Xuyên Thành Nam Thê Của Lão Nam Nhân Hào Môn

Chương 94: Sợ em không vui

Kiều Thư: “Không cần không cần, em không đói bụng.” Mặt cậu có chút hồng: “Em hôm nay nằm một ngày, không có tiêu hao thể lực gì, không đói bụng.”

Cố Trầm Ngôn: “Eo đau?”

“Một hồi về phòng tôi xoa xoa cho em.”

Kiều Thư cong đôi mắt: “Được.”

Cố Trầm Ngôn bắt đầu an tĩnh ăn mì.

Kiều Thư liền ngồi ở đối diện Cố Trầm Ngôn ôm mặt vui vẻ nhìn.

Nhìn Cố Trầm Ngôn ăn cái gì cũng thật vui vẻ, đặc biệt là phần mì này do chính tay cậu nấu.

A!

“Đúng rồi.” Kiều Thư nhịn không được cùng Cố Trầm Ngôn chia sẻ: “Đêm qua chúng ta đi hẹn hò bị người khác chụp được.”

“Chiều nay còn lên hot search.”

“Có thật nhiều người đang cắn cp của chúng ta.”

Kiều Thư một bên nói một bên nhịn không được tươi cười ngọt ngào, sau khi nói xong cậu mới phát ra nghi hoặc: “Cũng không biết vì cái gì mặt em bị đánh mã.”

Hơn nữa Dư Quỳnh nơi đó cũng không có động tĩnh, một chút đều không lo lắng cậu sẽ ở trên hot search bị lột da.

Lần trước chuyện pháo hoa cũng giống nhau.

Liền rất bình tĩnh.

Tuy rằng xong việc kết quả xác thật là đối cậu không có bất luận ảnh hưởng bất lợi gì, ngược lại bởi vì hai lần lên hot search này, mức độ nổi tiếng của cậu liền tăng cao, fans nhiều thêm rất nhiều.

Cố Trầm Ngôn: “Tôi biết.”

“A?”

Kiều Thư chớp chớp mắt: “Anh cũng thấy hot search rồi a, em còn tưởng rằng anh vội công tác sẽ không chú ý tới đâu, những cái ảnh chụp đó kỳ thật chụp khá tốt.”

Cố Trầm Ngôn: “Tôi có lưu lại.”

Kiều Thư: “???”

“……”

Kiều Thư mất phản ứng một hồi lâu, sau đó điên cuồng muốn che trái tim lại.

Gia tốc! Gia tốc!

Này trái tim đáng chết!

Weibo nói không sai, Cố Trầm Ngôn bắn súng thật sự quá chuẩn, uy lực cũng lớn.

Kiều Thư nghĩ tới lần trước.

Mùng một tết, bởi vì pháo hoa, cậu cùng Cố Trầm Ngôn cùng nhau lên hot search.

Lần đó cậu cũng cùng lần này giống nhau cùng Cố Trầm Ngôn vui sướиɠ chia sẻ, nói nói Cố Trầm Ngôn lại đột nhiên nói: “Quên mất.”

Kiều Thư: “???”

Cố Trầm Ngôn: “Tôi hẳn là nên chính thức hướng mọi người giới thiệu phu nhân của tôi.”

Kiều Thư: “A?”

Cố Trầm Ngôn cầm điện thoại mân mê một chút, sau đó đưa màn hình điện thoại lại cho Kiều Thư xem.

Đó là một vòng bạn bè.

【 Cố Trầm Ngôn: Tôi kết hôn, phu nhân của tôi cậu ấy thực đáng yêu, thực ngọt. Cậu ấy tên Kiều Thư. 】

Sau đó vòng bạn bè này bị người chụp hình lại phát đến trên Weibo, lại dẫn tới một đám người nhiệt liệt thảo luận.

Kiều Thư lặng lẽ xoa xoa trái tim chính mình, lại giơ tay muốn đè xuống khóe miệng đang không ngừng kéo lên cao kia.

