Giải Mã Giấc Mơ Giới Giải Trí

Chương 41: Bạo lực học đường

PHẦN 4: GIẤC MƠ VỀ SỰ SO SÁNH

Chương 41: Bạo lực học đường

Editor: Dứa

Beta: Thuỷ Tiên

Tin tức vụ án sườn xám đỏ đã được phá gây xôn xao trên Weibo.

“Vậy nên hãy công khai lý do vì sao hung thủ muốn gϊếŧ người đi, dáng vẻ này như thể là không muốn công bố chi tiết gậy, thật là kỳ lạ.”

“Tôi còn tưởng hung thủ bắt chước bộ phim kinh dị thời dân quốc kia cơ, cuối cùng hóa ra lại là kẻ theo dõi, anh ta phải điên rồ tới mức độ nào cơ chứ?”

“Tôi biết chắc chuyện này là do người làm, ma quỷ ở đâu ra.”

“Có lẽ do xem quá nhiều phim kinh dị, tôi thấy đây cũng là một đề tài hay ho cho phim ma đấy, nhưng chắc có vẻ trong nước cũng không làm nổi đâu.”

“Nói tới thì tôi lại buồn nôn, kết cục của phim nội địa đều là bị tâm thần, đúng là lừa người, trẻ ba tuổi cũng không thèm tin ấy chứ.”

Tuy nhiên, không được mấy giờ đồng hồ, chuyện này đã bị mọi người lãng quên một lần nữa.

Sự việc vốn tràn ngập hơi thở quỷ dị như vậy đã được chứng thực là do người làm, khiến người ta cảm thấy hơi cụt hứng, bàn luận vài câu rồi ném ra sau đầu, khác hoàn toàn với lần leo lên hot search trước đó.

Con người kỳ lạ như thế đấy.

Những điều kỳ lạ luôn được lưu truyền rộng rãi, đồng thời cũng là những vụ án chưa có lời giải, các vụ án không chút manh mối từ vài thập niên trước đã được lấy ra để suy ma đoán quỷ trên Weibo, lượng người chia sẻ video không thua gì các bộ phim truyền hình nổi tiếng cả.

Đối với việc lại lần nữa dính dáng đến các vụ án, Cơ Thập Nhất thấy hơi buồn cười.

Từ khi giải mã giấc mơ đầu tiên cho đến nay, ngoại trừ một số chuyện trên Weibo, hầu hết cô đều liên quan đến các vụ án, điều này khiến cô có suy đoán mới về thời hiện đại.

Sau một thời gian dài vắng bóng, tin nhắn của Vương Hạo lại xuất hiện trong di động của Cơ Thập Nhất.

“Thập Nhất, tháng sau cô có thời gian không, tôi thuê được địa điểm rồi.”

Vết thương của Diệp Minh đã khá hơn nhiều, trên mặt cũng có thể dùng lớp trang điểm che phủ, để không làm chậm trễ đoàn phim, những suất diễn đơn của anh ta đã bắt đầu ghi hình.

Tiếp theo, hai người sẽ quay cùng nhau vụ án bắt cóc tại ngôi làng, vì vậy phải thuê địa điểm trước, tháng sau có thể trực tiếp dọn đồ đi quay.

“Tôi biết cô đang quay bộ phim của đạo diễn Văn, không cần gấp gáp, cứ quay xong bộ phim đó đi.” Vương Hạo cười tủm tỉm nói.

Hiện giờ Giải trí Hoàng Thiên đã rót vốn đầu tư, anh sẽ không bị thay thế, cả người tràn đầy tự tin, hơn nữa, ông chủ của công ty có quan hệ thân thiết với nữ chính của mình, chẳng cần sợ sẽ gặp phải chuyện gì đó không tốt.

Chỉ cần hoàn thành cảnh quay chung của nam nữ ở phần sau là bộ web drama không dài lắm này có thể đóng máy rồi.

Mà anh cũng không cần phải phiền não về các công việc sau khi đóng máy, Giải trí Hoàng Thiên đã sắp xếp mọi thứ từ lâu rồi, nếu may mắn có thể vượt qua vòng xét duyệt của đài truyền hình.

Hiện tại, những bộ phim được chiếu trên đài truyền hình phần lớn đều là phim thần tượng, đề tài tội phạm và kháng chiến không được hoan nghênh cho lắm, nguyên nhân chính là do có tương đối ít cảnh quay tốt, một khi ra mắt, ít nhất sẽ xuất hiện trước mặt của nhân dân cả nước.

Ai cũng nghĩ như vậy cả.

