Xuyên Thành Nam Thê Của Lão Nam Nhân Hào Môn

Chương 20: Quay tống nghệ

Buổi chiều hai giờ.

Dư Quỳnh gọi điện thoại tới: “Kiều Thư, chị cùng với Lộ Nguyệt hiện tại đang ở bên ngoài Lan đình”.

Kiều Thư: “Được, đợi em cùng bảo an nói một tiếng cho mọi người tiến vào”.

Kiều Thư cầm rương hành lí nhỏ đã thu thập tốt chạy nhanh xuống dưới lầu, lúc nhìn đến dì Lan cùng chú Chu ở dưới lầu cậu ngoan ngoãn chào hỏi.

Thời điểm đi ra khỏi biệt thự thì cậu thấy Dư Quỳnh bọn họ còn chưa tới, Kiều Thư nghĩ nghĩ, nhấp môi lấy ra điện thoại.

Vì kết hôn, Cố Trầm Ngôn trước tiên xuất viện thu thập Cố Yến cùng các cổ đông không an phận trong công ty, hai ngày này càng là một hội nghị liên tục một hội nghị.

Trong phòng hội nghị.

Cố thị tập đoàn đổng sự, phó tổng, cùng giám đốc từng bộ phận từng nhóm từng nhóm, nghiêm túc mà hội báo tình huống hiện tại của công ty, đột nhiên một tiếng chuông điện thoại đánh vỡ bầu không khí nghiêm túc.

Mọi người tức khắc im lặng.

Cư nhiên có người ở trong cuộc họp mà dám mở chuông điện thoại!

Đang lúc bọn họ nghĩ người này sẽ chết như thế nào, Cố Trầm Ngôn đang ngồi ở thượng thủ vị đột nhiên đứng lên.

“Xin lỗi, tôi tiếp điện thoại”.

Anh đi ra ngoài.

Mọi người phía dưới hai mặt nhìn nhau, tình huống như thế nào?

Cố Trầm Ngôn đi đến bên ngoài, ấn nghe điện thoại: “Kiều Thư?”

Kiều Thư: “Ân”.

Thật lâu không có làm loại sự tình này, Kiều Thư có chút khẩn trương nắm vạt áo: “Cố Trầm Ngôn, tôi muốn đi công tác đi quay một cái tổng nghệ, nên cùng anh nói một tiếng”.

Cố Trầm Ngôn: “Được”.

“Chú ý thân thể, nhớ mang theo thuốc, nhớ rõ bôi thuốc”.

Kiều Thư: “……”

Không cần cường điệu.

Kiều Thư đỏ mặt, Cố Trầm Ngôn người này thật là…… Nghiêm túc.

Rõ ràng tối hôm qua thể nghiệm không tồi, chính là hai người gà mờ (cùi bắp) trai tân có điểm không có kinh nghiệm ra chút máu, Cố Trầm Ngôn cư nhiên để ý đến bây giờ.

“Khụ”.

Kiều Thư không được tự nhiên khụ hạ: “Được”.

Cố Trầm Ngôn: “Ân, tôi đi làm việc”.

Kiều Thư: “Được”.

Treo điện thoại, Kiều Thư chà xát mặt, sau đó lộ ra một cái tươi cười.

Loại này ra cửa có thể tìm người báo cáo một chút cảm giác đã lâu mới gặp lại, thật tốt.

Thời điểm ngồi trên bảo mẫu xe Lộ Nguyệt kích động bắt lấy Kiều Thư cánh tay: “Kiều Kiều, em cư nhiên cùng Cố Trầm Ngôn kết hôn! A a a, chị cũng không dám tin tưởng đây là thật sự! Chị cư nhiên sinh thời có thể tiến vào Lan đình”.

Kiều Thư buồn cười.

Dư Quỳnh như cũ rất bình tĩnh: “Nên nói ngày hôm qua đã cùng em nói, chính em nắm giữ hảo độ”.

Kiều Thư: “Vâng”.

Dư Quỳnh đem một phần văn kiện đưa cho Kiều Thư: “Đây là kịch bản sáng nay tổ tiết mục gửi tới, em xem một chút, buổi tối khả năng yêu cầu diễn tập một lần”.

Kiều Thư: “Hảo.”

《 Chúng Ta Tới 》 là một tổng nghệ có danh tiếng lâu đời, mỗi tuần một tập, nhiệt độ siêu cao, rất nhiều bộ phim đều ở tổng nghệ này tuyên truyền, rất nhiều người mới cũng mượn từ cái này tổng nghệ này lộ mặt hút phấn.

Lúc 5 giờ rưỡi phi cơ dừng ở Lan Thành.

Dư Quỳnh mang theo Kiều Thư cùng Lộ Nguyệt tiến vào khách sạn dừng chân, lại mang theo hai người đi ăn cơm chiều, lúc này mới đi tới nơi 《 Chúng Ta Tới 》 thu.

Bọn họ tới sớm, 《 Đại Tướng Quân 》 lúc này diễn viên đều còn chưa tới.

Dư Quỳnh mang theo Kiều Thư cùng đạo diễn hàn huyên một chút, lại mang theo hắn đi gặp mấy cái người chủ trì của tổng nghệ.

《 Chúng Ta Tới 》 có bốn người chủ trì, hai nam hai nữ, phân biệt là Từ Thời, Hứa Dã, Trình Tiểu Tiểu cùng Chu Như Huyên, Dư Quỳnh cùng Từ Thời là bạn từ thời đại học.