Không áp xuống được.

Cậu nhỏ giọng nói: “Kỳ thật, kỳ thật em cũng lưu lại.” Nói xong cậu có chút mất mát nói: “Chính là có chút đáng tiếc.”

Cậu nhìn Cố Trầm Ngôn: “Em bị đánh mã, tìm không thấy ảnh chụp gốc.”

Tối hôm qua cậu chỉ lo hẹn hò, đều không có nghĩ đến muốn chụp ảnh, tuy rằng bị người khác chụp đã có chút ngoài ý muốn, nhưng Kiều Thư vẫn là vui vẻ chiếm đa số.

Bởi vì ảnh chụp Cố Trầm Ngôn cười chính là ôn nhu như vậy, ánh mắt nhìn cậu là sủng nịch như vậy.

Cố Trầm Ngôn như vậy làm cậu chỉ nghĩ đến phải hảo hảo bảo tồn xuống dưới, giữ lại đến vĩnh viễn.

Tiếc nuối duy nhất là cậu ở một bên cư nhiên sẽ bị đánh mã.

Cậu không phải chính cung sao?

Vì cái gì phải cho cậu cái này chính cung đánh mã?

Lại lui một bước, cậu tốt xấu cũng có chút danh khí, liền tính bác chủ không có nhận ra cậu, cũng không nên đánh mã, nhận ra tới không phải càng không nên đánh mã sao?

Là cơ hội kiếm lấy lưu lượng thật tốt a.

Như thế nào liền buông tha đâu?

QAQ!

Cố Trầm Ngôn: “Tôi có.”

Kiều Thư: “Ai!”

“Hả?”

“Anh có? Có cái gì?”

Kiều Thư hoang mang chớp chớp mắt.

Cố Trầm Ngôn: “Tôi có ảnh chụp gốc.”

Kiều Thư: “???”

“……”

“!!!”

“Anh, anh có ảnh chụp gốc?”

Cố Trầm Ngôn: “Ừm.”

Cố Trầm Ngôn buông đũa, anh duỗi tay ở trong áo khoác đặt ở một bên sờ sờ, lấy ra điện, vân tay giải khóa, nhấn vào album, sau đó đưa cho Kiều Thư.

Kiều Thư tiếp nhận điện thoại.

Cậu cúi đầu nhìn về phía điện thoại Cố Trầm Ngôn, lọt vào trong tầm mắt chính là một tệp toàn ảnh chụp gốc.

Những bức ảnh này không có trải qua bất luận cái gì xử lý, trên mặt Kiều Thư càng không có bị dán một cái icon bánh ngọt nhỏ đáng yêu.

Trong ảnh chụp, khẩu trang trên mặt Kiều Thư bị cậu kéo tới giữa mặt, nhìn phi thường khôi hài, nhưng ảnh chụp, mặc kệ là Kiều Thư hay là Cố Trầm Ngôn cũng chưa cảm thấy này có cái gì không đúng.

Trong mắt hai người đều tràn đầy ý cười.

Ảnh chụp Kiều Thư chính là ngẫng đầu đưa tới cho Cố Trầm Ngôn một cây xiên que, đút Cố Trầm Ngôn ăn.

Kiều Thư: “!!!”

Phản ứng đầu tiên: A! Quá ngọt!

Phản ứng thứ hai là: A! Quá ngốc!

Nguyên lai ngay lúc đó cậu loát đọc thuộc lòng tráo(???) là ngốc như vậy! Kiều Thư phát 囧.

Cậu lại ngọt lại 囧.

Kiều Thư nhìn một hồi lâu, sau đó lướt đến bức ảnh tiếp theo, vẫn như cũ là không có đánh mã không có chỉnh sửa qua ảnh chụp.

Một tấm lại một tấm.