Kinh nghiệm của đạo diễn cũng giống như kinh nghiệm của diễn viên, đều dựa vào các bộ phim mà tăng dần lên, một bộ phim nổi tiếng sẽ khiến người ta tin tưởng hơn rất nhiều, đồng thời, cũng nhờ đó mà có thể nhận được lời mời từ các công ty lớn.

Mà Vương Hạo biết lý do mình có thể ký hợp đồng với Giải trí Hoàng Thiên, ngoại trừ Cơ Thập Nhất ra thì chẳng còn lý do nào khác.

So sánh với những đạo diễn lớn đó, kỹ năng đạo diễn của anh vẫn chưa đủ để được người ta coi trọng.

“Được, tôi biết rồi, đạo diễn yên tâm, tháng sau tôi có thời gian.” Cơ Thập Nhất nhẹ nhàng đáp lại.

Ngũ Thanh ngồi bên cạnh, mặt không đổi sắc: “Chiều nay em có cảnh quay cùng Trương Hựu Hân, bản thân em nên cẩn thận một chút, lòng dạ cô ta khá hẹp hòi, mấy chủ đề liên quan đến em cũng không nhỏ.”

Chuyện của Vương Ninh khiến Cơ Thập Nhất nằm trên bảng hot search trong thời gian khá dài, hại hot search mà Trương Hựu Hân mua bị bay màu, với tính cách của cô ta, chắc chắn sẽ chèn ép người khác.

Sắc mặt Cơ Thập Nhất nghiêm túc: “Em sẽ cố gắng diễn tốt.”

Cho đến sau khi đọc kịch bản vô số lần tại chung cư, cô mới xuất phát đến đoàn phim, lúc tới nơi, một đám người đang vây quanh Trương Hựu Hân.

Trong cảnh quay nay, nữ chính thật sự không thể chịu đựng được Văn Cẩm Chi, cho nên xông vào hậu cung gây gổ với cô một trận, sau đó bị Văn Cẩm Chi nhốt vào nhà lao.

Nhìn chung, mọi thứ đều có lợi cho cô, không phải sao?

Không ai để ý tới mình, Cơ Thập Nhất cũng không vội, sau khi chào hỏi stylist quen thuộc, cô yên lặng để cô ấy giúp mình tạo hình nhân vậy.

Stylist vẫn mỉm cười với cô như mọi khi: “Hôm nay cố lên nhé, tôi tin tưởng ở cô!”

Cơ Thập Nhất mỉm cười, đẩy cửa bước ra.

Lục Hành Vân ngồi một bên, bởi vì cảnh quay tiếp theo là của anh ấy, vậy nên anh ấy mở rộng áo bào trắng, để lộ khuôn ngực, kết hợp với chiếc mũ đội nghiêng trên đỉnh đầu, đơn độc tăng thêm cảm giác phóng đãng không kiềm chế được.

Cô gái nhỏ phía sau đỏ mày đỏ mặt nhìn về phía này.

Ngay khi Cơ Thập Nhất ngồi xuống, anh ấy lập tức quay đầu lại, hơi mỉm cười, ôn hòa hỏi: “Cảm giác thế nào? Lo lắng sao?”

Giọng nói ấm áp lại mượt mà như ngọc, khó trách trên Weibo có nhiều người thích anh ấy đến vậy.

“Khá tốt.” Cơ Thập Nhất đáp.

Lần đầu tiên diễn cùng Trương Hựu Hân, cô không cảm thấy lo lắng như khi kết hợp với Lục Hành Vân, dù sao thì giải thưởng trên người Trương Hựu Hân cũng kém xa Lục Hành Vân.

Lục Hành Vân khe khẽ mỉm cười, rút kịch bản trong tay cô, thản nhiên liếc mắt qua, đề nghị: “Chi bằng diễn thử xem?”

Cơ Thập Nhất chần chừ, ánh mắt dừng trên tay anh ấy, cuối cùng gật đầu.

Cô đã nhớ rất rõ lời thoại trong kịch, không cần cầm kịch bản cũng có thể nói trôi chảy, nhưng không ngờ Lục Hành Vân lại chỉ xem kịch bản có vài lần rồi đặt sang một bên, điều này khiến người ta phải kinh ngạc.

Cô còn chưa kịp phản ứng, sắc mặt đối phương đã thay đổi, trực tiếp nói lời thoại: “Bệ hạ đăng cơ mấy năm, từ lâu đã không còn là trẻ nhỏ nữa, mà ngài thân là Thái hậu, lại tham lam quyền lực, ngài còn mặt mũi tiến vào hoàng lăng gặp tiên đế sao?!”

