn tay to vào trong váy, ngón cái nắm lấy hạt đậu ở giữa hoa môi rồi liên tục chà xát, dâʍ ŧᏂủy̠ nóng hầm hập phun ào ào lên tay hắn.

Có Trương Thúy Phân ở bên cạnh, cộng với kí©ɧ ŧɧí©ɧ cấm kỵ làm cho dâʍ ŧᏂủy̠ trong cô nhiều hơn ngày thường, chảy từ bẹn đùi xuống giày cao gót.

Khương Đại Sơn nghiêng người quát khẽ bên tai Khương Linh.

“Lẳиɠ ɭơ.”

Đôi mắt Khương Linh quyến rũ vô vàn, ánh mắt như móc câu tóm chặt trái tim của hắn.

Khương Đại Sơn tăng thêm sức chơi đùa tiểu huyệt, liên tục xoa nắn thịt mềm hai bên hoa môi.

Khương Linh rất muốn kêu to thành tiếng, rất muốn bị cha dượng đặt lên bếp lò, sau đó cắm mạnh côn ŧᏂịŧ của hắn vào trong tiểu huyệt của mình.

“Thúy Phân có ở nhà không? Cho tôi xin vài cọng rau hẹ nhé, cây hẹ nhà tôi vẫn chưa mọc nữa.”

“Ra đây ra đây.”

Lúc Trương Thúy Phân ngẩng đầu lên thì thấy sắc mặt Khương Linh ửng hồng, không khỏi hơi kỳ lạ, bà ta nhìn cô với Khương Đại Sơn một lần rồi mới ra ngoài.

Vườn rau ở sau phòng bếp, nghe thấy tiếng trò chuyện vang trời của Trương Thúy Phân và hàng xóm, Khương Đại Sơn bèn cúi người xuống, tóm lấy miệng nhỏ của con gái riêng, chiếc lưỡi của hai cha con quấn quýt lấy nhau, nhảy múa trong khoang miệng đối phương.

Miệng con gái thơm ngọt thanh mát, Khương Đại Sơn bất giác hôn sâu hơn, chiếm lấy hết nước bọt ngọt ngào của con gái.

“Lẳиɠ ɭơ, miệng nhỏ cũng da^ʍ như vậy.”

“Cha, người ta khó chịu quá, nhanh cắm vào trong đi.”

“Cắm cái rắm, lát nữa mẹ con sẽ trở lại, con ra nhanh lên, ông đây dùng tay chơi con trước, đợi đêm đến…”

Cơ thể Khương Linh mẫn cảm, vừa rồi châm ngòi như thế đã khiến tiểu huyệt khó chịu vô cùng, dù ngón tay hay côn ŧᏂịŧ, chỉ cần có thể giải ngứa giúp cô trước là được.

Khương Đại Sơn hai năm rõ mười, Khương Linh vươn lưỡi khẽ liếʍ bờ môi dày của người đàn ông rồi nhỏ giọng nỉ non.

“Đêm đến cha muốn thế nào thì thế ấy, con gái sẽ hầu hạ cha thật tốt…và cả côn ŧᏂịŧ của cha.”

Hai người đã yêu đương lén lút nhiều năm như thế dưới mí mắt Trương Thúy Phân, Khương Đại Sơn đã dày công tôi luyện chơi huyệt bằng tay đến mức điêu luyện. Bàn tay to với những vết chai vàng dày đặc như có ma lực, liên tục ra vào ở hoa tâm rồi ma sát cả âm đế, tốc độ nhanh đến mức khiến Khương Linh ôm chặt Khương Đại Sơn, cơ thể run rẩy không ngừng.

Hai mắt cô mê ly, cúi đầu nhìn xuống làn da của mình, khẽ cắn môi son, miệng phát ra những âm thanh dâʍ đãиɠ khó nhịn.

“Ưm…Thoải, thoải mái quá, ngón tay của cha chơi huyệt giỏi quá.”

Cuộc trò chuyện ở bên ngoài nhà không ngừng nhắc nhở khiến dâʍ ŧᏂủy̠ của Khương Linh tuôn ra nhiều hơn, cô thật sự yêu chết cảm giác bị cha dượng chơi dưới mí mắt của mẹ ruột.

Lén lút vốn rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Khương Linh thấy Trương Thúy Phân ở cửa sau đứng dậy, hình như còn thoáng nhìn vào phòng.

Tiểu huyệt của cô kẹp chặt ngón tay Khương Đại Sơn, cảm giác tê dại và căng thẳng khiến cô đột ngột phun ra đầy dâʍ ŧᏂủy̠…