Toàn bộ đều là không có đánh mã, hơn nữa Kiều Thư còn phát hiện ảnh chụp trong điện thoại Cố Trầm Ngôn so với trên Weibo còn nhiều hơn, rất nhiều tấm trên Weibo thượng không có.

Kiều Thư: “???”

Cậu nghi hoặc nhìn về phía Cố Trầm Ngôn.

Cố Trầm Ngôn: “Ân? Làm sao vậy?”

Kiều Thư liếʍ môi một chút: “Vì cái gì anh sẽ có những tấm ảnh chụp này?”

Động tác của Cố Trầm Ngôn khựng lại.

Tô mì trước mặt anh đã ăn xong rồi, anh một lần nữa buông chiếc đũa, cả người ngồi thẳng, đôi tay để trên bàn, ánh mắt cũng nghiêm túc lên.

Kiều Thư: “???”

Cố Trầm Ngôn: “Kiều Thư, em để ý tôi nhúng tay vào sự nghiệp của em sao?”

Kiều Thư: “A?”

Cố Trầm Ngôn: “Năm trước, tôi nhờ Ngạn Thanh hỗ trợ, thành lập một phòng làm việc cùng người đại diện của em kết nối.”

“Bất quá em yên tâm, thành lập cái phòng làm việc này chỉ là vì có thể xử lý càng tốt ngôn luận về em trên mạng, không cho hot search như lần trước em cùng Ngạn Thanh lại phát sinh.”

Cố Trầm Ngôn chưa từng làm chồng, anh không biết phải nên như thế nào mới có thể đối với Kiều Thư tốt nhất.

Anh chỉ có thể không ngừng học tập.

Ở trong cái vòng này, có rất nhiều cặp vợ chồng đều là liên hôn, giữa họ sẽ có một cái ngăn cách, sẽ không quá mức can thiệp sinh hoạt của đối phương còn có công tác.

Ngay từ đầu Cố Trầm Ngôn cũng là chấp hành như thế này.

Nhưng sau đó anh lại bắt đầu để ý Kiều Thư.

Ý tưởng của Cố Trầm Ngôn chậm rãi bắt đầu bắt đầu thay đổi, sau đó anh bắt đầu nghi hoặc giữa anh cùng Kiều Thư có phải hay không cũng nên ở chung như vậy?

Không quấy nhiễu, cũng không hỏi.

Khi anh ý thức được chính mình càng ngày càng để ý Kiều Thư, anh đã từng hỏi qua Trần Văn Uyên vấn đề này, Trần Văn Uyên lúc đó góp nhặt rất nhiều tư liệu sau đó nói cho anh giữa vợ chồng hẳn là nên tôn trọng lẫn nhau, không nên quá mức can thiệp sự nghiệp của đối phương, như vậy sẽ ảnh hưởng đến cảm tình của cả hai.

Bởi vì có người lòng tự trọng rất mạnh.

Cho nên Cố Trầm Ngôn vẫn luôn thật cẩn thận mà nắm chắc cái này, mặc dù anh rất muốn trợ giúp Kiều Thư, cấp cho Kiều Thư hết thảy đều tốt nhất, làm Kiều Thư có thể diễn nam chính của phim chế tác lớn, làm Kiều Thư có thể nhận được đến tài nguyên mà rất nhiều người trong giới muốn, lại dù hao tổn tâm cơ cũng không có được.

“A?”

Kiều Thư ngơ ngác.

Cố Trầm Ngôn: “Em không vui?”

Anh nhấp môi, cuối cùng rũ đầu xuống: “Xin lỗi.”

“Tôi chỉ là không muốn nhìn đến những ngôn luận không tốt về em trên mạng.”

“Không nghĩ em không vui.”

“Sợ em không vui.”

“Ngạn Thanh nói trong giới các em có rất nhiều người sẽ không chịu nổi áp lực từ những dư luận này.”

“Không đúng không đúng!”