Dư Quỳnh: “Lần này liền phiền cậu chiếu cố Kiều Kiều của chúng tớ”.

Từ Thời: “Đều là bạn bè không nói lời khách sáo này nha, có rảnh mời tớ ăn một bữa cơm liền được rồi, đương nhiên, nhà ngươi cũng đừng mang lên, ta túng hắn”.

Dư Quỳnh cười nói: “Được”

Lại đợi một hồi người của đoàn phim 《 Đại Tướng Quân 》lục tục tới rồi.

Nam chủ là thị đế Chu Ngạn Thanh, nữ chủ là tiểu hoa lưu lượng Giang Ngu Ngọc, diễn viên gạo cội Ngô Văn, nam hai tân nhân lưu lượng Vệ Dung, còn có nữ phụ Dương Ý Tinh.

Mỗi người già vị đều so Kiều Thư lớn hơn rất nhiều.

Diễn tập chủ yếu là mở màn biểu diễn, ca hát khiêu vũ, tổng cộng ba tiết mục.

Không biết có phải hay không ảo giác của Kiều Thư, cậu tổng cảm thấy thị đế Chu Ngạn Thanh vẫn luôn đang nhìn cậu.

Thời điểm diễn tập kết thúc, Chu Ngạn Thanh còn kỳ quái cùng Kiều Thư nói một tiếng: “Vất vả, ngày mai gặp”.

Kiều Thư kinh hãi vội vàng nói: “Ngày mai gặp”.

Trở lại khách sạn, Kiều Thư thoải mái tắm nước ấm một chút, xóa toàn thân mỏi mệt, thoải mái oa tiến vào bên trong ổ chăn.

WeChat mở ra, Kiều Thư phát hiện phía dưới thông tin lục có một cái màu đỏ +1.

Kiều Thư: “Là ai?”

Cậu lẩm bẩm click mở, là một lời mời kết bạn.

【 Cố Trầm Ngôn 】

Kiều Thư: “!!!”

Kiều Thư tay chân lanh lẹ đem Cố Trầm Ngôn thêm vào hơn nữa lại tò mò click mở ảnh đại diện của Cố Trầm Ngôn.

Nền trắng chữ đen.

Là một chữ viết bằng bút lông tự 【 cố 】.

Chữ viết rất đẹp, cùng Cố Trầm Ngôn cho người ta cảm giác giống nhau.

Kiều Thư rời khỏi ảnh đại diện, lại nhấn tiến vào vòng bạn bè của Cố Trầm Ngôn, thực nhanh cậu liền lộ ra biểu tình tiếc nuối.

Vòng bạn bè của Cố Trầm Ngôn là trắng xóa một mảnh.

“Đinh”

Kiều Thư nhấn trở lại khung thoại.

Cố Trầm Ngôn: Vội xong rồi?

Kiều Thư: Ân.

Cố Trầm Ngôn: Nhớ rõ bôi thuốc

Kiều Thư: “……”

Còn nhớ đâu!

“Khụ”.

Tuy rằng người không ở bên người, nhưng Kiều Thư vẫn là có điểm không được tự nhiên, cậu cào cào gương mặt đang có chút nóng lên.

Kiều Thư: Đang làm cái gì?

Cố Trầm Ngôn: Học tập.

Kiều Thư: Học tập?

Cố Trầm Ngôn: Ân.

Chẳng lẽ đây là nguyên nhân mà hào môn trở thành hào môn? Công việc rất nhiều còn nỗ lực học tập như vậy.

Kiều Thư nhìn thoáng qua thời gian, sắp 12 giờ.

Kiều Thư: “……”

Là tại hạ thua.

Nghèo không phải không có nguyên nhân.

Cố Trầm Ngôn: Đã khuya, đi ngủ đi.

Xác thật có chút mệt mỏi.

Kiều Thư: Được.

Kiều Thư: Anh cũng đi ngủ sớm một chút.

Cố Trầm Ngôn: Ngủ ngon.

Kiều Thư lộ ra một nụ cười: Ngủ ngon.

Đêm thực tối.

Đang ngủ say Kiều Thư trên mặt vẫn mang theo tươi cười, trong mộng, có người cùng cậu nói ngủ ngon.

Hải Thành, Cố trạch.

Thư phòng ngọn đèn dầu sáng lên.

Cố Trầm Ngôn ngồi ở án thư, trước mặt máy tính mở ra, kỳ quái chính là, trên máy tính không phải ngày xưa một ít báo cáo cùng văn kiện.

Một bên là hình vẽ hai con người đang quấn lấy nhau, động tác dần dần hài hòa.

Một bên là chữ viết giải thích.

Cố Trầm Ngôn nghiêm túc mà nhìn, cũng kỹ càng tỉ mỉ ghi tạc trong lòng.

_______________

Tui đã cố gắng hết sức, truyện gốc hình như là tầm 130c tính luôn phiên ngoại hay sao ă, nma 1c bên đó tui chia thành 1c bên này, cho nên nay tui làm được 6c thì bên kia cx mới có 3c thôi, tổng giờ là 20c v bên kia mới có 10c hà, nma không sao đâu tui sẽ cố gắng, mai tui nghỉ tết rồi, tui cố gắng lết cho xong trước tháng 3 để ôn thi tốt nghiệp.