*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi cách mạng và tình yêu kết thúc, con người nên tiếp tục sống như thế nào?
Có một lần khi tôi nói chuyện với bạn tôi, cô ấy thường sử dụng một biểu tượng cảm xúc từ "Berlin Babylon", dòng chữ là: *** (chửi ba tiếng)! Mày đã phản bội giai cấp công nhân!" Thấy nhiều quá, tôi chợt nảy ra một ý tưởng: Tôi muốn viết một câu chuyện về Cơn bão tháng Năm, nhân vật chính là những trí thức và công nhân ít điển hình trong hai thời đại cách mạng. Cuộc cách mạng đang đến, họ dường như có quyền lựa chọn tham gia hay không, nhưng trên thực tế đó là điều không thể tránh khỏi và thụ động tham gia vào làn sóng này. Từ đây, chúng ta không khó để thấy rằng cuộc cách mạng và tình yêu là cùng một cấu trúc. Cơ chế của tình yêu cũng nằm ngoài sự phán xét của lý trí, khi tình yêu đích thực tìm đến bạn, bạn không có quyền phản kháng.
Nói làm là làm. Nhưng xét đến những kiến
thức trước đây của tôi về năm 1968 chỉ là từ lời kể của Lefebvre, Ranciere và Badiou, vì vậy trước tiên tôi tìm một người bạn trong chuyên ngành có liên quan và hỏi một danh sách sách, đối phương lập ra một đống, mỉm cười nói: "Thí chủ, đây là đủ cho cả một tháng, không đủ thì đến tìm tao sau!"
Tôi đương nhiên không có đọc hết, bởi vì rốt cuộc tôi muốn viết một câu chuyện, không phải là một bài báo. Nhưng câu chuyện này không thể tránh khỏi việc đánh giá sự kiện 68, và tôi đã cố gắng thể hiện những thái độ khác nhau thông qua các nhân vật.
Cách mạng xã hội cánh tả là sự thỏa hiệp giữa utopia và hiện thực lịch sử, và nó đại diện cho lực lượng phủ định. Điểm đặc biệt của năm 1968 sự ngẫu nhiên của việc bùng phát sức mạnh này, và sau những năm 1960, người ta đã tìm hiểu nguyên nhân của cơn bão tháng 5, nhưng chưa ai tìm ra câu trả lời chính xác. Nó cũng bí ẩn như cách cánh tả theo đuổi utopia.
Không khó hiểu tại sao con người hiện đại lại quan tâm và thậm chí thầm khao khát cách mạng. Vì nỗi buồn của tính hiện đại* bắt nguồn từ sự phá sản của chủ nghĩa hiện đại, và cụ thể hơn, từ sự thất bại của lý tưởng cách mạng nói chung. Bối cảnh của cuộc sống hiện đại là một thế giới trầm luân và đơn điệu, điều mà Lefebvre đã dự đoán từ lâu: "Lịch sử của xã hội công nghiệp hóa đang dẫn chúng ta đến sự buồn tẻ tột cùng: việc lặp lại các tình tiết gây hấp dẫn trong những bộ phim, việc duy trì sự đổi mới vĩnh viễn một cách giả tạo và hão huyền, việc trì trệ dưới lớp mặt nạ của sự vận động điên cuồng, tin tức không có tính mới mẻ và không có cuộc sống mới." Giữa những ý niệm phức tạp, con người hiện đại đang không ngừng khao khát một lực lượng cách mạng có thể phá vỡ tình trạng này, nó phải thuần khiết và thống nhất. Tôi không có ý định giải quyết câu hỏi liệu các cuộc cách mạng hiện đại có khả thi hay không, mà chỉ đề cập đến thực tế là các cuộc cách mạng từ bên ngoài phải đi đến hồi kết, chẳng hạn như cơn bão tháng 5 ngắn ngủi. Điều này cũng giống như tình yêu giữa các chủ thể không thể là vĩnh cửu, ngay cả đối với Conrad, cậu ấy sẽ sinh ra ảo giác—— bốn tháng đó tựa như cả cuộc đời. Nhưng tất cả chúng ta đều biết rằng không phải như vậy, và cậu ấy phải một mình đối mặt với cả phần đời còn lại của mình. Một trong những ý định ban đầu của tôi khi viết cuốn tiểu thuyết này cũng là để khám phá một câu hỏi như vậy: Mọi người sẽ tiếp tục sống như thế nào sau khi cách mạng và tình yêu đã kết thúc?
