Xuyên Thành Nam Thê Của Lão Nam Nhân Hào Môn

Chương 165: Đề cử

Đã bước sang mùa thu tháng mười.

Cái khô nóng của mùa hè cuối cùng cũng rời đi, Kiều Thư khó được thay quần dài mỏng nhẹ.

Cậu mặc quần áo to rộng, ngồi trên ghế treo ở sân phơi , một tay cầm quạt, một tay cầm một cái chén pha lê, thích ý mà ăn hạt lựu đã lột ra trong chén.

Một hạt hai hạt.

Ngọt ngào, vị cực kì ngon.

“Ong ong.”

Điện thoại đặt ở trên bàn không ngừng chấn động, động tác ăn của Kiều Thư cũng dừng lại một chút, sau đó buông chén, đỡ lấy cái bụng càng ngày càng lớn, giống như một trái dưa hấu mà từ từ leo xuống ghế treo.

Là người đại diện Tuyên Minh Vĩnh của cậu.

Kiều Thư: “Uy?”

“A? Cái gì?”

Kiều Thư một bên hỏi, một bên thả lỏng mà một lần nữa lấy qua chén hạt lựu, cầm hai hạt thả vào trong miệng.

Mới vừa bỏ vào trong miệng, Kiều Thư liền đột nhiên mở to hai mắt.

Kiều Thư: “Thật sự?!!”

Hô hấp cậu trở nên dồn dập.

Thời điểm cắt đứt điện thoại Kiều Thư còn có chút chưa bừng tỉnh, cậu buông chén.

Ánh mắt ngốc lăng.

Vài giây sau.

Kiều Thư đột nhiên ôm bụng to, kích động kinh hỉ mà nhảy lên: “A a a a a a a! Ta, ta được đề cử!”

“Được đề cử!”

Dì Lan nghe được thanh âm cuống quít chạy tới, nhìn thấy Kiều Thư đầy mặt ý cười lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, bà cười nói: “Thiếu phu nhân đang vui vẻ?”

Kiều Thư: “Dạ dạ.”

Cậu cười gật gật đầu, sau đó bước nhanh chạy vào trong phòng, một bên chạy một bên nói: “Dì Lan, giúp con gọi xe, con muốn đi công ty.”

Dì Lan: “Được.”

“Thiếu phu nhân ngài chậm một chút.”

Kiều Thư thay đổi một bộ quần áo, hưng phấn ra cửa, một đường ngồi xe đi tới công ty.

Công nhân trong công ty hiện giờ đối với cậu càng thêm nhiệt tình, thấy bụng cậu, hận không thể một đường thật cẩn thận cẩn thận tự mình đem cậu đưa đến của phòng chủ tịch mới yên tâm.

Kiều Thư bước nhanh về phía văn phòng của Cố Trầm Ngôn, cậu kích động tâm tình cần cấp bách chia sẻ.

Nhưng thực đáng tiếc.

Bí thư: “Phu nhân, ngài chậm một chút, Cố tổng hiện tại không ở trong văn phòng.”

Kiều Thư dừng lại bước chân.

Cậu chớp chớp mắt: “Cố tiên sinh không ở?”

Bí thư: “Vâng, Cố tổng hôm nay đi ra ngoài khảo sát hạng mục ở Tây thành tây.”

Tâm tình kích động của Kiều Thư lạnh xuống một nữa

Bí thư nói thêm: “Đại khái 5 giờ Cố tổng có thể trở về, phu nhân ngài tìm Cố tổng có chuyện quan trọng sao?”

Kiều Thư lắc đầu: “Tôi đi vào trong văn phòng chờ đi.”

Bí thư giúp Kiều Thư chuẩn bị trà bánh trái cây, thời điểm đi ra ngoài cô sợ Kiều Thư có việc kêu mà các cô không thể kịp thời nghe được, liền cùng Kiều Thư nói một tiếng, sau khi Kiều Thư đồng ý, cửa văn phòng chỉ là khép hờ, cũng không có hoàn toàn đóng lại.

Thời điểm Cố Trầm Ngôn trở về Kiều Thư đang dựa vào cửa sổ sát đất bên sô pha đọc sách.

Khi anh nhìn thấy người liền hơi hơi sửng sốt.

Kiều Thư nghe được thanh âm cũng vừa lúc quay đầu lại, nhìn đến Cố Trầm Ngôn nháy mắt hắn trên mặt lộ ra một mạt cao hứng tươi cười: “Ngươi đã trở lại!”

