Xuyên Thành Nam Thê Của Lão Nam Nhân Hào Môn

Chương 87: Cố Trầm Ngôn đeo lắc chân

Pháo hoa rất đẹp.

Trừ bỏ những lời chúc phúc xinh đẹp, trên mỗi một đóa pháo hoa còn có hai người nhỏ nhỏ khả khả ái ái hỗ động.

Hoặc dắt tay, hoặc đối diện, hoặc sờ đầu……

Kiều Thư vui mừng mà ngửa đầu nhìn.

Chu Ngạn Thanh từ bên trong túi lấy ra một tá những cây pháo nhỏ, hướng Kiều Thư vẫy vẫy tay: “Anh dâu, chơi không?”

Kiều Thư tâm động.

Cố Trầm Ngôn xoa xoa đầu Kiều Thư: “Đi chơi đi.”

Kiều Thư hoan nhìn anh: “Anh đâu?”

Cố Trầm Ngôn: “Tôi nhìn em chơi.”

Kiều Thư: “Được rồi.”

Cậu vui mừng chạy tới, cầm hai cây pháo hoa nhỏ bậc lửa, sau đó xoay người: “Cố Trầm Ngôn.”

“Anh xem!”

Cậu cười dùng hai cây pháo hoa nhỏ kia lóe sáng tạo một hình trái tim trong không trung.

“Tặng anh!”

Kiều Thư cười cùng một đứa nhỏ giống nhau vui sướиɠ.

Đứng ở cách đó không xa Cố Trầm Ngôn cũng lộ ra một mạt ý cười ôn nhu.

“Cố tổng?”

Chính là đang lúc chơi vui vẻ, có người xuất hiện đánh vỡ bầu không khí tốt đẹp nơi này.

Cố Trầm Ngôn ở trong giới kinh doanh hoặc là nói toàn bộ Hải Thành quá có danh vọng.

Trừ tịch hôm nay, có không ít người đều tới này phóng pháo hoa, trong đó có không ít đều là làm buôn bán, đối với cái tên Cố Trầm Ngôn như sấm bên tai.

Pháo hoa một phóng, không ít người lộ ra ánh mắt kinh ngạc, ở trong nội dung của đóa pháo hoa khϊếp sợ qua đi, liền chủ động bắt đầu tìm kiếm thân ảnh Cố Trầm Ngôn.

Ngày thường muốn nhìn thấy Cố Trầm Ngôn rất khó, có người liền mang theo tâm lý may mắn muốn thừa dịp này kết bạn với Cố Trầm Ngôn, ở trước mặt Cố Trầm Ngôn kia lộ mặt, nói không chừng liền lưu lại ấn tượng.

“Cố tổng?”

Đi tìm tới chính là một nam nhân trung niên, đối phương khi nhìn thấy Cố Trầm Ngôn trên mặt lập tức lộ ra một nụ cười, sau đó bước nhanh đến gần, cười ha hả nói: “Không nghĩ tới may mắn có thể ở chỗ này nhìn thấy Cố tiên sinh ngài, tân niên vui sướиɠ.”

Kiều Thư nghe được thanh âm tò mò mà quay đầu nhìn lại, cậu chớp chớp mắt, không quen biết.

Cậu nhìn về phía Cố Trầm Ngôn.

Cố Trầm Ngôn trên mặt ôn nhu khi đối diện với nam nhân kia liền thu hồi không còn một móng.

Anh nhàn nhạt gật đầu: “Tân niên vui sướиɠ.”

“Ngài là?”

Nam nhân xấu hổ cười: “Tôi họ Lăng, là công ty điện tử Lăng Duệ, phía trước tìm kiếm qua quý công ty hợp tác……”

Cố Trầm Ngôn: “Xin lỗi, ăn tết không nói chuyện công việc.”

Tươi cười trên mặt nam nhân cứng lại, theo sau cười nói: “Xem tôi này, vội hồ đồ, thói quen, Cố tiên sinh ngài đừng để ý.”

“Tôi vừa mới nhìn thấy pháo hoa mới lại đây, không nghĩ tới Cố tiên sinh ngài cư nhiên kết hôn.”

Hắn ánh mắt tìm tòi một chút, không thấy được bên người Cố Trầm Ngôn có nữ nhân nào, có chút nghi hoặc, nhưng vẫn là tiếp tục nói: “Chúc ngài cùng vợ ngài bách niên hảo hợp.”

Cố Trầm Ngôn thái độ như cũ nhàn nhạt: “Cảm ơn, xin lỗi không tiếp được.” Anh nhấc chân hướng Kiều Thư đi đến.