Vốn là những câu thoại có phần cuồng loạn, tới chỗ Lục Hành Vân lại có chút thay đổi.

Anh ta chỉ nhìn cô với vẻ chán ghét, giọng điệu chỉ trích, khiến cho toàn cảnh trông như thêm phần xung đột kịch liệt, cả người nữ chính trở nên sinh động, mà Văn Cẩm Chi lại càng thêm lạnh nhạt.

Tuy nhiên, trước đó cô đã từng diễn thử với Lục Hành Vân rồi, hiểu rõ phong cách hay thay đổi của anh ấy, Cơ Thập Nhất rất thành thạo, ung dung nói lời thoại.



Diễn thử với Lục Hành Vân thật sự là vui sướиɠ tràn trề.

“Cảnh quay tiếp theo cố lên.” Lục Hành Vân bỗng tinh nghịch nháy mắt.

Cơ Thập Nhất nhìn thấy hành động của anh ấy thì bật cười thành tiếng, gật đầu, “Tôi sẽ cố gắng, diễn tập với anh cảm giác như được giác ngộ vậy.”

Lục Hành Vân nhếch miệng cười, “Như vậy chẳng phải cô muốn tu tiên hay sao.”

Vừa dứt lời, bên kia truyền tới giọng đạo diễn Văn hô bắt đầu quay, Cơ Thập Nhất nhìn lướt qua kịch bản, sau đó bước tới.

Trương Hựu Hân đứng bên ngoài điện, khẽ nâng cằm, thấy cô đi tới, cô ta nhếch môi cười khẽ: “Lát nữa phải diễn thật tốt nha.”

Cơ Thập Nhất chỉ bình tĩnh nhìn cô ra một cái, sau đó trực tiếp bước vào trong điện.

“Chị Trương, cô ta không biết điều gì cả!” Một diễn viên nhỏ bên cạnh Trương Hựu Hân nói.

Chỉ là một người mới mà lại dám chống đối chị Trương, không phải là tự mình tìm chết sao, thật sự cho rằng đóng vai nữ số ba là có thể một bước lên trời sao?

Trương Hựu Hân cũng không đáp lại cô ta, chỉ có điều, sắc mặt lại tối hơn một chút.

Ân oán giữa cô ta và Giải trí Hoàng Thiên đã có từ vài năm trước, Giải trí Hoàng Thiên bỏ mặc cô ta không nâng đỡ, mà lại chọn một người phụ nữ khác, mà hiện tại —— Trương Hựu Hân hơi mỉm cười.

Cô ta là minh tinh hạng nhất, mà người phụ nữ kia ngay cả hạng hai cũng chẳng phải.

Lần này cũng vậy mà thôi.

Cô ta lẳng lặng đứng bên ngoài điện, cảm nhận được ánh nắng ấm áp, nhìn về phía Cơ Thập Nhất đang sửa sang lại trang phục ở bên trong, trong lòng lại dấy lên sự khinh thường.

Trước đó chỉ là những cảnh quay đơn giản mà thôi, sau này sẽ khiến cô ta phải trả giá.

“Action!”

Ngay khi giọng nói của đạo diễn Văn rơi xuống, Cơ Thập Nhất nhìn thấy Trương Hựu Hân chạy vào trong điện, mờ mờ ảo ảo.

Chiếc chăn mỏng trên ghế dài che đi phần thân dưới của cô, nhưng lại không giấu được dáng người yêu kiều, đường cong uốn lượn dưới lớp chăn mỏng khiến người ta phải khát khao, phác họa ra dáng vẻ của một yêu tinh họa quốc.

Cô không chút biến sắc, thả lỏng cơ thể nằm nghiêng trên ghế dài, đùa bỡn những móng tay dài. Dường như, lúc bấy giờ mới phát hiện ra người bên dưới, cô tùy tiện liếc mắt.

Trương Hựu Hân hừ một tiếng, khí thế kiêu ngạo, nói: “Bệ hạ đăng cơ mấy năm, từ lâu đã không còn là trẻ nhỏ, mà ngài thân là Thái hậu, lại tham lam quyền lực, ngài còn mặt mũi tiến vào hoàng lăng gặp tiên đế sao?!”

So sánh với lời nói mang theo gai nhọn của Lục Hành Vân, biểu cảm của Trương Hựu Hân lại càng phong phú hơn, một loạt các động tác đều khiến cô ta trực tiếp thu hút ống kính.

Có Lục Hành Vân hướng dẫn trước đó, đối với sự lấn át của Trương Hựu Hân, biểu cảm của Cơ Thập Nhất không hề thay đổi.

