Đây chẳng phải là vì những thế giới trước đó không cho phép mấy cái không gian tùy thân nghịch thiên này tồn tại sao?
Nhưng thế giới này lại khác, đến cả dị năng cũng xuất hiện, sao có thể thiếu các loại không gian chứ!
【 Ngươi tùy tiện tìm một cái không gian đưa cho ta đi. 】Đào Ngôn Hề nói.
【 Không được đâu chủ nhân, người phải trao đổi một thứ gì đó có giá trị mới có thể lấy ra được không gian tùy thân, nếu không, một cái không gian vô duyên vô cớ xuất hiện nhất định sẽ bị thiên đạo phát hiện. 】Tiểu Yêu nói.
Thật là phiền phức! Đào Ngôn Hề nghĩ như vậy rồi cầm máy tính bấm ở một bên nói:【 Cái này đi. 】
Tiểu Yêu:???
【 Cái này… cũng nên là một cái ngọc bội gì đó chứ? Máy tính bấm làm vật trao đổi thì… 】
【 Được rồi, đừng nói nhảm nữa, lấy cái máy tính này trao đổi đi, nhanh lên! 】Đào Ngôn Hề nói.
【 (? ̄? ̄?) Vậy được! 】Tiểu Yêu vội vàng mang một cái không gian ra ngoài, đồng thời đưa máy tính vào trong.
Chỉ thấy một tia sáng lóe lên, máy tính phát ra một ánh sáng chói ngay trước mặt Đào Ngôn Hề.
Đào Ngôn Hề hài lòng gật đầu, sau đó ý niệm vừa động, cô lách mình tiến vào bên trong không gian.
Những không gian này đều là do lúc trước cô quá buồn chán nên đã tạo ra, cô căn bản không cần phải ký khế ước cũng có thể tự do ra vào.
Đào Ngôn Hề tiến vào không gian sau đó liền nhìn thấy những cánh đồng trồng đầy lúa nước và lúa mì, thiếu chút nữa thì bao phủ cả cô rồi.
【 Tiểu Yêu, ta chỉ bảo ngươi tùy tiện đưa cho ta một cái không gian mà thôi, ngươi đây cũng quá tùy tiện rồi? 】Đào Ngôn Hề bất đắc dĩ nói.
【 Nhưng đây đều là những thứ mà con người cần! Chủ nhân người mà có những lương thực này sẽ trợ giúp được cho Đại nhân rất nhiều! 】Tiểu Yêu đơn giản là chỉ cảm thấy mình quá thông minh!
Đào Ngôn Hề suy nghĩ một chút, cảm thấy những lời này thực ra cũng rất có đạo lý.
Phía đông có một dòng suối đang chảy, Đào Ngôn Hề thuấn di đến bên cạnh sau đó trực tiếp nhảy vào trong dòng nước.
Nước suối bao phủ toàn bộ cơ thể cô, vài phút sau, Đào Ngôn Hề từ trong dòng nước trong vắt ló đầu ra.
Lúc này chân của cô đã hồi phục lại như cũ, hơn nữa dáng vẻ hiện tại cũng không còn giống một con tang thi nữa.
Lúc trước không cần soi gương cô cũng biết mình có bao nhiêu phần khó coi, dù sao vừa rồi cô còn nhìn thấy một đoạn ruột ở trong cơ thể mình lộ ra ngoài!
Mà bây giờ da thịt cô đã hoàn hảo trở lại, chỉ là sắc mặt có chút tái nhợt cùng thân nhiệt khá lạnh lẽo mà thôi.
Ừm… Hiện tại cô chính là tang thi hoàn mỹ nhất!
Bởi vì không thể làm sụp đổ thiết lập nhân vật của con người hay tang thi, cho nên cô không thể không duy trì dáng vẻ của tang thi, nếu không phải vậy thì cô chỉ cần vài phút là có thể thanh trừ toàn bộ virus tang thi trong cơ thể mình.
Đào Ngôn Hề nhảy ra khỏi suối nước, có thể bởi vì là một tang thi nên cơ thể cô có chút cứng ngắc, không nhanh nhẹn được như người bình thường.
Đào Ngôn Hề vặn cổ, lấy ra một bộ quần áo từ trong kho hàng rồi mặc vào, sau đó mới rời khỏi không gian.
Bởi vì có máy tính bấm làm vật trao đổi trung gian nên Đào Ngôn Hề không thể không cất máy tính vào trong ngực.
Xung quanh cô đều là tang thi du đãng, những con tang thi ngu ngốc đó đi đến bên người cô, hình như bọn chúng sợ hãi cái gì rồi nhanh chóng chạy đi.
Đáng tiếc là những con tang thi cấp thấp này chạy quá chậm, cơ thể chúng vừa chạy vừa run, nhìn qua trông vô cùng hài hước.
Đào Ngôn Hề không để ý tới những tang thi này nữa, trực tiếp đi ra ngoài.
Cô hiện tại muốn đi tìm anh trai! Nếu cô đoán không sai, anh trai cô bây giờ hẳn là đang ở trong thành phố này.
Lúc này bên trong tầng chín của một tòa nhà dân cư cách Đào Ngôn Hề khoảng ba cây số, Bạch Tiêu Khải trong lòng run lên, phảng phất như ý thức được điều gì, giương mắt nhìn về phương hướng Đào Ngôn Hề đang đứng…