Hắn đỡ bụng chậm rãi ngồi dậy.

Cố Trầm Ngôn nhìn thấy bước nhanh mà đi tới, đỡ Kiều Thư trợ giúp hắn càng thoải mái ngồi xong.

Cố Trầm Ngôn: “Ân, tới công ty như thế nào bất hòa ta nói thượng một tiếng?”

Kiều Thư: “Chính là lâm thời nảy lòng tham.”

Nhớ tới chính mình lại đây mục đích, Kiều Thư ánh mắt sáng lên, hắn hỏi: “Ngươi bây giờ còn có sự sao?”

Cố Trầm Ngôn cười nói: “Không có.” Hắn xoa xoa Kiều Thư đầu, ở Kiều Thư bên người ngồi xuống: “Có thể bồi ngươi.”

Kiều Thư không muốn xa rời nheo lại đôi mắt, đầu thuận theo mà ở Cố Trầm Ngôn bàn tay thượng cọ cọ.

Cọ thỏa mãn lúc này mới ngẩng đầu.

Hắn bắt lấy Cố Trầm Ngôn bàn tay, chút nào không áp chế chính mình trong lòng vui sướиɠ kích động: “Cố tiên sinh.”

“Ta là tới cùng ngươi chia sẻ một kiện siêu cấp làm người cao hứng kích động sự!”

Cố Trầm Ngôn cổ động: “Là chuyện gì?”

Kiều Thư: “Khụ khụ.”

Hắn cố lộng huyền hư.

“Chính là……”

“Ta!”

“Kiều Thư!”

“Được đề cử Kim Thu thưởng tốt nhất nam vai phụ đề danh ha ha ha ha ha!”

Kim Thu thưởng, tam đại phim truyền hình giải thưởng, hàm kim lượng cực cao, là mỗi một cái TV vòng diễn viên đều tưởng đạt được một cái giải thưởng, liền tính đến không đến thưởng, đề danh cũng là đối bọn họ một cái cực đại khẳng định.

Kiều Thư thân là TV vòng tân nhân, thả hắn phía trước hoàn toàn không có nghĩ tới giải thưởng vấn đề, rốt cuộc hắn tương đối cá mặn, mộng tưởng cũng là 30 tuổi khai một nhà hiệu sách đương cá mặn, này sẽ đột nhiên biết được chính mình bị Kim Thu thưởng đề danh, thả có cực đại khả năng có thể đoạt giải, này đối với hắn tới nói không thể nghi ngờ là một cái kinh thiên kinh hỉ lớn!

Không có nghĩ tới là một chuyện, đạt được lại là mặt khác một sự kiện.

Ngoài ý muốn mới càng vì kinh hỉ.

Cố Trầm Ngôn cũng không cấm vì Kiều Thư cao hứng.

Hiện giờ hắn đối giới giải trí quy tắc là càng ngày càng hiểu, tự nhiên cũng là biết cái này giải thưởng đối với diễn viên tới nói là một cái cỡ nào đại khẳng định.

Cố Trầm Ngôn: “Chúc mừng.” Hắn cười nói: “Ta tiểu tiên sinh quả nhiên là nhất bổng!”

“Hắc hắc.”

Kiều Thư có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu.

Bất quá lại ngượng ngùng trong lòng vẫn là mừng như điên chiếm đa số, hắn bắt lấy Cố Trầm Ngôn tay cao hứng lải nhải: “Ta ta ta mới nhập vòng một năm, còn không có bắt đầu nghĩ tới chuyện này đâu, vừa mới nhận được thông tri thời điểm thiếu chút nữa lăng choáng váng!”

“A a a!”

“Ta trước kia còn tưởng rằng chính mình đối giải thưởng chính là có liền hảo, không có cũng không có gì đâu.”

“Không nghĩ tới bị đề danh bị khẳng định cảm giác là như vậy hảo ha ha ha!”

“Không biết ta có thể hay không đoạt giải?”

“Bất quá không chiếm được thưởng cũng không quan hệ.”

“Đề danh chính là khẳng định.”

……

Kiều Thư kích động nói rất nhiều.

Cố Trầm Ngôn kiên nhẫn mà nghe, ngẫu nhiên sẽ ứng thượng một tiếng, làm Kiều Thư càng thêm kích động cao hứng tiếp tục nói.

Thẳng đến hắn bụng vang lên một tiếng.