Cuối cùng, không rõ tung tích của Valentino, và Conrad trở thành cha của chính mình. Nó không phải là BE đối với tôi, nó là một vấn đề cuộc sống đặt ra cho tất cả mọi người. Bối cảnh của cốt truyện là tình cờ, nhưng ý tưởng đằng sau nó là không thể tránh khỏi.
Về chủ đề cách mạng hiện đại và utopia, tôi xin kết thúc bằng bản dịch còn rất sơ sài của Leszek Kołakowski, nguyên văn được đính kèm bên dưới:
Nếu utopia có nghĩa là một tập hợp các giá trị mà chúng ta muốn bảo vệ và thấy được hiện thực hoá trong đời sống xã hội, thì không có gì ngăn cản chúng ta theo đuổi chúng, ngay cả khi chúng ta biết những giá trị đó sẽ không bao giờ tương thích hoàn hảo với nhau. Nếu utopia chỉ là một khái niệm quy định về điều "tối ưu" chứ không phải là sự đảm bảo rằng chúng ta đã thành thạo nghệ thuật tạo ra điều "tối ưu", thì bản thân utopia phải là một phần trong suy nghĩ của chúng ta. Nhưng giả vờ rằng chúng ta biết cách thoát khỏi sự thiếu thốn, đau khổ, hận thù, bất công chỉ là tưởng tượng thuần túy: không ai biết cách thoát khỏi những điều này. Các hành vi làm dịu những tình huống này chỉ có thể đạt được ở những điểm cụ thể, trên quy mô nhỏ, tính bằng inch. Điều này thật khó chấp nhận đối với tinh thần không tưởng, bởi vì họ luôn tìm kiếm viễn cảnh về Ngày cuối cùng, bước nhảy vọt vĩ đại, và mục đích trận chiến. Mọi thứ khác dường như (và thực tế là) xám xịt, nhàm chán, thiếu hấp dẫn, và đòi hỏi kiến
thức cụ thể.
Cuối cùng, tôi xin nói nhẹ, tựa đề "La Ronde" không liên quan gì đến vở kịch của Schnitzler (xin lỗi ông Schnitzler vì đã cue) nhưng tôi nhìn thấy vòng tròn trong cả cách mạng và tình yêu. Và chương đầu tiên hiện tại đã trải qua một cuộc chỉnh sửa lớn. Ở đây, tôi muốn cảm ơn ông Samizda và Ajie vì những ý kiến
đại chúng của họ, đã cho phép tôi, một người mới mù hoàn toàn không biết viết tiểu thuyết, sống sót qua thử thách của chương đầu tiên. Tôi cũng muốn cảm ơn ông Fox đã viết một thông điệp thú vị hơn cả bài viết chính của tôi, nếu không có ông Fox, bài viết này sẽ không kết thúc nhanh như vậy. Cảm ơn tất cả những người bạn đã cố gắng đọc nó, đã cho tôi dũng khí để viết hoàn thành câu chuyện này, và hẹn gặp lại các bạn trong câu chuyện tiếp theo khi có dịp.
Trứng phục sinh một:
Nếu đã cue đến ông Schnitzler thì nhân tiện nói luôn về Paul Klee và giải thích ý tưởng thiết kế ảnh bìa của tôi.