Nam nhân: “Cố tiên sinh……”

Cố Trầm Ngôn mắt điếc tai ngơ.

Anh lập tức đi đến bên người Kiều Thư, nắm lấy cái tay không có đẹo găng tay nên có chút lạnh băng của Kiều Thư: “Xin lỗi, chúng ta đổi cái địa phương?”

Kiều Thư chớp chớp mắt: “Được.”

Chu Ngạn Thanh cùng Phương Chu Du có chút mất hứng mà nhìn thoáng qua nam nhân, đuổi kịp Kiều Thư bọn họ.

Không một hồi, tại chỗ đó liền dư lại một mình nam nhân kia, hắn khϊếp sợ mà nhìn.

Không nghĩ tới Cố thị Cố Trầm Ngôn thế nhưng là cùng một người nam nhân kết hôn?

Bốn người một lần nữa thay đổi một nơi không ai chơi.

Phương Chu Du phun tào nói: “Cùng lão Cố ra chơi chính là không có tiện, luôn có người không có mắt muốn thấu đi lên làm lão Cố đầu tư, nếu không phải vậy thì chính là tưởng phàn quan hệ.”

“Còn có cậu, tôi đều cùng cậu cùng nhau bị fans đuổi qua rất nhiều lần.”

“Giao hữu vô ý!”

Chu Ngạn Thanh: “……”

“Tui đây là nguyên nhân chức nghiệp nha, anh tui là quá có tiền, năm trước còn có người trực tiếp đi lên giới thiệu cho anh con gái của mình nữa.”

“Anh tớ là cái loại tùy tùy tiện tiện ai đều có thể coi trọng sao? Quả thực vô ngữ.”

Kiều Thư nghe thấy, trong lòng điên cuồng ăn giấm, cậu bẹp miệng nhìn về phía Cố Trầm Ngôn.

Cố Trầm Ngôn: “Làm sao vậy?”

Kiều Thư: “Thật vậy chăng?”

Cố Trầm Ngôn nghi hoặc: “Ừm?”

Kiều Thư ê ẩm nói: “Có người thường xuyên cho giới thiệu đối tượng cho anh.”

Cố Trầm Ngôn: “Không có.”

Kiều Thư: “Ngạn Thanh vừa mới đều nói, những cái cô gái đó nhất định thật xinh đẹp đi.”

“Anh liền không động tâm sao?”

Cậu gắt gao nhìn chằm chằm Cố Trầm Ngôn, muốn từ biểu tình của Cố Trầm Ngôn nhìn ra tin tức.

Cố Trầm Ngôn nhíu mày.

Anh nghĩ nghĩ, nói: “Không có ấn tượng.”

Kiều Thư khóe môi cong lên.

Cố Trầm Ngôn: “Bất quá lão gia tử trước kia cho tôi giới thiệu quá mấy đối tượng.”

Kiều Thư khóe môi rũ xuống.

Cố Trầm Ngôn: “Tôi đều cự tuyệt, khi đó không muốn kết hôn.”

Kiều Thư hỏi: “Kia vì cái gì sau đó lại muốn cùng em kết hôn đâu?”

Hỏi xong, Kiều Thư nhớ tới vấn đề này chính mình ở trước khi kết hôn hỏi qua Cố Trầm Ngôn, khi đó Cố Trầm Ngôn là trả lời như thế nào?

“Lão gia tử hy vọng chúng ta có thể kết hôn.”

“Ở bệnh viện gặp mặt vài lần, tôi đối với cậu cảm giác không tồi, tôi nhìn ra cậu đối ta cảm giác cũng không tồi.”

“Cho nên tôi muốn, cùng cậu kết hôn là sẽ cái lựa chọn không tồi, nếu đều phải kết hôn nói.”

Trước kia Kiều Thư nghe không có gì cảm giác, hiện tại nhớ tới đầu quả tim lại là ê ẩm.

Không phải bởi vì thích.

Chỉ là cảm thấy cậu không tồi còn có nguyên nhân vì di chúc của Cố lão gia tử.

Lý trí vô tình.

Kiều Thư miệng càng bẹp.

Quá ủy khuất!

Cố Trầm Ngôn lần này trả lời vẫn như cũ thực lý trí: “Lúc ấy cảm thấy em thực thích hợp.”

Kiều Thư mếu máo: Quả nhiên.

Cố Trầm Ngôn: “Bất quá tôi hiện tại thực may mắn.”

Kiều Thư nghi hoặc: “?”