Kiều Thư: “……”

Hắn đỏ mặt sờ sờ bụng, nhỏ giọng nói: “Đói bụng.”

Cố Trầm Ngôn ôn nhu cúi đầu hôn môi hắn cái trán: “Hôm nay là một cái ngày lành, chúng ta chúc mừng một chút, tiểu tiên sinh muốn ăn cái gì?”

Kiều Thư trong mắt quang mang càng sâu, hắn liếʍ liếʍ môi: “Hôm nay ăn cái gì đều có thể chứ?”

Cố Trầm Ngôn: “Ân.”

Kiều Thư: “!!!”

“A!”

“Cố tiên sinh, ngươi như thế nào tốt như vậy!”

“Thật tốt quá!”

Hắn cao hứng hai tay bám lấy Cố Trầm Ngôn cổ, ngửa đầu liền đối với Cố Trầm Ngôn môi gặm đi.

Tiểu cẩu giống nhau.

Lại liếʍ lại gặm, nháo người lại đáng yêu khẩn.

Cố Trầm Ngôn cười khẽ.

Hắn sủng nịch mà tùy ý Kiều Thư ở trên người hắn xằng bậy.

Buổi tối hai người gọi điện thoại cùng Lan dì nói một tiếng, sau đó liền đi bên ngoài thương trường tìm một nhà đánh giá thực tốt tiệm lẩu ăn lẩu.

Điểm bốn cung cách.

Hương cay canh đế, nấm canh đế, cà chua canh đế còn có một cái ống cốt nước cốt.

Kiều Thư còn ở bên ngoài phố ăn vặt mua một giấy thùng nướng BBQ, có võng hồng vịt tràng, bí chế tiểu thịt bò, thịt ba chỉ tiểu xuyến, trong tay bảo từ từ.

Nguyên bản còn muốn ăn kem, nhưng sợ quá lăn lộn bụng bị liên luỵ nhãi con, Kiều Thư nhẫn nhịn, lúc này mới thu liễm chính mình muốn ăn.

Nhưng không khỏi vẫn là có chút thèm.

Kiều Thư mếu máo cúi đầu đi sờ bụng: “Nhãi con a nhãi con, ba ba hy sinh nhưng lớn, chờ ngươi ra tới nhất định phải hảo hảo cấp ba ba rua vài khẩu.”

Kiều Thư sướиɠ hưởng một chút nhãi con ra tới sau bạch bạch nộn nộn khuôn mặt nhỏ, tâm đều manh hóa.

Hắn hút lưu một ngụm nước miếng.

Cố Trầm Ngôn an ủi xoa xoa Kiều Thư đầu nhỏ: “Chờ nhãi con ra tới, ta bồi ngươi ra tới cùng nhau ăn cái tận hứng, hảo sao?”

Kiều Thư: “!!!”

“Hảo.”

Cố Trầm Ngôn cười nói: “Không mang theo nhãi con.”

Kiều Thư cười ra tiếng.

Hắn cao hứng phụ họa nói: “Không mang theo nhãi con.”

“Chúng ta không mang theo nhãi con.”

“Theo ta cùng Cố tiên sinh.”

Cố Trầm Ngôn: “Ân.”

Kiều Thư buổi tối ăn vui vẻ, hơn nữa nhập vây tin tức tốt, cả ngày tươi cười đều không ngừng mà, chờ buổi tối tắm rửa xong thời điểm hắn nhận được Giang Gia Du điện thoại, Giang Gia Du cũng được đề cử Kim Thu thưởng, là tân nhân thưởng.

Kiều Thư càng cao hứng!

Chính mình cùng bạn tốt đều được đề cử!

Di động đối diện Giang Gia Du cao hứng không được: “Ta liền trao giải ngày đó xuyên cái gì nhan sắc tây trang đều nghĩ tới, ha ha ha ta nhất định phải hảo hảo trang điểm, ta phải làm ngày đó nhất tịnh nhãi con!”

Kiều Thư hừ hừ một tiếng: “Ngượng ngùng, Giang Gia Du đồng học, ngày đó lễ trao giải thượng nhất tịnh nhãi con ta là đương định rồi! Ngươi không có cơ hội!”

Giang Gia Du: “Hừ! Là ta!”

“Ta mới là nhất tịnh nhãi con!”

Kiều Thư: “Là ta!”

“Ta mới là!”

Hai người ấu trĩ tranh lên.

Bọn họ tranh một hồi, sau đó cùng nhau vui sướиɠ ha ha ha cười lên tiếng.