Từ trong khϊếp sợ phản ứng lại Kiều Thư vội vàng giải thích, “Em không có không vui!”

“Em thật là vui.”

Kiều Thư xác thật là vui vẻ.

Từ trong lời nói của Cố Trầm Ngôn, Kiều Thư có thể biết Cố Trầm Ngôn là sợ cậu nhìn thấy những cái ngôn luận đó sẽ không vui, mới có thể lập nên một phòng làm việc như vậy.

Cố Trầm Ngôn là đang quan tâm cậu, để ý cậu.

Một Cố Trầm Ngôn cẩn thận như vậy tốt đẹp như vậy Kiều Thư như thế nào sẽ bởi vì chuyện này mà không cao hứng đâu?

Kiều Thư: “Em thật cao hứng.”

“Bởi vì anh đang quan tâm em.” Kiều Thư cười nói: “Chưa từng có người vì em làm những chuyện này.”

Ngay cả bản thân Kiều Thư, sau khi cha mẹ cậu qua đời, cậu cũng quen làm chính mình không đi để ý đến những cái chuyện có thể làm cậu không vui, quen chính mình tự đi nỗ lực.

Những cái ngôn luận trên mạng đó nói cậu nói cậu không thèm để ý sao? Không! Kiều Thư chỉ là học xong cách để chính mình không để ý.

Chỉ cần không xem, không thèm để ý, cậu liền như cũ có thể thực vui vẻ.

Cố Trầm Ngôn nhìn cậu.

Tựa hồ là đang xác nhận.

Kiều Thư cười đứng dậy vòng qua bàn, cậu đi đến bên Cố Trầm Ngôn, cúi người từ phía sau ôm lấy Cố Trầm Ngôn đang ngồi trên ghế: “Cố tiên sinh, anh thật ngọt nga.”

Cố Trầm Ngôn cười.

Kiều Thư nhịn không được duỗi đầu hôn một cái lên mắt Cố Trầm Ngôn.

Ân.

Ngọt ngào.

Cố Trầm Ngôn đôi mắt cũng là ngọt ngào.

Cố Trầm Ngôn: “Kỳ thật buổi sáng người của phòng làm việc liền cùng tôi nói.”

“Tôi nguyên bản là muốn áp xuống tới.”

Anh nắm lấy tay Kiều Thư: “Nhưng là tôi chỉ để cho bọn họ đánh cho em một cái mã.”

Kiều Thư: “Bánh ngọt nhỏ?”

Cố Trầm Ngôn: “Ừm.”

Thời điểm đánh đồ mã người của phòng làm việc đã cùng Cố Trầm Ngôn hỏi qua, cuối cùng Cố Trầm Ngôn ở trong rất nhiều icon mà phòng làm việc gửi qua chọn icon bánh ngọt.

Anh cảm thấy Kiều Thư chính là một cái bánh ngọt nhỏ.

Thực ngọt.

Cố Trầm Ngôn nói: “Thực thích hợp với em.”

Kiều Thư nhịn không được cười.

Cậu ôm cổ Cố Trầm Ngôn, ở trong lòng phản bác: Người thích hợp với bánh ngọt mới không phải cậu đâu, Cố Trầm Ngôn, anh không phát hiện, anh cũng thực ngọt sao?

So với bánh ngọt nhỏ còn muốn ngọt hơn.

Quả thực muốn ngọt chết Kiều Thư em.

Ngao ngao ngao!

Phạm quy!

Cố Trầm Ngôn: “Còn có……”

Kiều Thư: “Dạ?”

Cố Trầm Ngôn: “Tôi cũng rất muốn chia sẻ.”

Kiều Thư chớp chớp mắt.

Cho nên mới có cái hot search vốn dĩ sẽ không phát ra kia?

A a a!

Kiều Thư không biết chính là, Cố Trầm Ngôn còn có một nguyên nhân là bởi vì anh biết Kiều Thư kỳ thật là thích như vậy.