Bức tranh chính là tác phẩm siêu thực của Paul Klee "Limits of Reason" (Grenzen des Verstandes) năm 1927. Đúng như tên gọi, bức tranh gốc thể hiện rằng lý tính của con người là luôn có ranh giới và không thể nhận ra lý tưởng cuối cùng.
Tôi đã thực hiện bốn sự thay đổi:
1. Vì cơn bão tháng 5 xảy ra ở Paris, nên trước tiên chỉnh màu thành màu quốc kỳ của nước Pháp.
2. Nhà tư tưởng ngồi trên thang được thêm vào sau, bức tranh gốc là hình người que của Frédéric Forest.
3. Thay đổi thứ ba là thêm từ. Chữ "May" trong tiếng Pháp được thêm vào vùng màu xanh lam. Xét thấy rằng giữa cơn bão tháng 5 có một sự đứt gãy (cho đến nay vẫn chưa ai giải thích được nguyên nhân của cơn bão tháng 5), tất nhiên cũng có thể hiểu rằng trong một sớm một chiều, thuyết cấu trúc luận đã bị đào thải, đó cũng giống như là một sự đứt gãy.
"Utopia" được thêm vào vùng màu đỏ, đó cũng là điều tối thượng mà lý trí con người không thể với tới. Điểm đặc biệt của cơn bão tháng 5 là con người lúc bấy giờ không có một quan niệm cụ thể nào về điều không tưởng sẽ được xây dựng sau khi cách mạng thành công, đó là một tư tưởng hỗn độn.
4. Sửa đổi cuối cùng là thêm một câu "Đây cũng là vực thẳm..." trên bức tranh. Vực thẳm của suy nghĩ ở trên con người. Utopia cũng có thể là một vực thẳm, liên quan đến nội dung của cuốn tiểu thuyết, việc này để cho mọi người bình phẩm.
Trứng phục sinh hai:
Sự ra đời của nhân vật Conrad là dựa trên thần sắc đẹp của tôi, nam diễn viên người Áo Helmut Berger của thế kỷ trước. Tất cả những gì tôi làm là viết ra kịch bản YY với anh ấy. Tất nhiên, những cô gái không thích có hình ảnh mặc định trong đầu khi đọc tiểu thuyết thì không nên tìm kiếm. Helmut Berger là người có vẻ đẹp kiểu Đức nhất mà tôi từng thấy, và cuộc đời của anh ấy cũng rất huyền thoại, và đó là loại huyền thoại chỉ xảy ra với người châu Âu. Nếu bạn quan tâm đến cuộc đời và phim ảnh của anh ấy, hãy vào Weibo của tôi và tìm kiếm tên anh ấy, tôi đã dịch một số bài trong cuốn tự truyện của anh ấy bằng tiếng Đức, và tôi cũng viết một số bài phê bình phim. Nếu bạn xem Helmut Berger, chúng ta chính là bạn tốt.
Trứng phục sinh ba:
Ở chương trước, Valentino đã viết một câu ở mặt sau của bức ảnh: "Em là niềm kiêu hãnh của thần thánh, và khoảnh khắc khi con xúc xắc được tung ra... Trái tim anh là vũ trường may rủi, hay chỉ là một bàn cờ bạc." Câu này được phóng tác từ tác phẩm của Nietzsche, đồng thời cũng là biểu đạt quan niệm của tôi về toàn văn (trước hết ghi chú nguyên văn, có thời gian tôi sẽ viết).
Valentino cũng có nhiều bí mật, nhưng tôi sẽ không gỡ rối chúng, niềm vui giải đố dành cho độc giả (mặc dù tôi nghi ngờ liệu ngoài tôi ra có ai có được niềm vui từ bài viết này không)
Cuối cùng, nếu bạn có bất kỳ nhận xét, câu hỏi và suy nghĩ nào, xin vui lòng liên hệ với tôi. Tôi rất biết ơn những người đã đọc đến đây >_