Cố Trầm Ngôn nhìn Kiều Thư, con ngươi thuần màu đen tràn đầy đều là làm Kiều Thư tâm động nhu tình.

“Cùng em kết hôn là quyết định chính xác nhất trong cuộc đời tôi.”

“Kiều Thư.”

“Tôi thực may mắn.”

“Không, không chỉ là may mắn, còn có vui mừng, cảm ơn.”

“Tôi lựa chọn em.”

“Phanh”

Tinh chuẩn đánh trúng trái tim yếu hại.

Kiều Thư khóe môi áp không nổi nữa.

Không phải thông báo, lại hơn hẳn thông báo!

Cậu nhìn Cố Trầm Ngôn, đầu quả tim vui mừng run rẩy, người nam nhân này sao lại có thể có thể nói như vậy!

“Cố Trầm Ngôn.”

Kiều Thư cười nói: “Em cũng thực may mắn, cao hứng.”

“Gặp anh.”

“Cùng anh kết hôn.”

Còn có yêu anh.

Buổi tối hôm nay, bọn họ bốn người cùng nhau chơi thật lâu, đương nhiên chủ yếu là Kiều Thư ba người chơi, Cố Trầm Ngôn nhìn.

Bất quá đến lúc sau, Cố Trầm Ngôn vẫn là bị Kiều Thư lôi kéo cùng nhau chơi một cây pháo hoa nhỏ.

Bọn họ đứng ở trên một đồi núi nhỏ, Kiều Thư cầm trong tay bậc lửa pháo hoa nhỏ phóng tới trong tay Cố Trầm Ngôn.

“Giống ngôi sao hay không?”

Cố Trầm Ngôn: “Ừm.”

Kiều Thư: “Đêm nay không có ngôi sao, chỉ có thể thỉnh Cố tiên sinh nhận lấy ngôi sao này.”

“Cố tiên sinh, ngài mau ước một cái nguyện vọng.”

Cố Trầm Ngôn: “Nguyện vọng?”

Kiều Thư: “Ừm ừm, mau hứa, nói không chừng có thể thực hiện đâu.”

Cố Trầm Ngôn nhìn pháo hoa lập lòe trong tay, qua một lúc lâu anh nói: “Hy vọng tiểu tiên sinh của tôi có thể thực hiện được tất cả ước nguyện của mình.”

Kiều Thư chớp chớp mắt.

Sau đó cười.

Nguyện vọng của cậu nhất định có thể thực hiện.

Phóng xong pháo hoa, bốn người đầy mặt tươi cười lái xe về nhà. Mà bên hồ Minh Nguyệt, một ít người không tìm được Cố Trầm Ngôn chỉ có thể thất vọng mà về.

Trở lại trong phòng, Kiều Thư gấp không chờ nổi cởϊ áσ khoác đi phòng để quần áo thay đổi áo ngủ, mà Cố Trầm Ngôn còn lại đi trước đánh răng rửa mặt.

Kiều Thư rửa mặt xong ra tới, nhìn thấy Cố Trầm Ngôn mặc một thân áo ngủ từ phòng để quần áo đi ra, trên tay còn cầm một cái cái hộp nhỏ.

Cố Trầm Ngôn: “Tân niên vui sướиɠ.”

Kiều Thư sửng sốt.

Sau đó cậu vui mừng nhìn về phía cái kia hộp: “Là tặng em?”

Cố Trầm Ngôn: “Ừm.”

“Mở ra nhìn xem có thích hay không.”

Kiều Thư hoan thiên hỉ địa mở ra.

Bên trong hộp để một cái lắc chân bằng bạc có chút cũ nhưng lại được bảo quản rất tốt.

Mặt trên đính thêm lục lạc nho nhỏ tinh xảo.

Kiều Thư nhẹ nhàng lung lay một chút, một đạo âm thanh thanh thúy từ lục lạc truyền tới lỗ tai.

Cậu nhìn về phía Cố Trầm Ngôn.

Cố Trầm Ngôn: “Đây là mẹ tôi khi tôi còn nhỏ đi tìm cao tăng trong miếu cầu tới, hy vọng tôi bình an hạnh phúc, tôi đeo đến mười ba tuổi mới lấy xuống.”

“Hiện tại tặng cho em.”

“Hy vọng nó có thể về sau vẫn luôn bảo hộ em.”

“Tôi giúp em mang lên?”

Kiều Thư ngơ ngác gật đầu: “Được.”

Kiều Thư mắt cá chân thực gầy rất nhỏ, Cố Trầm Ngôn đã từng ở ban đêm đều nắm nó, thậm chí đã từng ở mặt trên lưu lại dấu ngân còn có hôn.