Đôi mắt cô khẽ nhếch lên, khẽ cười một tiếng, khiến lực chú ý của mọi người đổ dồn lên mình một lần nữa, cô không chút để ý mà cất lời: “Ồ? Ngươi cảm thấy ai gia nên làm thế nào?”

Trương Hựu Hân hơi khựng lại, điều này khác hoàn toàn với dự đoán của cô ta, rõ ràng trước đó Cơ Thập Nhất không hề có khí thế bực này cơ mà.

Cô ta ổn định tinh thần, nói ra lời thoại của mình, mãi đến khi cảnh quay miễn cưỡng được cho qua thì cô ta mới thở phào nhẹ nhõm. Nhìn thấy ánh mắt của đạo diễn Văn khi kết thúc, Trương Hựu Hân mím chặt môi.

Cô ta nhíu mày nhìn về phía Cơ Thập Nhất đang trở lại ghế của mình, trong lòng suy tính biện pháp thích hợp, thấy trợ lý đưa tay ra hiệu với mình, khóe môi cô ta nhếch lên nụ cười.

Tiểu Ưu nhìn thấy Cơ Thập Nhất đi xuống, nhanh chóng đưa nước qua.

Sau khi cảnh quay này kết thúc, sang ngày mai cô mới phải quay tiếp, thế nên Cơ Thập Nhất không vội, ung dung nhìn sự kết hợp giữa nam nữ chính còn chưa bắt đầu ở phía trước.

Lục Hành Vân đứng ở nơi xa, chạm tới ánh mắt cô, khóe môi hơi cong lên, ánh mắt bình tĩnh.

Cơ Thập Nhất uống ngụm nước, thấy Tiểu Ưu nhìn chăm chú vào di động, cô tò mò hỏi: “Xem cái gì mà say mê thế?”

Tiểu Ưu thở dài, “Bạo lực học đường lại bị phanh phui trên Weibo, hơn nữa còn chết người.”

Năm cấp hai, Tiểu Ưu rất béo, các bạn nam trong lớp đặt biệt danh cho bản thân và cười nhạo cô ấy, cả mấy bạn nữ cũng không muốn chơi với cô ấy, thậm chí còn cô lập cô ấy nữa. . Cập nhậ𝙩 𝙩r𝘂𝘆ện nhanh 𝙩ại [ 𝙏𝗥 𝘂𝖬𝙏𝗥𝖴YE𝙽.𝖵n ]

Hiện giờ thu nhập hàng tháng của cô ấy hơn mười nghìn, mà đám nam sinh kia lại là nhân viên nhà máy.

“Bạo lực học đường?” Cơ Thập Nhất lặp lại, lấy di động ra xem.

Trang chủ Weibo nhảy ra một tin tức, tiết lộ nữ sinh nào đó rơi khỏi tòa nhà vào ban đêm, nhà trường nói là tự sát, nhưng trên người cô bé lại có những vết thương, tất nhiên phụ huynh cho rằng cô bé bị gϊếŧ hại, hai bên không ngừng tranh luận.

Bức ảnh kèm theo cũng không có ảnh chụp của đương sự, chỉ là một vài tuyên bố thanh minh từ Weibo official của trường học và sự lên án từ phía phụ huynh, hai bên trái ngược nhau hoàn toàn.

Mặc dù lời văn miêu tả phiến diện, nhưng lại khiến lòng người không khỏi ớn lạnh, đối mặt với các bạn học cùng lớp mình, không ngờ bọn họ có thể làm ra những chuyện đáng sợ như tạt nước sôi hay đánh người, còn gọi hành động đó với cái tên hoa mỹ như “dạy dỗ”.

Cho dù từng tiếp xúc với mấy vụ án biếи ŧɦái, Cơ Thập Nhất vẫn phải líu lưỡi trước chuyện như thế này.

Những đứa trẻ mới lớn, sao có thể trở nên tàn nhẫn nhường ấy?

Cô đưa điện thoại cho Tiểu Ưu, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Tiểu Ưu lắc đầu lướt sang bảng hot search, sắc mặt khẽ thay đổi, nhấn mở chủ đề đầu tiên, gần như lay Cơ Thập Nhất tỉnh dậy ngay tức thì, đưa điện thoại đến trước mặt cô, giọng điệu hoảng hốt: “Chị! Chị xem hot search trên Weibo đi!”

Nhìn thấy bức ảnh trên đó, sắc mặt Cơ Thập Nhất đột nhiên trầm xuống.