Cố Trầm Ngôn biết Kiều Thư có thể mang vừa lắc chân này.

Kiều Thư ngồi ở trên giường.

Mà nam nhân lại là nửa quỳ trên mặt đất, ngón tay thon dài ôn nhu đυ.ng vào mắt cá chân của cậu, động tác mềm nhẹ cầm lấy chân cậu.

Cố Trầm Ngôn mở ra khóa của lắc chân, đem lắc chân tròng lên mắt cá chân Kiều Thư, sau đó khóa lại.

Lớn nhỏ vừa vặn.

Lắc chân màu bạc dừng ở trên da thịt trắng nõn, phi thường bắt mắt.

Cố Trầm Ngôn ngón tay ở trên lục lạc nhẹ nhàng lắc một cái.

“Đinh linh.”

Cố Trầm Ngôn: “Thực thích hợp.”

“Thật xinh đẹp.”

Kiều Thư cười nói: “Tôi thực thích.”

Đây là Cố Trầm Ngôn đã từng mang qua, hiện tại mang ở mắt cá chân của cậu, Kiều Thư mặt đỏ nghĩ, phu phu nhất thể chính là như thế đi.

A!

Hảo thẹn thùng!

Hôm nay buổi tối, Kiều Thư lục lạc trên chân vang lên thật lâu.

Thẳng đến đêm khuya mới dừng lại.

Mà ở trong lúc lục lạc vang, Weibo có hai cái hot search lấy tốc độ cực nhanh tiến lên top 1 2.

# nhà giàu số một kết hôn! #

# Kiều Thư #

Cái tiêu đề này làm rất nhiều người nhịn không được nhấn đi vào, sau đó xuống dưới.

Vô xem, pháo hoa quá đẹp, ảnh chụp của Cố Trầm Ngôn cũng đẹp trai không chịu được.

【 phổ cập khoa học: Cố Trầm Ngôn là gia chủ của Hải Thành đỉnh cấp hào môn Cố thị, giá trị con người hơn trăm tỷ, Hải Thành nhà giàu số một, năm nay 32 tuổi, trừ cái hotsearch đêm nay thì không còn tai tiếng nào khác, là cái phú hào giữ mình trong sạch, thả dựa theo trước mắt Cố thị phát triển, Cố Trầm Ngôn vô cùng có khả năng trong tương lai trở thành nhà giàu số một cả nước. 】

【 thảo! Cái giá trị nhan sắc này, có tiền lại có sắc, Kiều Thư kia là ai? Là người đời trước cứu vớt địa cầu sao? 】

【 Kiều Thư? Là Kiều Thư tôi biết đến sao? 】

【Kiều Kiều nhà tôi? 】

【 bác chủ có ảnh chụp của vợ Cố tổng không? Muốn nhìn muốn nhìn muốn nhìn muốn nhìn muốn nhìn! 】

【 Tôi liền muốn biết có phải hay không Kiều Kiều nhà tôi! 】

【 Mọi người đừng có gấp, hẳn là không phải Kiều Kiều, Kiều Kiều nếu là thật sự cùng nhà giàu số một kết hôn hiện tại còn có thể không có tài nguyên tốt sao? 】

【 bọn tỷ muội đừng nhận nhanh như vậy! Tôi đã tra xét Baidu, Cố tổng kết hôn đã sắp nửa năm, cho nên không có khả năng là Kiều Kiều nhà chúng ta! 】

【 Đúng, Kiều Kiều nhà chúng ta trước mắt còn đang diễn nam phụ của một bộ phim có đầu tứ ít, nếu thật cùng nhà giàu số một kết hôn sao có thể còn lấy loại tài nguyên này. 】

【 anh QAQ, lại mừng hụt rồi, còn tưởng rằng là Kiều Kiều, như vậy Kiều Kiều liền có thể không cần vất vả diễn vai phụ như vậy. 】

【 Phỏng chừng là trùng tên trùng họ, fans Kiều đừng nhận vơ! 】

【 Chỉ có một mình tôi nghiêm túc xem pháo hoa sao? Mẹ nó thật là đẹp mắt, kẻ có tiền phóng pháo hoa đều cùng chúng ta không giống nhau. 】

【 Lại một thêm một nam nhân độc thân hoàng kim không còn. 】

【 Tôi tên Kiều Thư, Cố tổng hiện tại liền ngủ ở bên cạnh tôi, phiền toái bọn chị em bình luận tỉnh đi tỉnh đi, không cần mơ ước chồng tôi. 】